Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chiến Thần Bất Bại

Chương 89: Ngân diễm (ngọn lửa bạc)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Luyện hồn khí ánh lên quang mang nhàn nhạt. Trong khe hở, những đoàn năng lượng chịu lực hút của luyện hồn khí, không ngừng hướng tới.

Đường Thiên tò mò nhìn từng tia hào quang không ngừng hướng tới luyện hồn khí dưới chân hắn.

Từng đoàn năng lượng không ngừng chui vào luyện hồn khí làm hào quang của luyện hồn khí trở nên chói mắt. Bỗng nhiên, phành một tiếng, một tia hỏa diễm từ luyện hồn khí thoát ra. Đường Thiên bị hỏa diễm xuất hiện đột ngột làm cho giật mình. Nhưng rồi lập tức hắn tỉnh táo lại, bởi vì hỏa diễm dưới chân hắn lại không như tưởng tượng, không hề có cảm giác nóng bức.

Đường Thiên cúi đầu, tò mò nhìn luyện hồn khí toát ra u lãnh hỏa diễm*.

*Ngọn lửa lạnh. Bạn đang đọc truyện tại TruyenHD - www.Truyện FULL

"Tác dụng lớn nhất của luyện hồn khí chính là đem năng lượng chuyển hoá thành ngọn lửa có thể rèn luyện võ hồn. Loại hỏa diễm này chúng ta gọi là Luyện Hồn Hỏa Diễm." Binh thản nhiên nói: "Ngươi đã ngưng ra võ hồn cho nên bây giờ người có thể thử dùng võ hồn đễ gọi ra Luyện Hồn Hỏa Diễm"

"Tạo ra Luyện Hồn Hỏa Diễm?" Đường thiên sửng sốt: "Bằng cách nào?"

"Tập trung lực chú ý của ngươi lên võ hồn. Tưởng tượng võ hồn của ngươi giống như một bàn tay, nâng Luyện Hồn Hỏa Diễm lên." Giọng nói Binh trở nên ngưng trọng: "Lần đầu tiên tiếp xúc Luyện Hồn Hỏa Diễm sẽ rất đau đớn. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ bất luận đau như thế nào người cũng không được vứt bỏ Luyện Hồn Hỏa Diễm. Một khi ngươi vứt bỏ Luyện Hồn Hỏa Diễm, ngươi sẽ thất bại hoàn toàn.

Vẻ mặt Đường Thiên trở nên ngưng trọng: "Chỉ cần một lần là thất bại ?"

"Không sai." Binh nhìn Đường Thiên một cái: "Bắt đầu đi!"

Đường Thiên nhắm mắt lại, tất cả lực chú ý đều tập trung lên võ hồn. Đây là lần đầu tiên Đường Thiên tập trung chú ý quan sát võ hồn của mình. Võ hồn của hắn là một đoàn hỏa diễm ảm đạm, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng có khả năng vụt tắt. Dựa theo phương pháp của Binh, Đường Thiên bắt đầu dốc sức liều mạng mà tưởng tượng võ hồn thành một bàn tay.

Qủa nhiên, hỏa diễm của võ hồn dưới ý niệm trong đầu hắn biến hóa chậm rãi biến hình.

Rất nhanh, một cái bàn tay mờ mờ xuất hiện trên đỉnh đầu Đường Thiên.

Bàn tay chậm rãi di chuyển xuống dưới chân Đường Thiên. Luyện Hồn Hỏa Diễm trên luyện hồn khí dường như chịu sự hấp dẫn, di chuyển lên trên bàn tay mờ mờ ấy.

Ở thời điểm Luyện Hồn Hỏa Diễm rơi xuống bàn tay trong suốt kia thì lập tức trong đầu Đường Thiên nổi lên một trận đau nhức kịch liệt. Đường Thiên nhịn không được kêu lên một tiếng khó chịu. Võ hồn hỏa diễm biến thành bàn tay khẽ run lên, Luyện Hồn Hỏa Diễm thiếu còn chút nữa là chạm vào nó. Đường Thiên phản ứng cực nhanh, vội vàng nín thở, tập trung tư tưởng ổn định Luyện Hồn Hỏa Diễm.

Khuôn mặt Đường Thiên vặn vẹo.

Cảm giác vô cùng đau nhức làm đại não hắn giờ này hầu như trống rỗng. Hắn thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng võ hồn biến thành bàn tay đang bị Luyện Hồn Hỏa Diễm thiêu đốt xì xì.

