Edit and beta : CuteCat
Chỉ được đăng duy nhất tại truyenhd1 cutecat1911
Thư Hiểu Huy chui ra từ trong khe hở, hai tròng mắt nho nhỏ linh hoạt đánh giá tình huống xung quanh, xác định vị trí hoạt động của Cyborg
(sinh vật cơ khí hóa nghĩa là nửa người nửa máy, bạn nào muốn tìm hiểu thì tra google nha, bản raw tiếng trung là 半机械基因生物) ở gần đó không có rà quét ra cậu, Thư Hiểu Huy lấy hết can đảm của thân thể nho nhỏ một đoàn đầy lông mà chạy tới vị trí đã định sẵn trước đó, bốn cái móng vuốt di chuyển nhanh đến mức dường như nhìn thấy tàn ảnh, sau một hồi chạy nước rút, móng vuốt nhỏ cuối cùng cũng sờ được đến bao nhảy dù.
Dứt khoát đem bao nhảy dù thu vào không gian nhỏ bên trong mà bản thân có khi bị biến thành động vật nhỏ , không gian không lớn, sau khi bỏ bao nhảy dù vào, cũng chỉ dư lại một vị trí để được vài vật nhỏ.
Thư Hiểu Huy chui đầu vào bên cạnh một cái khe hở, phía sau là âm thanh "thình thịch" của cyborg, làm nổ một tảng đá lớn thành đá vụn.
Mặt đất chấn động làm hang động Thư Hiểu Huy chui vào bị sụp đổ, nếu không phải móng vuốt nhỏ của cậu di chuyển đủ nhanh thì cậu suýt chút nữa đã bị chôn ở bên trong, trái tim nhỏ của Thư Hiểu Huy đập nhanh, cậu đi theo khe hở chui một mạch vào hầm trú ẩn.
Hầm trú ẩn trước mắt này là nơi Thư Hiểu Huy ở, tòa thành nhỏ này là nơi tụ tập của nhiều người sống sót nhất.
Lúc sau, Thư Hiểu Huy chui vào hang động ở trong một cái phòng trống, đem bao nhảy dù ném vào bên trong kho đạn dược tiếp viện ở ngay chỗ ngã rẽ, mắt nhìn một hồi vào bên trong còn thừa đồ tiếp viện, gần đây cyborg càng ngày càng nhiều, súng ống đạn dược trong hầm trú ẩn rõ ràng là tiêu hao quá nhanh, không biết nơi đây còn có thể duy trì được bao lâu.
Thư Hiểu Huy lấy móng vuốt xoa xoa mặt, từ kho hàng này chui vào trong kho hàng khác ở hầm trú ẩn khác.
Bên cạnh kho hàng này là đồ ăn giả, có hàng loạt các loại lương thực ròi để bán lẻ, cũng có các loại đồ ăn đóng gói, đều may mắn là còn tồn tại dưới sự lao lực của người sống sót lấy được, mà người phụ trách công việc này cũng bao gồm cậu của trước kia.
Thư Hiểu Huy không có yêu cầu nhiều lắm, bò lên bò xuống, lựa chọn một ít loại hoa quả khô, đậu phộng, bắp, táo đỏ linh tinh.
Thư Hiểu Huy tiến vào trong không gian nhỏ của mình một chút, liền chui ra ngoài.
Những loại thức ăn này xem như cậu cung cấp cho những người sống sót sử dụng bao nhảy dù, súng ống tiếp viện ở trong hầm trú ẩn.
Cậu không phải không nghĩ tới việc bản thân ra ngoài tìm thức ăn, mà là các siêu thị lớn nhỏ ở gần đây, hoặc là đã bị người sống sót trước đó vơ vét không còn gì nhiều lắm, hoặc là bị các tòa kiến trúc sụp xuống đè ở phía dưới, bằng sức lực nhỏ bé của cậu căn bản không có biện pháp lấy được.
Cậu cũng đã thử chu vào một số khu dân cư trên tầng lầu tìm thức ăn, nhưng mà sau khi ăn qua một chút thức ăn thất loạn bát tao đủ loại, cậu thất vọng phát hiện, có một số loại đồ ăn mà thân thể nhỏ bé hiện tại này của cậu không thể hấp thu được.
