"Ta đã rất kiên nhẫn khuyên thượng tướng rằng ít nhất hãy nên gặp mặt hùng tử mà ngài đã chọn một lần, nhưng hắn ta lại không thèm quan tâm, lại còn đuổi ta đi - một kẻ trung thành với bệ hạ ra khỏi quân khu ! Hành động này rõ ràng là không coi ngài ra gì !"
Quan truyền lệnh nhìn Hùng Hoàng với vẻ mặt ướt đẫm nước mắt, phát hiện vẻ mặt của Hùng Hoàng dẫn trở nên khó coi, hắn ta âm thầm nở nụ cười. Hắn quá hiểu rõ tính tình của Hùng Hoàng bệ hạ - Khắc Lai Đức, người sẽ không bao giờ chấp nhận bất cứ sự từ chối từ bất kỳ trùng nào. Dù cho trùng đó có là thượng tướng quân đội mà họ kiêng kỵ nhất đi chăng nữa !
Không sai, đúng là Hùng Hoàng không thể chịu đựng nổi bất kỳ sự từ chối nào, đặc biệt là chuyện ông ta muốn Tạ Duy Nhĩ kết hôn. Điều ông ta muốn không chỉ đơn giản là giữ mạng lại cho Tạ Duy Nhĩ, sinh ra những quả trứng có gen tốt, mà mục tiêu cốt lõi chính là binh quyền trong tay Tạ Duy Nhĩ.
Ông ta nhận ra rằng Tạ Duy Nhĩ đã ở quân bộ suốt 20 năm, danh vọng của hắn càng ngày càng cao - đó là một tình huống chưa từng xảy trong hàng ngàn, hàng vạn năm qua. Nếu cứ để Tạ Duy Nhĩ tiếp tục phát triển như thế, quyền lực của hoàng thất sẽ gặp nguy hiểm. Ông ta tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ ai đe dọa đến quyền lực của ông ta ! Dù cho Tạ Duy Nhĩ có là một trùng tử không ngại cái chết đi chăng nữa! Tuy nhiên, việc Tạ Duy Nhĩ từ chối cũng nằm trong dự tính của ông ta, hơn nữa còn là một phần của toàn bộ kế hoạch. Tạ Duy Nhĩ năm nay đã 65 tuổi, và theo luật pháp tinh tế, thư tử trước 66 tuổi bắt buộc phải kết hôn, nếu không hắn sẽ bị cưỡng chế ép buộc kết đôi.
Vài ngày trước, ông ta đã phái người tiến hành ghép đôi gen của Tạ Duy Nhĩ và gen các hùng tử trong kho gen. Kết quả chỉ có ba hùng tử đạt tỷ lệ tương thích trên 50%, và cả ba đều là quý tộc, trong đó có một người là cháu trai của ông ta - Lạc Khắc.
Ông ta đã tính toán kỹ càng, nếu Tạ Duy Nhĩ còn không chịu nghe theo mệnh lệnh thì ông ta sẽ cho lập tức cho một trong ba hùng tử này lập tức kết hôn với thư quân khác. Khi đó, Tạ Duy Nhĩ sẽ phải chấp nhận số phận mà sinh trứng cho những hùng tử khác nhau. Nếu Tạ Duy Nhĩ dám phản kháng, ông ta càng có lý do để bắt Tạ Duy Nhĩ, làm sụp đổ danh vọng của hắn, buộc hắn phải sinh ra những hậu duệ ưu tú cho đế quốc vĩnh viễn. Đến lúc đó, dù cho có tinh thú tấn công, lúc ấy hậu duệ của hắn cũng trưởng thành, ông ta có thể tùy thời đưa chúng ra chiến trường.
Hơn nữa, việc thuần phục được một quân thư mạnh mẽ như Tạ Duy Nhĩ khiến Khắc Lai Đức không khỏi cảm thấy phấn khích. Ông ta mường tượng cảnh một quân thư mạnh như Tạ Duy Nhĩ bị đánh đập, bị lăng nhục, bị ép buộc sinh trứng thôi cũng cảm thấy sảng khoái cả người. Khắc Lai Đức lẩm bẩm tự nói: "Tạ Duy Nhĩ, đừng trách ta. Ngươi chỉ có thể tự trách vì quá giỏi, khiến quân đoàn tinh thú phải chịu đựng suốt gần 40 năm không thể xâm lược được Đế đô. Đợi đến khi quân đoàn tinh thú khôi phục, ngươi sẽ chẳng còn giá trị gì nữa." Còn về tiểu hành tinh bên cạnh, Khắc Lai Đức chẳng buồn quan tâm, những hành tinh đó chỉ có vài ba thư tử khai hoang, chúng chết cũng chẳng đáng kể.
Tuy nhiên, bề ngoài thì vẫn cần giữ mặt mũi, dù sao ông ta cũng là một vị bệ hạ nhân từ, không thể để cho các quân thư khác nghĩ rằng ông ta khắt khe với công thần của đế quốc được. Nghĩ vậy, Khắc Lai Đức quay sang quan truyền lệnh đang đứng bên dưới, nói: "Ngày mai ngươi hãy dẫn người đến quân khu một chuyến nữa, bảo với Tạ Duy Nhĩ rằng ta đã chọn thêm vài hùng tử cho hắn, tất cả đều có cấp bậc rất cao."
"Nếu hắn còn dám từ chối, không cần nhiều lời, trực tiếp đưa hắn đến hoàng cung, cứ nói rằng ra triệu kiến."
Quan truyền lệnh lập tức hiểu rõ ý của Khắc Lai Đức, hắn ta biết rằng Hùng Hoàng đang chờ Tạ Duy Nhĩ kháng lệnh, không thì ông ta đã không giấu tên của các hùng tử được chọn. Việc này cũng rất đúng ý của quan truyền lệnh, ai mà không muốn hái bông hoa lạnh lùng thanh cao ấy chứ ? Nếu có cơ hội, chính hắn ta cũng muốn ép Tạ Duy Nhĩ sinh trứng, buộc tên quân thư ấy phải quỳ gối phục tùng dưới chân hắn ta.
Mang theo những suy tính riêng trong mình, quan truyền lệnh cung kính nhìn Khắc Lai Đức rồi tán tụng: "Bệ hạ quả nhiên vẫn nhân từ, bao dung như vậy."
"Ai bảo hắn là thượng tướng của đế quốc ta." Khắc Lai Đức giả bộ hiền lành đáp lại, sau đó phất tay ra hiệu cho quan truyền lệnh lui xuống, chính ông ta thì rời khỏi Nghị Sự Điện trở về tẩm cung. Ông ta vừa dạy dỗ một thư tử mới được mang về, tính tình của thư tử này rất cứng đầu, khiến ông ta đánh không nghỉ tay. Đang lúc cao hứng thì bị quan truyền lệnh cắt ngang để cầu kiến, giờ đây bị Tạ Duy Nhĩ làm bực tức, ông ta quyết định sẽ trút toàn bộ cơn giận lên thư tử đó.