- 🏠 Home
- Lịch Sử
- Chiến Quốc - Nhất Thống Thiên Hạ
- Chương 15: Luận Thế (1)
Chiến Quốc - Nhất Thống Thiên Hạ
Chương 15: Luận Thế (1)
- Hàn quốc bốn phía đều có địch, tiên sinh dùng cái gì dạy ta?
Đợi khách và chủ ngồi xuống, Thái tử Nhiên đi thẳng vào vấn đề. Dù sao địa lý Hàn quốc thật sự quá kém. Nơm nớp lo sợ, giống như đi trên băng mỏng, giống như gặp vực sâu, nói chính là tình huống trước mắt của Hàn quốc.
- Ừ.
Phạm Tuy lại cúi đầu không nói nữa.
- Lấy yếu Hàn chu toàn các nước, mời tiên sinh dạy ta.
Nói xong lại quỳ thẳng.
- Ừ.
Phạm Tuy tiếp tục không nói được một lời.
- Tiên sinh chẳng lẽ không nguyện chỉ giáo cho ta sao?
Thái tử Nhiên lần thứ ba quỳ hoài không dậy.
Mãi đến lúc này, Phạm Tuy mới thở dài một câu, nói:
- Cũng không phải như vậy. Thần nghe nói Khương Thượng không gặp phải Chu Văn vương, thân ngồi câu cá ở Dương Tân. Khi đó giao tình của bọn họ là rất cạn. Kết quả một lúc lí do thoái thác Văn vương mời hắn thành thái sư, cùng nhau ngồi xe hồi cung, cũng bởi vì Khương Thượng nói lời đi vào tâm khẩm của Văn vương, cuối cùng Văn vương lại nhận được Khương Thượng giúp đỡ thống nhất thiên hạ. Giả sử trước đây Văn vương xa cách, Lữ công sẽ không nói chuyện với hắn, như vậy Chu triều sẽ không có việc Văn vương nhân đức, Vũ Vương cũng không có người giúp đỡ đạt thành đại nghiệp thống nhất thiên hạ.
Nói đến đây, Phạm Tuy tự giễu nói:
- Bây giờ thần chẳng qua chỉ là tội nhân tránh né đuổi bắt, với thái tử ngài giao tình rất cạn. thái tử hi vọng ta nói đại sự giúp đỡ quốc quân, thần muốn tận một mảnh trung tâm, nhưng không biết suy nghĩ trong lòng thái tử ngài. Đây là nguyên nhân thái tử liên tục ba lần hỏi thăm thần, thần không dám trả lời. Thần cũng không phải sợ cái gì không dám nói ra. Ta biết rõ ngày hôm nay nếu không nói rõ việc thiên hạ sẽ nhận lấy cái chết, nhưng ta quyết không muốn trốn tránh. Thái tử quả nhiên chiếu lời của ta làm, nhận lấy cái chết không đáng ta gian nan khổ cực, lưu vong không đáng ta khổ não, chỉ là thân sinh vẫn còn, con cái cần người chăm lo, ta chết sẽ cảm thấy xấu hổ.
- Hơn nữa, giống như thánh minh như Ngũ Đế cuối cùng cũng chết đi, tam vương nhân ái như vậy cũng chết đi, người có đức hạnh tài năng như Xuân Thu ngũ bá cũng chết hết, Ô Hoạch lực lớn vô cùng khó tránh khỏi cái chết, Thành Kinh, Mạnh Bí, Vương Khánh Kỵ, Hạ Dục dũng mãnh cũng chết. Bởi vậy có thể thấy được, chết là việc mỗi người khó tránh khỏi. Dưới tình thế tất phải chết như vậy, có thể có ích lợi với Hàn quốc cũng là nguyện vọng lớn nhất của ta, ta lại lo lắng gì chứ!
Thái tử Nhiên đang muốn giải thích với Phạm Tuy cứ nói, mình sẽ không trách tội. Lại nghe thấy Phạm Tuy đi về phía cửa sổ, nhìn ánh trăng trên cao.
- Xưa có Ngũ Tử Tư giả vờ trốn trong núi, ban đêm đi trên đường, ban ngày che giấu, đi tới Lăng quốc, ngay cả cơm cũng không kịp ăn, đành phải bò đi, đến lúc hắn quá đói phải xin ăn trên phố thị Ngô quốc, nhưng sau cuối cùng lại giúp chủ tử chấn hưng Ngô Quốc, khiến Hạp Lư trở thành bá chủ. Giả sử ta có thể giống như Ngũ Tử Tư dùng hết trí mưu thần phục Hàn quốc, lại đem ta nhốt lại, cả đời không gặp lại thái tử, như vậy chủ trương của ta có người thực hành, ta có gì phải lo lắng?
- Ta lo lắng, sau khi ta chết, người trong thiên hạ nhìn thấy ta vì thái tử tận trung trái lại gặp phải tội chết, bởi vậy ngậm miệng dừng bước, không có người nào đồng ý đến Hàn quốc mà thôi.
- Thân không sợ cải cách giúp dân Hàn giàu có, nhưng không khiến Hàn quốc mạnh mẽ. Bây giờ Hàn quốc trên dưới tràn ngập làn gió thuật trị, quốc quân không biết tiến thủ, sĩ phu say mê trong quyền mưu.