Võ hồn cùng tinh thần tương thông cho nên cái cảm giác đau nhức này không thể trốn tránh, trực tiếp tiến thẳng vào tinh thần. Đồng thời còn phải tập trung sự chú ý lên võ hồn khiến nỗi thống khổ khi rèn luyện này khắc sâu vào đáy lòng.

"Được rồi, ngươi sẽ từ từ thích ứng loại thổng khổ này. Có phải bây giờ không còn cảm thấy đau đớn như nãy nữa? Đó là bởi vì một bộ phận tạp chất trong võ hồn ngươi đã bị luyện hóa mất."

Thanh âm Binh đại thúc hướng dẫn từng bước lọt vào tai Đường Thiên. Không biết nguyên nhân là do bị Binh đại thúc thôi miên hay là thật đã luyện hóa được mà Đường Thiên thật sự đã không còn cảm giác đau đớn.

"Rất tốt, người làm không tồi, thực hiện được một bước mấu chốt nhất. Kế tiếp người cần khống chế võ hồn của người hấp dẫn một bộ phận Luyện Hồn Hỏa Diễm. Đừng lấy quá nhiều, chúng ta chú trọng chất lượng." Thanh âm trầm ổn của Binh tạo cảm giác an toàn giúp Đường Thiên nhanh chóng trấn định lại.

Dựa theo chỉ dẫn của Binh, Đường Thiên cẩn thận gọi lại một tia Luyện Hồn Hỏa Diễm. Ầm! Tinh thần Đường Thiên run lên, đau nhức kịch liệt khó có thể hình dung, cứ như đem một cái dùi cắm vào trong đầu hắn.

Võ hồn của Đường Thiên lại run lên.

"Vững vàng lên! Dù đau đớn cũng phải cố gắng trụ vững!"

"Rất tốt, làm không tồi. Ngươi đã bắt đầu thích ứng. Võ hồn của ngươi trở nên tinh khiết hơn rồi đấy!"

"Ngươi nghỉ ngơi đầy đủ rồi chúng ta lại bắt đầu một vòng rèn luyện khác. Đối với ngươi mà nói việc này hoàn toàn không là vấn đề. Tốt, cứ như vừa rồi, lại hấp dẫn một bộ phận Luyện Hồn Hỏa Diễm."



Binh thủy chung khống chế tốc độ nói của mình. Y tận lực làm cho lời nói của mình thong thả để khiến cho Đường Thiên không cảm giác được thời gian trôi qua.

Một giờ trôi qua.

Binh thủy chung vẫn tập trung chú ý cao độ. Ánh mắt chưa từng mảy may ly khai khỏi Đường Thiên .

Y vẫn đang nói không ngừng

Đến lúc này đại não Đường Thiên bắt đầu dần dần mơ hồ. Bất luận kẻ nào thì khả năng thừa nhân thống khổ đều có cực hạn. Hắn máy móc làm theo chỉ dẫn của Binh mà không ngừng hấp dẫn Luyện Hồn Hỏa Diễm hết vòng này lại tới vòng khác. Hắn hoàn toàn không biết rốt cuộc bản thân đã rèn luyện bao lâu.

Luyện Hồn Hỏa Diễm đã lớn mạnh bao phủ hoàn toàn võ hồn của Đường Thiên.

Binh chăm chú quan sát võ hồn của Đường Thiên trong Luyện Hồn Hỏa Diễm. Khi y chứng kiến võ hồn của Đường Thiên dần dần trở nên mờ đi, trong mắt y hiện lên một tia kích động.

Hiện tại đã trôi qua thêm nửa giờ.

Năng lượng trong phạm vi mười trượng như cá mập ngửi thấy mùi máu tanh điên cuồng hướng về phía ngọn lửa trên đỉnh đầu Đường Thiên. Luyện Hồn Hỏa Diễm trở nên rừng rực.

Trong tay Binh lúc này toàn là hồn hạch. Những hồn hạch này ngoại trừ Đường Thiên tích góp từng tí trước đó thì còn có một phần vơ vét trên những thi thể kia trong căn cứ lúc trước. Binh cong ngón tay búng ra, một khối hồn hạch trực tiếp chui vào Luyện Hồn Hỏa Diễm.

Tạp chất nhanh chóng bị luyện hóa chỉ để lại một tia võ hồn tinh thuần.

Võ hồn của Đường Thiên lập tức phát giác được tia võ hồn tinh thuần kia, vô thức mà đem nó thôn phệ.

"Không sai, chính là như vậy. Tốt, ngươi có thể cảm thụ võ hồn của ngươi hiện tại đang trở nên mạnh mẽ cường đại. Tiếp tục hấp dẫn Luyện Hồn Hỏa Diễm."