Cho nên, cậu chỉ có thể dựa vào những thứ hiếm hơn, càng thêm khó khăn cho tới khi cậu tới lấy vũ khí và bao nhảy dù tiếp viện tới đổi, việc này thân thể của cậu có thể thừa nhận được.
Một con hamster như cậu mỗi ngày tiêu hao đồ ăn rất ít, đồ ăn dự trữ cậu lấy đi từ kho hàng cũng không quá nhiều, việc trao đổi này kỳ thực là rất mệt, dù sao một cái bao nhảy dù và súng ống cũng đủ để trang bị cho mười người, nhưng này hamster này vô cùng kiên trì, mặc dù là không ai giám sát cậu, cậu cũng đem bao nhảy dù và súng ống lưu lại, mang đi một chút đồ ăn.
Thư Hiểu Huy quá rõ ràng tác dụng của vũ khí đối với những người sống sót trong hầm trú ẩn.
Ban đầu cậu cũng là người sống trong hầm trú ẩn, mà không phải là một quả cầu nhỏ có lớp lông mao mỏng màu xám bạc cùng với lớp lông màu trắng trên bụng.
Vào mấy ngày trước, cậu cùng với một số người đi yểm trợ súng ống, đi đến một nơi dân cư trong lầu gần đó vơ vét một ít vật tư, tại thời điểm cậu cũng một người chạy đến trên ban công của lầu hai đi dọn đồ vật, phía chân trời đột nhiên nổ lên một luồng ánh sáng trắng làm cho cả hai đều bị bỏng rát
Luồng ánh sáng trắng nóng rực kia khiến cậu cảm thấy đôi mắt đau đớn, đầu cũng đau theo, cậu nháy mắt liền mất đi ý thức, ngã trên mặt đất tạo nên một loại trạng thái gọi là chết giả cho nên không có ai mang cậu về hầm trú ẩn sau trận công kích từ trên không.
Mà sau khi cậu tỉnh lại, liền biến thành bộ dạng này, toàn bộ thân mình được bao quanh bởi một lớp lông mềm mại, thân hình còn đặc biệt nhỏ.
Cậu liền cứ vậy mà tỉnh lại ở trong tòa nhà dân cư, mới vừa tỉnh lại trong chốc lát, lập tức bị cyborg bắt lấy, may mắn là cuộc tấn công đã bị dừng lại bởi một tấm pin năng lượng mặt trời rơi từ trên tầng khác lên cyborg, ngăn chặn nguy cơ cậu bị biến thành tro bụi.
Thư Hiểu Huy bị kinh hoảng bò dậy muốn chạy, sau đó liền thấy móng vuốt ngắn nhỏ màu hồng nhạt của chính mình, bản thân cũng mơ hồ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng thời điểm nhìn thấy khe hở nhỏ trên mặt đất, cậu lại có cảm giác không thể giải thích được lại có cảm giác bản thân có thể chui vào.
Trong những công kích liên tục từ cyborg, Thư Hiểu Huy chui vào một đường từ giữa khe đất tới sâu trong nền đất, chẳng những không bị những hòn đất đá vụn chôn vùi mà còn may mắn trở về vị trí của hầm trú ẩn.
Chỉ là, sau khi thành công chạy trốn, Thư Hiểu Huy nhìn thấy lối đi vào hầm trú ẩn rộng hơn vô số lần so với trước đây, sau đó là người cùng với đủ loại đồ vật, cậu duỗi móng vuốt, hoàn toàn không biết thân thể của cậu rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.
Một lúc lâu sau, cậu cuối cùng cũng tiếp nhận hình dạng này của bản thân, vào sau thời điểm tận thế bị người Tháp Đặc tàn sát, cậu may mắn sống sót, tuy rằng bị biến thành hamster cũng rất bi thảm nhưng ít ra cậu vẫn còn tồn tại.
Mà hình dạng hiện tại của cậu, trừ bỏ thân hình nhỏ nhắn đủ linh hoạt để có thể tự bảo vệ mình, còn có một cái không gian nhỏ có thể chứa đựng vật tư, nhưng cậu thật sự không có cách nào có thể nâng lên bất kì loại súng ống nào để dối phó với máy móc phát hiện gen sinh vật.
Hiện tại toàn tinh cầu đều đang cùng nhau chống lại kẻ địch.
