- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chiến Thần Bất Bại
- Chương 3: Chấn động hoa quốc
Chiến Thần Bất Bại
Chương 3: Chấn động hoa quốc
Chương 3: Chấn động Hoa Quốc
Còn sân bay Tu Hà, lúc này đã bị phong tỏa, nguyên nhân là ba đại thần y danh tiếng lẫy lừng của thế giới lại đồng thời ngồi máy bay riêng tới Tu Hà!
Điều này khiến chủ tịch thành phố Tu Hà là Tô Khởi Minh và người giàu nhất Tu Hà là Lý Trường Thắng, cùng hàng loạt nhân vật nổi tiếng và nhà doanh nhân số một các ngành nghề Tu Hà, đều lao tới sân bay ngay tức khắc, muốn diện kiến ba vị đại thần y!
Ba đại thần y, mỗi vị lại nổi tiếng ở lĩnh vực riêng, bất cứ căn bệnh khó chữa nào, bọn họ đều có thể chữa, thậm chí có thể khởi từ hồi sinh!
Cho nên, ngày thường những nhân vật máu mặt muốn yêu cầu bọn họ chữa bệnh, không những chỉ cần giá khám chữa cao cắt cổ, mà còn phải xếp hàng, thậm chí xếp hàng tới tận mười mấy năm sau!
Lúc này, cửa sân bay, hàng trăm siêu xe Tô Hà, cùng chuyên xe của các ngành chính phủ, đã xếp thành hàng dài.
Tô Khởi Minh và Lý Trường Thắng dẫn hàng loạt nhân vật lớn nhỏ, gương mặt đầy vẻ cung kính nghênh đón ba vị thần y bước ra khỏi sân bay.
“Nhiệt liệt hoan nghênh Tôn thần y, Hoa thần y, Cơ thần y đến Tu Hà…”
Tô Khởi Minh vừa mở lời, ba vị thần y thậm chí còn không nhìn chính diện ông ta và các nhân vật lớn nhỏ khác đằng sau ông ta, mà mặt đầy lo lắng nhìn về phía xa.
“Ầm ầm ầm!”
Tiếng động cơ gầm rú, ba chiếc xe Jeep quân dụng phóng như đạn tới, trực tiếp xông vào, trên xe có mấy chiến sĩ mặc đồ nhung nhảy xuống, chính là Long Lục, Long Thất và Long Bát.
Bọn họ cũng chẳng thèm để ý chủ tịch thành phố và người giàu nhất thành phố gì cả, trực tiếp, bá đạo, hất đám người ra, đón ba vị thần y lên xe, tiếp đó khởi động xe, “ầm ầm” mấy tiếng, liền nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Trước sau không quá một phút, một đám người có máu mặt thành phố Tu Hà lúc này đã ngơ người.
“Chủ tịch Tô, thế này là sao? Ba vị thần y cứ như vậy mà bị đón đi? Ba người đó là ai vậy, không giống như người của quân khu đóng ở bản địa?”
Tống Hậu Lượng – tổng cực chấp pháp Tu Hà cũng đầy nghi hoặc, nói.
Tô Khởi Minh cũng đầy vẻ nghi hoặc, trước kia ông ta cũng xuất thân từ quân khu, vừa nhìn cái là biết, ba người vừa nãy, khắp người toàn là sát khí, hơn nữa nhìn huy
Chương trên cánh tay, chính là quân Phá Long thuộc quân khu Bắc Lương.
“Mau! Lập tức phái người đuổi theo, nhất định phải tra rõ hướng đi của bọn họ! Ngoài ra, không được quấy nhiễu bọn họ làm việc! Các cậu chỉ cần báo cáo tình hình bất cứ lúc nào là được!”, Tô Khởi Minh lập tức nói với Tống Hậu Lượng.
Tống Hậu Lượng hành lễ, đồng ý một tiếng, sau đó nhìn Tô Khởi Minh đang vội vội vàng vàng rời đi, hỏi: “Chủ tịch Tô, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, giờ ông vội đi đâu?”
“Tôi đi chỗ thủ trưởng cũ! E là, sắp có chuyện lớn rồi!”
Tô Khởi Minh nói xong câu này, trực tiếp lên xe, nhanh chóng rời khỏi sân bay!
Mà lúc này, khắp nơi trên thế giới, ba nghìn cao thủ Hộ Long đang chấp hành nhiệm vụ cơ mật của quân Phá Long, và bốn đại Long Tôn, đều đã sắp xếp tuyến bay nhanh nhất tới Hoa Quốc.
Rừng rậm Bắc Mỹ!
Một bóng người mang sát ý nồng đạm, nhảy như bay từ trong rừng rậm tới sân bay lân cận với tốc độ trăm mét, những nơi người đó đi qua, muông thú đều kinh hãi!
Vết thương cũ của chủ soái tái phát, tinh thần bị ảnh hưởng nặng nề! Tính mạng thiếu soái ngàn cân treo sợi tóc!
