Chương 3

Đôi mắt xanh nhạt sáng trong nháy mắt trở nên đen kịt, cậu bật dậy nhìn bầu trời lần cuối rồi bước lên cơ giáp 001 đã được biến đổi, đi đến chiến trường phía Đông.

"Tinh hạm số 13 chi viện phía tây, số 2 chi viện phía Bắc, Tinh hạm số 7 chi viện chiến trường phía Nam."

"Vâng."

"Nguyên soái, mọi chuyện không ổn rồi ạ!"

Lục Vĩnh Hi vẫn tiếp tục chiến đấu phân ra một chút lực chú ý hỏi: "Chuyện gì?"

"Trùng chúa đột kích phía Bắc, phòng tuyến an toàn thứ 2 đã vỡ chỉ còn phòng tuyến cuối cùng nữa là..."

Biểu tình bình tĩnh trên mặt Lục Vĩnh Hi nháy mắt nứt vỡ, cậu để lại một câu rồi nhanh như chớp rời đi: "Gửi thông báo cho đội 3 đến đây chi viện, tôi đến phía Bắc gϊếŧ nó."

"Vâng ạ."

001 nhìn mũi cậu bắt đầu chảy máu, chỉ số pheromone không ngừng tăng cao, gấp gáp khuyên can: "Chủ nhân, ngài phải về viện nghiên cứu lấy thuốc ngay, cơ thể ngài đã sắp tới giới hạn rồi."

Lục Vĩnh Hi đưa tay lên lau máu, vẻ mặt không chút thay đổi nói: "Tăng tốc lên, chúng ta cần chi viện phía Bắc nhanh nhất có thể."

"Ngài hiện tại có đến cũng không làm gì được nó cả, chúng ta về chữa thương trước có được không?"

"Không, ta có thể, những người dân nhỏ yếu đó rất tin tưởng ta, ta không thể trơ mắt nhìn họ chết được."

001 tức giận vô cùng: "Vậy ai cứu ngài đây?"

Lục Vĩnh Hi gượng cười chế giễu nói: "Không ai cả, ai mà sẵn sàng cứu ta chứ!? Nếu…nếu có thì ta cũng không cần nữa rồi."

001 biết bản thân có nói gì cũng không thể khuyên được cậu, chỉ có thể vâng lời cố hết sức tăng tốc đến chiến trường phía Bắc.

Những người dân sống ở khu vực phía Bắc giờ đây đang ôm nhau mà khóc, nhìn lên bầu trời đen kịt chỉ toàn bóng dáng của bộ tộc vũ trụ họ sợ nhất, Trùng tộc. Những tưởng khi phòng tuyến an toàn cuối cùng vỡ nát họ sẽ phải chết nhưng đúng lúc này một hình bóng vô cùng quen thuộc với toàn thể người dân đế quốc đã xuất hiện.

Cơ giáp màu bạc với tốc độ nhanh đến tận cùng bay đến, dùng quyền hạn tối cao của mình vượt qua phòng tuyến an toàn cuối cùng đến giữa bầu trời cao, khuất sau hàng mây… qua một lúc thì tự động phát nổ.

Mọi người bị ánh sáng vụ nổ phát ra chói đến mức phải nhắm chặt hai mắt. Cả bầu trời trắng xóa không tìm thấy một chút dấu vết ở đây từng xảy ra một trận chiến đe dọa đến toàn bộ người dân của đế quốc.

Trùng tộc bị nổ thành nhiều mảnh nhỏ, hoàn toàn bị tiêu diệt, chỉ còn vài bộ phận nhỏ lẻ được cấp dưới của Lục Vĩnh Hi thu dọn sạch sẽ.