Tộc người Tháp Đặc có nền văn minh vũ trụ cùng với khoa học kỹ thuật tiên tiến hơn con người, là một loại chủng tộc với bản tính là cướp bóc và tàn bạo, coi trọng tài nguyên biển cả trên hành tinh của nhân loại, thậm chí không có một chút ý định nào là muốn cùng nhân loại đàm phán, trước tiên phát ra một làn sóng cyborg.
Đợt sóng cyborg đầu tiên gồm những cyborg với số lượng nhiều không đếm hết như mưa to trút xuống Trái Đất, sau khi xâm nhập bầu khí quyển, chúng bắt đầu nhắm tới các sinh vật để tấn công, những con cyborg này mang theo vũ khí hạng nặng với mục đích là hủy diệt và xóa sổ những gì chúng coi là thuộc nền văn minh kém cỏi trên hành tinh đầy tài nguyên này.
Đó quả thực chính là tận thế, tất cả các vũ khí có trên tinh cầu đều được kích hoạt, nhưng cũng chỉ mới cản lại được một bộ phận nhỏ cyborg.
Tuy nhiên, công nghệ của tộc Tháp Đặc quá mức tiên tiến, có một số vũ khí còn chưa kịp kích hoạt, làm cho hệ thống điều khiển thông minh của tên lửa đạn đạo bị chặn và trở nên vô dụng.
Hành tinh bị phá hủy và tàn phá, một số lượng lớn nhân loại bị cyborg gϊếŧ chết, bắt đầu từ khi đó, toàn bộ công dân trên Trái Đất đều trở thành binh lính để chống lại sự tấn công của các cyborg.
Trước đây, mỗi ngày đều có một số lượng lớn đồ tiếp tế bằng đường hàng không và thường xuyên được phân phối ở nhiều vùng khác nhau. Tất cả mạng internet, tivi, di động, thậm chí cả đài radio, miễn là chúng có thể nhận và truyền tín hiệu thì tất cả đều bị nhiễu sóng, toàn bộ đều giảng giải cách sử dụng đủ loại vũ khí như thế nào, phân tích nhược điểm và điểm mù của cyborg và cách tránh sự truy đuổi của cyborg hiệu quả.
Tất nhiên vẫn có rất nhiều người kêu gọi các lực lượng đoàn kết lại, đừng hành động liều lĩnh chỉ vì chúng ta có vũ khí.
Đứng trước kẻ thù không đội trời chung và nguy cơ bị xóa sổ, tuy rằng sẽ có một bộ phận nhỏ gây náo động bởi vì tất cả mọi người đều đem theo vũ khí, nhưng nhìn chung đa số mọi người vẫn rất đồng lòng.
Chỉ là, tộc Tháp Đặc phóng ra càng ngày càng nhiều cyborg, chúng có vẻ không còn kiên nhẫn với khả năng phòng thủ của con người, sức tấn công của các cyborg ngày càng mạnh hơn, bắt đầu trang bị hệ thống trí năng tự động tăng cấp,
chọn dùng tài nguyên của nhân loại để tiến hành chữa trị cùng thăng cấp tại chỗ, đồng thời khả năng truy lùng dấu vết con người càng thêm mạnh mẽ.
Số người chết ngày càng nhiều, số lượng đồ tiếp tế bằng đường hàng không cũng ngày càng ít đi, dù sao ở một số nơi không xác định được số người sống sót, ném súng ống bừa bãi là một sự lãng phí tài nguyên để chống lại các cyborg.
Thư Hiểu Huy men theo vách tường bò lên nóc hầm trú ẩn, bên trên có một hốc đá trũng trên mặt hang động.
Sau khi xác định bản thân không còn là người, Thư Hiểu Huy hiển nhiên cũng không dám nán lại ở trên chiếc giường thô sơ của hầm trú ẩn, vì sợ bị người nào đó không để ý giẫm chết.
Trong cái động nho nhỏ này có bông y tế mà Thư Hiểu Huy lấy được, một miếng nhỏ bằng hai nắm tay của cậu, tuy rằng nhỏ nhưng bên trong khô ráo mềm mại lại thoải mái, Thư Hiểu Huy chui vào bên trong, chạy nhiều đường như vậy bản thân cậu cũng có chút mệt mỏi muốn ngủ.