- Bây giờ ngài ở phía trên có Hàn vương uy nghiêm, ở phía dưới bị gian nịnh thần tử làm bộ làm tịch mê hoặc. Bản thân ẩn sâu cung cấm, chung thân mê hoặc không rõ, cũng không ai giúp đỡ ngài phân biệt ra tà ác. Cứ như vậy, Đại Hàn nhất định diệt vong, cho dù ngày sai ngài kế vị cũng sẽ tứ cố vô thân tràn ngập nguy cơ, đây là ta lo lắng, chỉ như vậy mà thôi. Về phần nói khốn nghèo, sỉ nhục, áp bức, xử tử, lưu vong các loại gian nan khổ cực, ta không sợ. Nếu như ta chết Hàn quốc có thể đại trị, như vậy ta chết còn có ý nghĩa hơn sống sót.
Thái tử Nhiên quỳ thẳng nói:
- Tiên sinh nói gì vậy! Hàn quốc là nơi tứ chiến, bản thân ta tài sơ học mọn. Bây giờ đàn sói vây quanh, tiên vương cơ nghiệp ăn bữa hôm lo bữa mai. May mắn kết bạn tiên sinh, đây là ông trời ân chuẩn cho ta làm phiền tiên sinh đến bảo tồn cơ nghiệp tiên vương, việc do người làm. Ta có thể được tiên sinh giáo huấn, đây chính là ông trời ban cho, tiên vương không vứt bỏ con cháu bất hiếu. Tiên sinh cứ việc dạy ta! Từ nay sau này, bất kể chuyện lớn hay nhỏ, toàn do tiên sinh chỉ giáo ta, xin không cần nghi ngờ ta.
Phạm Tuy nghe được Thái tử Nhiên bảo đảm như vậy, cuối cùng cũng thở dài hành lễ. Thái tử Nhiên cũng vội vàng trả lễ.
- Hàn vương tuổi tác đã cao, thái tử kế vị là chiều hướng phát triển. Không biết thái tử điện hạ có cái nhìn thế nào với thiên hạ hiện nay?
Thái tử Nhiên thầm nghĩ, trò hay đến rồi. Vừa rồi Phạm Tuy đã đáp ứng giúp đỡ mình, nhưng bản thân mình làm chủ công, bất kể thế nào cũng phải biểu hiện ra trình độ nhất định. Nếu không người khác nào có lòng tin theo ngươi. Đầu năm nay, thần tử thích nhất chủ công có hai loại, một là ngu ngốc, đối với thần tử nói gì nghe nấy; một loại khác chính là minh quân, như vậy mới có tiền đồ.
Hắn sửa sang lại suy nghĩ, Thái tử Nhiên không nhanh không chậm nói:
- Ta có thiển ý về các nước, xin tiên sinh chỉ giáo.
- Trước tiên nói về Yến quốc, Yến quốc ở địa phương nghèo nàn, bắc có Đông Hồ, nhưng sau đó Yến đánh bại Tần Khai, bởi vậy ổn định phía sau. Yến Chiêu Vương chăm lo việc nước, thực lực quốc gia cường thịnh, liên kết năm nước công Tề, gần như tiêu diệt Tề. Thế nhưng sau khi con của hắn kế vị, trúng kế ly gián của Điền Đan, sắp thành lại bại, thực lực quốc gia bởi vậy suy nhược. Quan sát tình thế, tài năng của yến vương chưa đủ một phần mười Chiêu Vương. Bây giờ Yến quốc đã không đáng để lo, hơn nữa Tề quốc đã thành đại địch của yến quốc, sau này nhất định sẽ phải đánh một trận.
- Bây giờ Điền Đan mặc dù đã phục Tề, nhưng Tề quốc nguyên khí tổn thương nặng nề, Tề quốc đã từng có thể kháng Tần quốc đã một đi không trở lại. Tần quốc mất đi kẻ địch lớn nhất, Sơn Đông sáu nước mất đi sống lưng. Sau đó Tần Triệu liên minh hòa hảo, Tần quốc kinh lược Sở quốc, Triệu quốc chuyên tâm thảo phạt Tề quốc.
- Đến năm năm trước Tần quốc công phá Yên Dĩnh, thiết Nam quận, Sở quốc bị thương nặng. Tần quốc đưa mắt nhìn về phía vùng Trung Nguyên. Hai năm qua, hàng phục Hàn quốc, mấy lần phạt Ngụy, tức là sách lược Tần tiến về phía đông. Triệu quốc, Tần quốc bây giờ khe nứt đã sinh, ít ngày nữa sẽ đánh một trận.
Thái tử Nhiên dừng lại một lát, nhìn thấy Phạm Tuy vẻ mặt bình tĩnh, hình như không có chút phản ứng nào. Trong lòng thầm nói tốt xấu gì ngươi cho có chút phản ứng a! Bộ dáng này làm cho ta nghĩ thế nào.
- Đây chính là thiển kiến, mời tiên sinh dạy ta!
Thái tử Nhiên không lời nào để nói, thành tâm cúi đầu.
- 🏠 Home
- Lịch Sử
- Chiến Quốc - Nhất Thống Thiên Hạ
- Chương 15: Luận Thế (1)