Binh một bên khích lệ Đường Thiên, một bên không ngưng bắn hồn hạch vào Luyện Hồn Hỏa Diễm. Võ hồn của Đường Thiên nhanh chóng lớn mạnh, càng lớn mạnh nó càng sinh ra lực hấp dẫn lớn hơn. Xung quanh Đường Thiên, từng đoàn năng lượng như thủy triều tiến tới.

Luyện Hồn Hỏa Diễm từng đoàn tăng mạnh.

Thần sắc Binh trở nên khẩn trương. Còn mười phút nữa là đúng hai giờ. Năm đó kỷ lục của binh đoàn Nam Thập Tự do chính Binh tạo nên là hai giờ.

Binh có kinh nghiệm tự mình trải qua nên biết nhiều hơn so với người khác. Giai đoạn này Luyện Hồn Hỏa Diễm sẽ bắt đầu trở nên không ổn định. Nó sẽ bắt đầu dần dần nhỏ lại. Năng lượng tuôn ra từ khe hở năng lượng có cấp bậc không cao. Tuy nhiên dù không ngừng thu nhỏ những đoàn năng lượng này đủ để phá vỡ bình cảnh tứ giai.

Nói một cách khác, những đoàn Luyện Hồn Hỏa Diễm này xét cấp bậc thì đạt đến tứ giai.

Luyện Hồn Hỏa Diễm cấp bậc càng cao, đối với việc rèn luyện võ hồn sẽ càng triệt để.

Màu sắc Luyện Hồn Hỏa Diễm bắt đầu phát sinh biến hóa. Ánh sáng từ xanh nước biển bắt đầu chuyển sang xanh lá.

Từng đợt thống khổ kịch liệt như một luồng sóng không ngừng đánh thẳng vào Đường Thiên. Đầu óc của hắn như đặt trong lò lửa. Đau nhức càng ngày càng mãnh liệt đến mức hắn cần dùng hết khí lực. Không sai, thật sự phải dùng hết khí lực mới có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Thanh âm Binh trong tai Đường Thiên trở nên phiêu hốt mà mơ hồ, như xa như gần. Đường Thiên đã không còn khí lực để mà nghe Binh nói.

Hắn tiếp cận cực hạn chuẩn bị sụp đổ. Một luồng sóng trùng kích khiến phòng tuyến của hắn lung lay sắp đổ.

Hai giờ!

Luyện Hồn Hỏa Diễm màu sắc triệt để biến thành màu xanh

Thần sắc Binh tuy bình tĩnh nhưng trong nội tâm dậy sóng ào ạt. Hai giờ! Đường Thiên thật sự có thể chống đỡ được hai giờ. Cái tên gia hỏa cuồng vọng, tự cho mình là đúng này…

Vậy mà chính thức chống đỡ hai giờ!

Hai giờ a… Ở trong binh đoàn, trừ y ra không còn người nào đạt tới.

Nhưng mà lần này, Đường Thiên cũng đạt đến trình độ sơn cùng thủy tận! Thân thể hắn run lên kịch liệt. Trên mặt hắn vẻ thống khổ càng rõ ràng, sắc mặt bắt đầu trở nên tái nhợt.

Binh giật mình một cái! Vào lúc này không phải là lúc phân thần*. Y biết rõ sau khi đột phá hai canh giờ mỗi một giây đều quý giá dị thường. Bây giờ mỗi một giây đối với giai đoạn sau này đều có giá trị vô cùng lớn.

*mất tập trung.

Hắn hít sâu một hơi, đột nhiên gào thét: "Đường Thiên!"

Hỏa cầu ở dưới thân hình Đường Thiên dừng lại.

"Ngươi đã quên giấc mộng của người rồi sao? Ngươi đã quên ngươi đã hạ lời thề nào rồi? Ngươi đã quên ngươi muốn trở thành người mạnh nhất sao?"

"Đường Thiên! Ngươi đã quên hương vị thất bại nó ra sao rồi hả?"

"Đường Thiên! Ngươi đã quên những năm qua ngươi chịu thiên hạ chê cười?"

"Đường Thiên! Ngươi đã quên thời điểm ngươi không thể thay đổi bất cứ chuyện gì rồi ư?"

"Ngươi muốn từ bỏ sao?"

"Đường Thiên, ngươi cam tâm từ bỏ như vậy sao?"

"Ngươi cam tâm sao?"

Bốn chữ cuối cùng, Binh vô cùng kích động dùng hết lực lượng bản thân gào thét.

