Chương 37

Hàn Chiến si mê hôn lên

đôi mắt giảo hoạt kia, mặt khác nghịch ngợm nụ cười giai nhân, lòng tràn đầy

nhu tình, khi dễ đôi môi hồng diễm tràn đầy mật ái, trằn trọc triền miên,

tơ tình rung chuyển. Hàn Tuyết mặt hồng tim đập khẽ rên một tiếng, vùi mặt

vào cổ của hắn. Hô hấp gấp gáp cùng đôi mắt to mê say vì nụ hôn nóng bỏng

của hắn cũng làm cho Hàn Chiến một lòng kích động không dứt.

Nhất cử nhất động của

nàng, một cái nhăn mày một nụ cười, cũng khiến trái tim hắn rung động thật sâu.

"Trở về phòng được

không?"

Từ sau khi hai người lần

đầu giao hoan, hắn tựa như sói đực trong thời kì động dục vậy, chỉ hận không

thể lúc nào cũng đè nàng dưới thân thể để hảo thương yêu. Dẫu chỉ là một cái

hôn cũng sẽ làm cho hắn du͙© vọиɠ nảy mầm, hạ thể vì du͙© vọиɠ mà căng lên trướng

đau, kêu gào muốn giải phóng. Vẻ kiều mị của giai nhân trong ngực làm cho

hắn không thể ngay lập tức đem mình hung ác vùi vào trong cơ thể nàng để hưởng

tư vị mất hồn phệ cốt mê người kia.

"Không cần! Người ta

còn phải xem sao."

Hàn Tuyết kiên quyết cự

tuyệt, mấy ngày gần đây phần lớn thời gian cũng bị hai người dùng để ôm cái

chăn rồi. Cơ hội nhỏ nhoi được đứng ở trên nóc nhà hóng gió một chút này đều là

nàng dùng hết năng lực để nam nhân kia đè xuống giường thỏa mãn yêu cầu đến

mười lần mới đổi được lấy. Nàng chỉ cần nhìn đầu ngón tay muốn cũng biết này

nam nhân muốn làm gì, nàng cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức mang mình đưa vào

miệng sói. Từ sau khi quan hệ của hai người trở nên thân mật, Hàn Tuyết mới

biết nam nhân này căn bản là chỉ khoác lên da dê lên mình mãnh thú, nam

nhân này giấu mình quá sâu, những lúc hai người ở cùng một chỗ nàng hầu

như chưa bao giờ được nắm lấy chủ quyền. Nàng cùng Hàn Chiến có thể nói là cùng

nhau lớn lên đấy nhưng nàng cho đến mấy ngày gần đây mới có thể coi là

thấy được tảng băng ngầm của nam nhân này. Sự cuồng bá, khí thế ngạo mạn nhìn

ngắm vạn vật của hắn cũng chỉ khi hắn về mặt tìиɧ ɖu͙© mất đi tự chế thì mới tản

mát ra.

Không thể không nói, năng

lực tìиɧ ɖu͙© đặc biệt hơn người kia của Hàn Chiến tựa như có thể thiêu hủy

hết thảy cuồng mãnh cùng khí phách, mặc dù làm cho nàng nhiều lúc không chịu

nổi, nhưng cũng thực khiến nàng say mê a. Mỗi lần bị hàn Chiến thâm nhập thật

sau vào trong cơ thể, nàng đều có loại cảm giác vô cùng kỳ quái, giống như Hàn

Chiến vừa như cố ý vừa tựa vô tình muốn cho mình mê luyến bên trong bể ái tình

đầy kɧoáı ©ảʍ này, hoặc có thể nói là sự mê luyến thân thể này khiến nàng có cảm

giác khó cưỡng lại được.

"Hoàng Phủ Hạo Thiên

cũng không phải là tên đần độn, cái người này đùa dai quá mức rõ ràng, náo

nhiệt tối nay nàng mà xem sẽ không thành đâu, chúng ta trở về phòng hảo hảo ‘

nghỉ ngơi ’ thôi."