Anh ta, thân là Long Lân đứng đầu bốn đại Long Tôn của điện Thần Long, cái mạng này của anh là Tiêu Chính Văn cứu về từ đám xác người chết! Lúc này, mục tiêu của anh ta chính là tới Long Quốc, về bên cạnh Tiêu Chính Văn.
“Ầm ầm!”
Bỗng nhiên, hơn mười bóng người đột nhiên xuất hiện xưng quanh Long Lân, vây lấy Long Lân bằng tư thế vây gϊếŧ.
“Người chắn ta, nhất định phải chết!”
Long Lân gầm lên một tiếng, trực tiếp ra tay, một quyền một cước, thủ đoạn sát phát đẫm máu, trong khoảnh khắc, đã chém gϊếŧ toàn bộ những người bao vây.
Ngay sau đó, một bóng người cũng có ý sát phạt ngút trời, tay cầm dao, trong tích tắc, đâm thẳng về phía ngực Long Lân.
“Phụp!”
Con dao bị Long Lân nắm chặt trong tay, máu tươi nhỏ xuống theo lưỡi dao, cùng lúc đó, anh ta gầm lên một tiếng, đấm một quyền về ngực đối phương.
Đối phương mở trừng hai mắt lùi cực nhanh, nhưng vẫn bị ăn một quyền, bay ngược về sau hơn mười mét, đập nát cả mấy cây cối bên cạnh, phun ra ngụm máu tươi, mới đứng vững.
“Long Lân! Cậu không muốn sống nữa à! Cậu thà hi sinh một cánh tay của mình, cũng muốn dùng cách này để làm tôi trọng thương!”, người đó lạnh lùng nói, lấy tay quẹt máu tươi nơi khóe miệng.
“Người chặn ta, nhất định phải chết!”
Long Lân gầm lên một tiếng giận dữ, xé rách một miếng áo quấn quanh vết thương bên tay trái, sau đó hai chân lấy đà nhảy phắt lên như tên bắn!
Kẻ mạnh của Dị Quốc thấy vậy, nghiêng người tránh xa mấy mét, nhìn Long Lân chạy đi ngay trước mắt mình!
“Fuck! Người của điện Thần Long đều điên rồi sao?”
Kẻ mạnh của Dị Quốc chửi một câu, lấy điện thoại ra, nhanh chóng gọi một số, quát: “Tra cho tôi! Lập tức điều tra rõ ràng, người của điện Thần Long đều bị làm sao vậy? Bọn họ đúng là không cần mạng nữa!”
Mà cảnh như thế này, lại đang xảy ra ở khắp nơi trên thế giới, ba nghìn cao thủ Hộ long và bốn đại Long tôn, từ khắp mọi miền trái đất, đều đập tan mọi vật cản, chạy thật nhanh tới sân bay để tới Hoa Quốc.
Dọc đường, vô số thế lực khắp nơi muốn ngăn cản, đều bị chém gϊếŧ, không hề lưu tình!
Đồng thời, điện Thần Long tuyên bố cực gắt, tất cả những người cản trở điện Thần Long, bất kể là ai, bất kể sau lưng có thế lực gì, đều phải chết!
Cả thế giới trầm trồ, điện Thần Long là tổ chức lớn mạnh nhất toàn cầu, thuộc về Hoa Quốc thần bí ở phương Đông, thuộc về quân Phá Long bách chiến bách thắng, thuộc, thuộc về người đàn ông như ma quỷ – Tiêu Chính Văn!
Nhất thời, cả thế giới đều hoảng sợ, tất cả thế lực đều phải lùi bước.
Mà lúc này, trong biên giới Hoa Quốc, quân khu Đông Nguyên – 1 trong 5 đại quân khu, phụ trách 5 tỉnh ven biển, là khu vực bận rộn nhất.
Lúc này, trụ sở chính chiến khu Đông Nguyên, trong phòng nghiên cứu tác chiến thần bí và nghiêm ngặt, một người đàn ông trung niên có thân hình cao lớn, hai tay chắp sau lưng, đôi mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vòa màn hình điện tử cỡ đại trước mặt, trên đó, quân khu Bắc Lương, có vô số điểm đỏ đang di chuyển nhanh chóng, mục tiêu là chiến khu Đông Nguyên.
Ông ấy tên Từ Kiêu Long, chủ soái của quân khu Đông Nguyên, còn có biệt hiệu là Tiêu Dao Vương!
“Bụp!”
Là chủ soái của quân khu Đông Nguyên, Từ Kiêu Long lúc này sắc mặt vô cùng khó coi, tức giận đập mặt bàn, nói: “Lập tức điều tra rõ ràng cho tôi! Ba trăm nghìn quân Phá Long đột nhiên điều động, là vì sao! Ngoài ra, lập tức thông báo cho bốn vị Các lão của Long Các, bảo bọn họ đưa ra quyết sách, chúng ta ngăn, hay là không ngăn!”