Thân thể Đường Thiên bỗng nhiên bắt đầu run rẩy kịch liệt. Trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên một vòng huyết sắc. Tay hắn không biết từ lúc nào nắm chặt thành quyền!

"Đường Thiên!" Binh trì hoãn một hơi, lớn tiếng nói: "Chỉ cần 10 phút! Chỉ cần ngươi kiên trì mười phút nữa! Mười phút cuối cùng!"

"Ngươi có thể thực hiện giấc mộng của ngươi!"

"Ngươi có thể trở thành nam nhân mạnh nhất!"

"Ngươi có thể hoàn thành lời thề của ngươi!"

"Đường Thiên!"

"Mười phút! Chỉ cần mười phút!"

"Ngươi tuyệt đối có thể làm được!"

Binh cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi dùng hết khí lực gào thét. Bàn tay hắn đồng dạng cũng không biết lúc nào nắm thật chặt, ánh mắt chăm chú nhìn Đường Thiên. Sau khi gào thét, Binh đột nhiên cảm giác được lực lượng toàn thân như bị rút sạch, y vậy mà cảm thấy mệt mỏi.

Cố gắng lên… thiếu niên như thần….

Binh lẩm bẩm nhỏ chỉ mình hắn nghe.

Thân thể Đường Thiên run rẩy càng kịch liệt, tùy thời có thể tan vỡ.

Thần sắc Binh vô cùng khẩn trương. Hai giờ lẻ ba phút!

Luyện Hồn Hỏa Diễm triệt để biến thành màu xanh, một loại màu xanh của Thanh Đồng. Khí tức u lãnh hầu như triệt để biến mất, thay vào đó là sát khí hung hãn và mãnh liệt! Tất cả năng lượng trong phạm vi hai mươi trượng đều bị hấp dẫn, như cuồng phong gió lốc, điên cuồng chui vào Luyện Hồn Hỏa Diễm.

Luyện Hồn Hỏa Diễm màu xanh tiếp tục biến sắc.

Thân thể Đường Thiên đang không ngừng run rẩy, từng đợt đau đớn kinh người kịch liệt trùng kích. So với lúc trước càng thêm mãnh liệt, tần suất cũng cao hơn.

Nhưng trong Đường Thiên lại chỉ đầy mấy câu kia.

Ngươi cam tâm sao?

Ngươi cam tâm cứ như vậy mà từ bỏ sao?

Từ bỏ sao?

Từ bỏ … không, ta không thể từ bỏ…làm sao có thể từ bỏ… làm sao có thể…. Tuyệt đối không! Cho dù chết cũng tuyệt đối không…

Không biết từ nơi nào xuất hiện một luồng lực lượng đánh thẳng vào nỗi đau đớn kịch liệt trong tâm hồn. Khuôn mặt Đường Thiên vặn vẹo, khóe miệng có chút khó khăn nhếch lên. Tạo ra một nụ cười cuồng dã ngang bướng, thoạt nhìn xấu vô cùng!

Ta là thiếu niên như thần!

Làm sao có thế từ bỏ?

Ta phải trở thành nam nhân mạnh nhất!

Làm sao có thể từ bỏ?

Làm sao có thể!

Leng keng một tiếng, Luyện Hồn Hỏa Diễm màu xanh lá biến thành xanh đậm, màu sắc càng ngày càng đậm đến cuối cùng chuyển thành đen kịt. Lúc này đoàn Luyện Hồn Hỏa Diễm thu nhỏ lại, bỗng nhiên một điểm ngân quang* bên trong ngọn lửa nổ tung.

*Ánh sáng bạc.

Trong nháy mắt, màu bạc như sương bao phủ hết thảy. Hỏa diễm màu bạc mang một vẻ uy nghiêm đáng sợ, lạnh thấu xương.

Toàn bộ khe hở năng lượng đều bị khuấy động. Tỉnh Hào bị kinh động, trong ánh mắt hắn hiện lên vẻ khϊếp sợ. Những đoàn năng lượng hóa thành các đạo ánh sang màu lam đầy trời, hướng về một phương hướng tụ tập.

…. Nơi đó là vị trí Đường Thiên tu luyện!

Tỉnh Hào quá sợ hãi, phát lực chạy như diên. Khi hắn chứng kiến cảnh tượng trước mắt thì thân thể như đóng đinh trên mặt đấtl

Trong hỏa diễm màu bạc uy nghiêm đáng sợ ấy là thân ảnh một thiếu niên ngang tàng quật cường.
« Chương TrướcChương Tiếp »