Hàn Chiến nam căn dưới hạ

thể di từ từ trên mông cong ngạo nghễ của Hàn Tuyế, ý đồ cầu hoan không hề che

giấu.

Hàn Tuyết mặt ửng hồng

lên, tay nhỏ bé chống trên l*иg ngực cứng rắn của Hàn Chiến, nũng nịu buồn bực

nói:

"Vừa mới làm một

ngày đấy chàng còn không ngán sao, cũng không sợ Tinh Tẫn Nhân Vong sao?"

Hàn Chiến sóng mắt ôn nhu

như muốn chảy ra nước, mắt đen thâm sâu lóe lên ánh lửa hừng hực, hai cánh tay

như sắt đem nữ thể mềm mại vây ở trước ngực, hạ eo hữu ý vô ý chèn ép chuyển

động của bé yêu trong ngực.

"Tinh Tẫn Nhân Vong sao?

Muốn vậy thì chúng ta nhượng một ngày làm mấy lần cũng chưa đủ đâu." (

Anh muốn X chị cho đến khi anh hết khả năng thật à? ^^~)


Cúi đầu hôn lên

vành tai trắng noãn của nàng, thanh âm hơi khàn đưa ra lời đề nghị hấp dẫn

:

"Không bằng tối nay

chúng ta cùng nhau thử xem có được không?" Thấp nhiệt lưỡi liếʍ qua ttai

trắng nõn, giọng nói trầm ấm như dụ hoặc, "Ta sẽ nhất nhất ở trong cơ thể

nàng, chúng ta mỗi ngày tương liên, lúc nào cũng hoan ái."

Hơi thở phái nam nóng rực

phun lên vành tai nhạy cảm, Hàn Tuyết chỉ cảm thấy cả người một hồi nóng ran,

mà lời nói của Hàn Chiến càng làm cho hỏa nhiệt trong nàng tăng lên

một bậc, cả ngày lẫn đêm cũng liền cùng một chỗ? Vậy phải làm bao nhiêu lần mới

đủ đây? Lại nghĩ đến cường tráng, kiện mỹ thân thể của Hàn Chiến không biết mệt

mỏi liên tục đối với nàng đưa ra yêu cầu, cuồng mãnh, điên cuồng như vậy,...

thân thể không cách nào kiềm chế được mềm yếu ngả ra, Hàn Tuyết chỉ cảm thấy

trong huyệt nóng lên, hoa tâm hư hỏng nhất thời dinh dính ướŧ áŧ.

"Chàng......

Chàng......" Hàn Chiến đẹp hấp dẫn như vậy cho dù là Hàn Tuyết hàng

ngày miệng lưỡi trơn tru cũng nhất thời cũng cà lăm mà không thốt nên lời.

Thấy người yêu trong ngực

hình như không ý cự tuyệt, Hàn Chiến to gan càng tiến một bước, hai tay nắm ở

eo thon thả của Hàn Tuyết đem nó hơi nhấc lên, một cước cắm vào giữa hai chân

nàng, hoa huy*t cùng nam cự cách nhau một tằng y phục ướŧ áŧ.

Hàn Tuyết cũng hít một

hơi khí lạnh, hai tay vì giữ cho thân thể thăng bằng mà theo phản

xạ ôm lấy bả vai hắn. Hàn Tuyết trợn mắt kinh hãi, không dám tin

trừng mắt nhìn gương mặt say mê hưởng thụ của Hàn Chiến. Hàn Tuyết chợt cảm

thấy trước mắt quần tinh bay múa, cũng tại nàng thể chất không tốt, mới như vậy

sẽ không say mê chứ? Hạ thể thừa nhận từng cái chậm chạp lại hữu

lực chuyển động của hắn. Hàn Chiến gắng gượng chuyển động thân thể

thật hữu lực mang theo vật liệu may mặc ma sát qua miệng huyệt đầy kí©h thí©ɧ

làm cho nàng khó có thể khắc chế run rẩy,thân thể trải qua vô số lần

làʍ t̠ìиɦ đặc biết nhạy cảm, hoa huy*t nhanh

chóng ướŧ áŧ, thấm ướt vải quần mềm mại.

