Chương 18

"Vì đế quốc, việc tạo ra đời sau khỏe mạnh và có chất lượng cao cũng là một loại cống hiến lớn lao rồi."

"Ngươi !"

Nghe thấy lời đe dọa sẽ biến Tạ Duy Nhĩ thành thư kỹ, người luôn bình tĩnh như Đỗ Khắc cũng không thể kiếm chế được. Hắn tiến lên một bước, giơ tay lên định túm lấy cổ áo của tên quan truyền lệnh, nhưng Tạ Duy Nhĩ đã nhanh chóng ngăn lại.

Từ lực nắm cổ tay của Đỗ Khắc, hắn có thể cảm nhận được Tạ Duy Nhĩ đang phải chịu đựng một cơn đau không thể chịu đựng nổi.

Đỗ Khắc quay đầu nhìn Tạ Duy Nhĩ

Khuôn mặt Tạ Duy Nhĩ lúc này tái nhợt lại, đôi môi trắng bệnh, từng giợt mồ hôi nhỏ li ti chảy dọc xuống thái dương, nhưng dù vậy, hắn vẫn giữ được sự điềm tĩnh, bình thản mở miệng nói: "Ta có thể cho ngươi thấy hùng tử đó."

Sau khi nói xong, Tạ Duy Nhĩ buông tay đang nắm chặt Đỗ Khắc ra, liền liên hệ Lệ Chu qua tinh não.

Đỗ Khắc thở phào, chỉ cần Tạ Duy Nhĩ chịu đồng ý thì mối hôn sự này sẽ không bị ai phá hoại. Với tỷ lệ tương hợp lên đến 99%, hùng tử và thư tử chắc chắn phải kết hôn. Đây là một quy định khắt khe nhất của luật pháp tinh tế, ngay cả Hùng Hoàng có quyền lực cao đến đâu cũng không thể ngăn cản, vì mục tiêu là sinh ra thế hệ sau có chất lượng tối ưu.

Đỗ Khắc và các quân thư căng thẳng theo dõi từng hành động của Tạ Duy Nhĩ trên tinh não, hoàn toàn không mảy may để ý đến việc tên quan truyền lệnh đang lặng lẽ tiếp cận.

Khi tiến gần Tạ Duy Nhĩ, hắn ta nở một nụ cười nham hiểm, hắn ta sẽ không thể để bất cứ điều gì phá hỏng kế hoạch của mình. Khi tiến gần Tạ Duy Nhĩ, hắn ta đã bí mật thấm vào quần áo một loại dược phẩm gây rối loạn tinh thần, loại dược này thường được dùng để trừng phạt những thư tử không nghe lời.

Ban đầu, khi nghe Đỗ Khắc nói rằng tinh thần lực của Tạ Duy Nhĩ không có dấu hiệu hỗn loạn, hắn ta đã nghĩ rằng kế hoạch của mình có thể sẽ thất bại. Nhưng khi quan sát thấy sắc mặt của Tạ Duy Nhĩ có điều bất thường, hắn ta liền biết rằng dược liệu đã bắt đầu phát huy tác dụng. Hiện tại, chỉ cần hắn ta có thể tiến lại gần Tạ Duy Nhĩ thêm một chút, có thể sẽ khiến Tạ Duy Nhĩ hoàn toàn rơi vào trạng thái tinh thần lực hỗn loạn. Khi đó là thời điểm mà thư tử trở nên suy yếu nhất, hắn ta có thể dễ dàng mang Tạ Duy Nhĩ đi.

Tuy nhiên, khi hắn ta cẩn thận tiến thêm một bước, Tạ Duy Nhĩ như cảm nhận được điều gì đó, liền cảnh giác di chuyển bản thân tránh quan truyền lệnh đến gần. Các quân thư cũng nhận ra hành động của quan truyền lệnh và nhanh chóng tiến lên tạo thành hàng rào ngăn cách hắn ta với Tạ Duy Nhĩ.

"Chết tiệt, Tạ Duy Nhĩ đến lúc này mà vẫn còn cảnh giác như vậy."

Quan truyền lệnh không cam lòng oán hận nói: "Vẫn chưa bắt máy sao ? Chẳng phải các ngươi đang cố tình kéo dài thời gian chứ ?"

Nhìn vào tín hiệu từ tinh não đang liên tục truyền đi mà không ai bắt máy, hắn ta càng tin rằng chẳng hề có hùng tử nào cả, mọi chuyện chỉ là do Tạ Duy Nhĩ và Đỗ Khắc bày ra để lừa hắn.

Tạ Duy Nhĩ vẫn không hề từ bỏ, hắn vẫn kiên trì gọi cho Lệ Chu nhiều lần, mặc dù hắn không muốn kết hôn, nhưng khi Hùng Hoàng đã lộ rõ mục đích, hắn không thể để bọn họ đạt được ý đồ đó.

Nhưng không hiểu sao, Lệ Chu vẫn không nhận cuộc gọi của hắn. Đúng lúc quan truyền lệnh không còn kiên nhẫn và chuẩn bị ra lệnh bắt Tạ Duy Nhĩ đi, thì Tạ Duy Nhĩ đột nhiên ngã quỵ xuống bất tỉnh. Quan mệnh lệnh cười mừng, biết rằng dược liệu của mình đã hoàn toàn phát huy tác dụng, bất chấp sự ngăn cản của các quân thư, hắn ta lao đến định mang Tạ Duy Nhĩ đi.

Khi tay hắn ta sắp chạm vào Tạ Duy Nhĩ, Đỗ Khắc mạnh mẽ ngăn lại: "Đừng chạm vào cậu ấy ! Thượng tướng đang trong giai đoạn tinh thần lực hỗn loạn cực kỳ nguy hiểm, cậu ấy sẽ mất đi lý trí vốn có, người lạ đến gần sẽ bị cậu ta xé nát !"

"Ngươi lừa ai chứ, lúc này là thời điểm hắn ta yếu nhất, đừng nói xé nát ta, đến cả....."

Hai chữ "đứng lên" còn chưa thoát ra khỏi miệng tên quan truyền lệnh thì đã bị ánh mắt đột nhiên mở to của Tạ Duy Nhĩ làm cho khϊếp sợ. Nếu không phải Đỗ Khắc nhanh tay kéo hắn ta ra, hắn ta đã bị cánh tay vươn ra bất ngờ của Tạ Duy Nhĩ bóp chết rồi. Quan truyền lệnh còn chưa hết sợ hại, liếc nhìn Tạ Duy Nhĩ đang được Đỗ Khắc giữ chặt trong vòng tay, cuối cùng hắn ta cũng tin lời của Đỗ Khắc.

Nhưng lúc này, Đỗ Khắc không còn thời gian để đối phó với tên quan truyền lệnh kia nữa, hắn nhanh chóng dẫn các quân thư lên phi thuyền, bay thẳng về phía bệnh viện. Tạ Duy Nhĩ nếu không được điều trị kịp thời, e rằng chưa cần Hùng Hoàng xử lý, cậu ta đã bị nổ tan xác mà chết.