Chương 55

Anh nhớ đến bản thân còn có việc mới bảo cậu nhanh lên: “Cậu nhanh một chút, khu vực đội 6 xảy ra chút vấn đề tranh chấp vật tư, tôi phải đi bàn giao nhiệm vụ của thiếu tá nữa.”

“Đã biết, đến ngay đây."

Cậu gài huy hiệu lên áo, búi nhẹ một ít đuôi tóc lại cho gọn rồi nhét chúng vào chiếc mũ quân phục, sau đó cầm theo thẻ thân phận rồi ra ngoài.

Thanh kiếm đã trở về treo bên hông cậu, tinh thần lực của cậu lặng lẽ bao trùm mọi khu vực bản thân đi qua cảm nhận dị năng vừa thăng cấp sẵn tiện kiểm tra kĩ tình hình ở trung tâm.

Tranh chấp vật tư? Đội 6?

Cậu biết do ai cả mà.

“Chào buổi sáng, đồng chí Lục.”

“Mọi người canh gác vất vả rồi.”

“Không vất vả, không vất vả hehe.”

Người đẹp nghiêng đầu mỉm cười, đám trai thẳng kia vậy mà bày ra vẻ mặt ngu ngơ như bị cậu câu mất hồn. Khi bị đội trưởng mắng bọn họ mới cười ngốc gãi gãi đầu, quay người tập trung trở lại với công việc. (D)

Trần Miên Đông phải gọi là một người anh đạt chuẩn. Anh dạy Lục Vĩnh Hi rất nhiều thứ, cũng thường hay lo lắng cho cậu. Muốn hòa nhập với mọi người phải làm như thế nào anh cũng dạy cậu. Vài ba ngày đầu còn chào hỏi lại mọi người một cách cứng nhất nhưng cậu nhanh chóng cố gắng thay đổi cho đến hôm nay có thể chào hỏi trơn tru với bọn họ.

Lục Vĩnh Hi đã nói cậu sẽ sống tốt hơn, dù cho thế giới này vĩnh viễn tràn ngập trong mây mù.

Từ xa xa Lục Vĩnh Hi đã nghe thấy âm thanh cãi vã ồn ào của một đám người, người đứng ở giữa không sai chính là vị em họ kia của Lục Ngạn.

Lục Thanh.

Sắp rồi, chỉ cần tinh thần lực của cậu chạm mức cấp A thì Lục Thanh có thể yên tâm đi vào giấc ngủ ngàn thu. (5)

Lục Vĩnh Hi nổ một phát súng đến chỗ bọn họ, thứ này cậu đã sử dụng khá quen thuộc, chỉ bắn để dọa không nhằm vào bất cứ ai.

Giọng điệu cậu nghiêm túc, lạnh lùng cảnh cáo: “Không được tranh chấp, ẩu đả trong căn cứ”

Bọn người trước mặt đương nhiên biết điều này nhưng lại không để lời cậu nói vào đầu. Mặc kệ Lục Vĩnh Hi đứng đó, tiếp tục giằng co vấn đề lương thực Lục Thanh đang giữ.

Trong đám người có vẻ là nhân vật chính của cuộc cãi vã này, Lục Vĩnh Hi phát hiện được hai người cha mẹ đã bỏ rơi Lục Ngạn chỉ vì nghe những lời không rõ thực hư từ cậu em họ Lục Thanh.

Bọn họ đến đây gây sự chỉ vì muốn đòi toàn bộ số lương thực mà Lục Thanh đang nắm giữ.