"Đừng......

Đừng ở chỗ này." Hàn Tuyết hô hấp không yên tiếng buồn bã cầu xin tha

thứ, lúc này hai người đang đứng trên nóc Phi Phượng các, mặc dù nhìn bằng mắt

thường không tới bóng người, nhưng có vô số ám vệ đang ở quanh đây. Riêng Phi

Phượng Các đã có mấy trăm ám vệ ẩn thân ở trong bóng tối chứ chưa nói tới thập

nhị thị vệ lúc nào cũng theo sát bảo vệ nàng. Nam nhân này mấy ngày gần đây bản

tính điên cuồng, Hàn Tuyết dù bị hắn daỵ dỗ hảo nhưng đánh

chết nàng cũng không dám cùng nam nhân này trước mặt mấy trăm thị vệ ở trên nóc

nhà làm loại chuyện đó.

"Trở về phòng?"

Hàn Chiến dán lên bên tai của nàng thấp giọng toan tính, khóe miệng cong lên vì

quỷ kế được thực hiện, giấu đầu ở một bên vai phủ đầy tóc đen của Hàn Tuyết.

"Dạ......"

Hàn Tuyết đáp lại tựa như rêи ɾỉ hừ nhẹ một tiếng, kɧoáı ©ảʍ xông

thẳng đại não, ý thức đã có chút mơ hồ.

Hàn Chiến bay lên như

gió, ôm lấy giai nhân trong ngực, không lấy nhưng Tư Nghĩa góc độ

bay vào một cái mở phân nửa cửa sổ, lối ra chính là khuê

phòng ngoại sảnh của Hàn Tuyết, cửa sổ sau khi hai người tiến vào

không co gió cũng tự đóng, đem vô số ánh mắt ngăn cách bên ngoài.

Thấy hai người cuối cùng

cũng trở về phòng, chúng ám vệ đồng thời thở phào nhẹ nhõm, không

khỏi ở trong lòng gào khóc: bọn họ cũng là huyết khí phương

cương nam nhân bình thường a, thấy hình ảnh bốc lửa như thế, sao có

thể không có phản ứng, Chiến đại nhân có thể cùng công chúa Phiên Vân Phúc Vũ,

hại bọn hắn chỉ có thể ở cửa đón gió mát tiêu hỏa.

Vừa vào phòng, Hàn Chiến

có chút vội vã ôm Hàn Tuyết ngồi trong sảnh trên cái bàn tròn, bàn tay đảo qua,

lập tức cốc trà và điểm tâm trên bàn lập tức bay qua bàn bên kia, tay nữa vung

lên một cái, đại môn đang mở tự động đóng lại, cài chốt. (

Anh chiến quá oách, hôm nào phải tầm sư học đạo một chuyến phục vụ cho sự

nghiệp lười của mình mới được:)


Hàn Chiến gấp gáp cởi dây

lưng ra mặc cho quần rơi xuống cổ chân, bàn tay nhấc quần dài của Hàn

Tuyết ra, động tác lưu loát kéo nhu quần đã sớm ướt một mảnh xuống. Nam

căn thúc vào mông ngọc mềm mại của Hàn Tuyết, một tay kéo hai bắp đùi vì huyệt

dịch mà sáng choang ra, vội vàng đem nam căn của mình thúc vào hoa huy*t ướt

át của Hàn Tuyết, thẳng lưng dùng sức, nam căn khổng lồ ngay ngắn chôn

sâu vào trong hoa kính ấm áp trơn trợt.

"A......"

"Ừ......"

Kết hợp thân mật trong

chớp mắt làm cho hai người cùng rêи ɾỉ ra thành tiếng, Hàn Tuyết rêи ɾỉ kêu bởi

vì nam căn quá mức to dài đột nhiên phóng tới nhượng hoa huy*t chống đỡ trướng

lên làm cho nàng sợ hãi kêu ra tiếng, còn Hàn Chiến cũng là bởi vì du͙© vọиɠ

trướng bạo bị nhiệt hẹp huyệt cả bao ép mà sảng khoái rêи ɾỉ ra tiếng.