“Chủ soái! Đã điều tra ra! Vừa này điều tra từ số điện thoại liên lạc nội bộ của quân Phá Long, địa điểm mà ba trăm nghìn quân Phá Long tập kết là thành phố Tu Hà thuộc tỉnh Giang Nam Đại! Chúng ta có cần điều động ba mươi quân Giao Long đang đóng ở Tu Hà không?”, tổng tham mưu Vương Truyền Minh lúc này xông vào, trên trán lấm tấm mồ hôi hột.
Từ Kiêu Long nhíu mày, nhìn màn hình điện tử phía sau, lạnh lùng hỏi: “Bên Long Các chưa có tin tức gì à?”
“Chưa có…”, Vương Truyền Minh lắc đầu.
Thần sắc Từ Kiêu Long nhanh chóng trở nên lạnh lùng, là chủ soái quân khu Đông Nguyên – một trong năm quân khu lớn, địa vị cao ngất ngưởng, quyền lực thâm hậu, trong tay năm hai trăm vạn quân Giao Long, lại có hệ thống vũ khí tiên tiến nhất toàn Hoa Quốc.
Vậy mà, đối mặt với ba trăm nghìn quân Phá Long, cho dù Từ Kiêu Long có sở hữu hệ thống vũ khí có thể hủy diệt hàng triệu đại quân đi nữa, cũng không dám manh động.
Huống hồ, Tiêu Chiến Văn vừa mới phong tướng ở Thi Sơn, là đại tướng bách thắng trẻ nhất Hoa Quốc hiện tại.
Động tới anh ta, có khác nào tự hủy căn cơ của Hoa Quốc!
Trầm mặc một lát, Từ Kiêu Long nắm chặt bàn tay, tức giận nói: “Truyện lệnh tướng của tôi! Bằng tất cả mọi giá, ngăn cản ba trăm nghìn quân Phá Long tiến về phía Nam! Nhớ kĩ! Không được manh động! Không được xung đột chính diện!!! Tất cả, đều phải đợi lệnh tướng của tôi!!!”
Đột nhiên, điện thoại bàn quân dụng ở bên cạnh nổ chuông, Từ Kiêu Long tiện tay nhấc điện thoại, nói: “Tôi, là Từ Kiêu Long!”
“Từ Kiêu Long! Tôi là Tần Hán Quốc, quyết sách của Long Các là không được ngăn chặn!!! Cho họ đi! Tất cả vấn đề do Long Các chịu trách nhiệm! Hai trăm nghìn quân Giao Long của cậu, đợi lệnh tại chỗ! Nếu có cần thiết, cần nghe theo chỉ thị của Tiêu Chính Văn vô điều kiện!”
Bên phía bên kia điện thoại, âm thanh già nua truyền tới, khiến Từ Kiêu Long run rẩy!
Long Các, nắm giữ ý chí quyết sách của Hoa Quốc, ý kiến của Long Các, đại diện cho ý kiến của cả Hoa Quốc.
“Vâng! Từ Kiêu Long nhận lệnh!”
Từ Kiêu Long ngắt điện thoại, lập tức hét lên: “Truyền lệnh tướng của tôi! Không được chặn! Tất cả thiết bị tác chiến, đều phải tắt hết! Tắt hết! Ngoài ra thông báo cho các sư bộ, nơi mà quân Phá Long muốn đi, nhất định phải để họ đi! Đồng thời, nếu bọn họ có yêu cầu gì, cần phục tùng vô điều kiện! Phục tùng vô điều kiện!”
“Vâng!”
Vương Truyền Minh hành lễ, quay người truyền lệnh cho các sư bộ.
Sắc mặt Từ Kiêu Long trầm lắng, nói với người đối diện: “Lập tức điều tra cho tôi, Tu Hà rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Trong vòng năm phút, tôi muốn có tin tức chính xác nhất!!!”
Ba phút sau, một thuộc hạ bước vào, lập tức hành lễ, nói: “Chủ soái, tra ra rồi… Thành phố Tu Hà xảy ra một vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng, người bị thương là một bé gái, nhưng theo điều tra của cục giao thông Tu Hà, kết quả hiển thị rõ ràng là mưu sát có chủ đích…”
“Bé gái?”
Từ Kiêu Long chau mày: “Thế thì có liên quan gì tới quân Phá Long? Đáng để ba trăm nghìn người rời khỏi Bắc Lương!”
“Theo tin tức của tình báo, cô bé đó tên Tiêu Na Na, mẹ tên Khương Vy Nhan, cô bé đó… là con gái của Tiêu Chính Văn – chủ soái quân Phá Long!”
Thuộc hạ kia vừa nói dứt câu, tinh thần liền hoảng hốt.
Còn Từ Kiêu Long lúc này trong lòng chấn động, cả người ngẩn ngơ, ánh mắt đầy hoảng hốt, nói: “Toang rồi, trời sắp sụp rồi…”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chiến Thần Bất Bại
- Chương 3: Chấn động hoa quốc