Ngay tại thời điểm cậu đang mê man, liền nghe phía dưới có tiếng người thấp giọng nói chuyện, Thư Hiểu Huy vươn cái đầu nhỏ ra nhìn, bọn họ là hai người tương đối mạnh ở bên trong hầm trú ẩn, bởi vì dám mang theo súng ra ngoài đối phó với các cyborg nên những người sống sót trong hầm trú ẩn đều biết bọn họ là Lý Trì Thiên và Phạm Đống.
Hai người ghé đầu vào nhau, sau khi nói xong, Phạm Đống liếc mắt nhìn xung quanh, xác định vị trí quanh đây không có người nào khác, lúc sau liền lấy ra một chiếc radio đã được tháo khỏi xe, tương tự như cái máy tính, tháo chốt mở và bật nó lên. Sau khi được bật lên, sau đó âm thanh xèo xèo phát ra từ bên trong, phạm Đống điều chỉnh một hồi, một mớ giọng nói hỗn tạp phát ra.
Thư Hiểu Huy dựng thẳng đôi tai nhỏ của mình lên, cố gắng nghe ra tin tức bên trong.
Thư Hiểu Huy mơ hồ nghe được một chuyện, tộc Tháp Đặc ngoài không gian dường như đã bị xóa sổ, ngoài các cyborg đang tàn sát bừa bãi trên hành tinh thì sẽ không còn càng nhiều cyborg xuất hiện.
Và còn một điều đáng mừng nữa là ở Z thị thuộc tỉnh X, một thành phố mới đã được dựng lên ở trên đất hoang ở đây.
Thư Hiểu Huy bò lên trên, muốn nghe thêm được nhiều tin tức hơn, nhưng mà Lý Trì Thiên đột nhiên đóng radio lại, nhìn về phía người đột nhiên xuất hiện trong thông đạo với khuôn mặt lạnh lùng.
Người nọ bị ánh mắt độc ác của anh làm cho giật mình, mỉm cười nịnh hót, sau khi chào hỏi xong rồi vội vàng chạy qua chỗ khác.
Sau khi đám người đó đã đi xa, Lý Trì Thiên mới bật lại đài một lần nữa.
Sau đó, Thư Hiểu Huy từ âm thanh xèo xèo của radio nghe được tin tức làm cậu kinh ngạc.
Nửa đoạn tin tức trước đó Thư Hiểu Huy nghe không rõ, giống như ánh sáng trắng ngày đó không phải ngẫu nhiên xuất hiện mà là thứ gì đó ở di tích cổ đột nhiên được nhân loại kích hoạt.
Trọng điểm là ở đoạn sau, trước mắt người ta đã xác định được rằng ánh sáng trắng đó đã kí©h thí©ɧ được dị năng của một số người, hiện tại con người đã có khả năng chống lại các cyborg. Cuối cùng sẽ có một ngày, những cyborg có mục tiêu là gϊếŧ chết các sinh vật trên hành tinh đều sẽ có kết cục giống phi thuyền của tộc Tháp Đặc, đều sẽ biến thành những đống sắt vụn.
Thư Hiểu Huy ở trong tổ nhỏ ôm móng vuốt cuộn thành hình tròn, vừa vui mừng lại vừa cảm thấy có chút hoảng hốt.
Cậu có phải là người được kích hoạt dị năng mà ở trên đài phát thanh nhắc đến?
Thế nhưng mà cho tới bây giờ, ngoại trừ việc biến thành hamster và có một không gian nhỏ cố định ở hai bên miệng thì cậu hoàn toàn không có chút sức tấn công nào.....
Mặc kệ mọi chuyện như thế nào, trước tiên phải chuyển đến thành phố mới xây ở trên đất hoang.
Thư Hiểu Huy chui ra khỏi tổ, duỗi móng vuốt nhỏ, cuộn bông y tế lại và nhét ổ nhỏ vào trong không gian nhỏ của mình.
---------------------
Vài lời của editor: lúc đầu thấy truyện hay mà ngắn nên mình quyết định dịch, ai dè gần 3000 chữ:))))
Mình mới lần đầu edit truyện thôi, bạn nào thấy chỗ nào mình dịch chưa mượt thì nói nhé, mình sẵn sàng tiếp thu ý kiến và sửa, chúc mọi người có thời gian đọc truyện vui vẻ.