Chương 44

Thấy Lục Vĩnh Hi đột nhiên không nói gì nữa, hắn đứng dậy đi thẳng đến bàn làm việc nói: “Thẻ thân phận cậu thấy ban nãy là ý của tôi, sau khi ra khỏi phòng thì ghé phòng 12 cách đây ba phòng ở đó, chỗ ở mới của cậu.”

Lục Vĩnh Hi đứng dậy cũng làm đúng lễ tiết chào hắn mới quay người rời đi, trước khi ra khỏi cửa, bước chân cậu hơi dừng lại, ngập ngừng đôi chút mới mở lời nói ra một tiếng: “Cảm ơn ngài.”

Cậu và hắn đều biết ý nghĩa của ba chữ này. Lục Vĩnh Hi cảm ơn hắn vì đã không vạch trần thân phận giả cậu đã bịa ra ban đầu, cũng không đuổi cậu rời khỏi căn cứ hay mạnh mẽ hỏi về bất cứ điểm bất thường nào trên người cậu.

Thậm chí hắn còn đồng ý cung cấp dị năng chữa trị của mình mỗi tháng cho cậu.

Cậu đột nhiên nghĩ đến một cụm từ từng nghe cấp dưới ở thế giới trước bàn luận.

Ngoài lạnh trong nóng… có lẽ người nọ là một người như vậy đấy.

Tác giả có lời muốn nói.

Người ta chiều em mà em lại nghĩ người ta có ý đồ xấu, thiếu tá buồn trong lòng nhiều chút.

Lục Vĩnh Hi trở về phòng mà hắn nói, nơi ở mới của cậu. Cậu nhìn chiếc thẻ thân phận khác được đặt cẩn thận, ngay ngắn ở đầu giường cùng với ba bộ quân phục và một bộ đàm liên lạc nội bộ không khỏi lâm vào trầm tư.

Lại như thế này… có một số việc chung quy có muốn tránh cũng không thể tránh được, trở thành quân nhân chiến đấu vì mọi người có lẽ là nghĩa vụ sẽ đi theo cậu cả đời. Tuy cậu bị người nọ tự ý sắp xếp trước hết tất cả thế nhưng cậu lại không thấy phản cảm về việc này cho lắm.

Chung quy Cố Viễn Quân cũng chưa đặc biệt yêu cầu cậu một thân một mình đi gϊếŧ xác sống biến dị hay đại loại như vậy. Cả hắn cũng đều luôn tiên phong đi đầu trong những lần nguy hiểm bao vây tất cả mọi người, cậu không cần nghĩ bản thân trở thành một kẻ bị lợi dụng như kiếp trước.

Tiếp tục làm quân nhân sao? Cũng không phải việc khó chấp nhận gì, cậu sẽ sống với thân phận này một lần nữa nhưng sẽ biến nó trở nên đáng nhớ chứ không phải một đời đáng buồn.

Bộ đàm cứng rắn, lạnh lẽo được cầm lên, số liên lạc nội bộ được kết nối. Trần Miên Đông còn đang phụ giúp các đồng đội chuyển phần vật tư bọn họ thu thập được trên đường vào nhà kho thì bộ đàm bất ngờ có tín hiệu kết nối.

Từ khi mạt thế bắt đầu mỗi khi bộ đàm được kết nối, một là có nguy hiểm xảy ra bất ngờ, hai là cấp trên đột ngột thông báo một việc gì đấy. Đại úy Trần không dám chậm trễ, anh lấy nó ra khỏi chiếc túi cố định trên thắt lưng trả lời người đang kết nối đến.