Chương 34: Trong núi giả (2)

Nam căn bị hút quá chặt

khiến Hàn Chiến thoải mái vô cùng, nhanh chóng dùng sức ở

eo, cũng không dám buông tay chân ra, sợ làm thương tổn đến người

yêu nhu nhược của mình."Sẽ làm bị thương...... A.........

Nha......"

"Ta muốn.....

." Hàn Tuyết quật cường vặn eo dùng sức tiến vào mặc cho Hàn

Chiến chống đối, nam căn tráng kiện hung hăng ngay ngắn cắm thẳng vào hoa

huyệt của Hàn Tuyết, ngay cả chút ít lông mọc trên thân thể của Hàn

Chiến cũng vào bị chen vào trong cơ thể nàng.

"A, ân.....

." Hàn Chiến vội vàng bưng lấy mông ngọc đang tạo phản, nhắm mắt thở gấp

gáp, liều mạng nhịn đi du͙© vọиɠ đang muốn bộc phát, "Sắp......

Liền phun...... Cái...... Tiểu yêu tinh."

"Ừ a.....

." Hàn Tuyết nức nở một tiếng, vặn eo lắc mông cọ xát chỗ hai

người kết hợp, nhẹ nhàng làm nũng: "Thật thoải mái......

Không phải sao......"

"Không đau

sao?" Vừa nói Hàn Chiến vừa lui ra rồi dùng sức va chạm.

"Hừ nha.....

." Chuyển động của hàn Chiến đem theo một cái thanh âm nặng nề, Hàn Tuyết

bị đυ.ng từ đằng sau rung động, thật may cây gậy Hàn Chiến vẫn ở trong thân thể

của nàng, nếu không nàng sẽ đυ.ng phải vách tường của núi giả mất.

"Thích như

vậy?" Hàn Chiến hai mắt sáng trong nhìn chòng chọc dáng vẻ kiều mị xinh

đẹp của Hàn Tuyết, một tay ôm chặt vòng eo thon thả của Hàn Tuyết, điều

chỉnh tư thế thật tốt cơ thể của hai người, thử dò xét một chút rồi buông

tay chân ra nhanh chóng đâm vào, chôn sâu nam căn trong huyệt đạo vô cùng chặt

chẽ.

"Hừ ừ.....

." Tiểu trân châu bị ma sát đem tới kɧoáı ©ảʍ làm cho thân thể Hàn

Tuyết kéo căng ra, hoa huy*t đem dương v*t to lớn kẹp chặt hơn

khiến Hàn Chiến sảng khoái thở mạnh.

Hắn ra sức động lấy phần

eo khiến cho phân thân như lưỡi kiếm sắc bén đẩy ra đẩy vào trong hoa huy*t

đang co rút thật chặt, Hàn Chiến nhe răng trợn mắt thở gấp nói: "Tiểu

yêu tinh, dương v*t của ta muốn gãy, a ──, buông lỏng một chút, hừ ừ.....

."

Hàn Tuyết hai mắt mê ly

ngửa đầu thở gấp, nàng có thể cảm giác được rõ ràng những động chạm hung

ác của vật nóng bỏng kia, nhục bích bị ma sát khiến kɧoáı ©ảʍ

từ từ hội tụ trong đầu, tất cả ý thức đều tập trung ở hoa tâm đang bị thiêu

đốt, kɧoáı ©ảʍ theo va chạm của Hàn Chiến không ngừng tăng lên. Hàn Tuyết

vì kí©ɧ ŧìиɧ mà đứng thẳng người dậy, thân thể không tự chủ ngửa ra

sau khiến cho hai nhũ hoa ở trên không trung tạo nên một đường cong tuyệt

đẹp, bầu vυ" xinh đẹp vì lực va đập của Hàn Chiến như con thỏ nhỏ không

ngừng nhảy lên, tạo thành nhiều đường gợn sóng. Hàn Chiến nhìn thấy miệng đắng

lưỡi khô, trong con ngươi vẻ tìиɧ ɖu͙© càng thêm đậm, hông vì đó

chuyển động cũng nhanh hơn, lực đạo cũng có chút không kìm hãm

được mà tăng thêm.

"A nha...... Ừ.

....." hoa huy*t vì kɧoáı ©ảʍ bắt đầu một loạt co rút lại, Hàn Tuyết

chợt ôm chặt lấy cổ Hàn Chiến dồn dập thở dốc, âm thanh trong cổ không nhịn

được mà kêu rên thành tiếng. Hàn Tuyết chôn sâu mình trong cổ Hàn Chiến, há mồm

cắn vào bả vai hắn, cố nén không thét ra thanh âm chói tai. Theo âm

đạo nhanh chóng co rút lại, sâu trong hoa huy*t đột nhiên nóng lên, tuôn

chảy ra một cỗ nhiệt dịch khiến cho nam căn Hàn Chiến ở trong huyệt đạo

chặt chẽ ra vào càng thêm thuận sướиɠ. hoa huy*t nương theo chuyển động

cực nhanh của Hàn Chiến mà chảy ra rất nhiều ái dịch trong suốt, nhanh chóng vì pít-tông vận động mà bị đánh thành nhũ bạch sắc bọt,

trừ một chút dịch dính vào phần lông mọc trên thân thể hai người phần lớn

đều theo động tác của hai người mà vẩy ra ra ngoài hoặc thuận theo huyệt khẩu

của Hàn Tuyết nhỏ giọt trên đất.

hoa huy*t cấp tốc co

rút ép chặt lấy dương v*t thiếu chút nữa đem phân thân của Hàn

Chiến đẩy ra bên ngoài cơ thể, cũng đem tự chế của hắn đánh bay.

"Nha.....

." Chỉ thấy hắn gầm nhẹ một tiếng, một tay cầm chặt lấy bắp đùi trắng mịn

của Hàn Tuyết, mã lực toàn bộ triển khai, rút ra động vào thật nhanh.

Hàn Tuyết chỉ cảm thấy thân

thể như con thuyền nhỏ lênh đênh trong cuồng phong mưa sa, lúc nào cũng có thể

bị chia năm xẻ bảy. Nhục huyệt non nớt đang ở trong cao trào bị nam căn to lớn

của Hàn Chiến nhanh chóng dùng sức rút ra đυ.ng vào, động tác vừa mang theo

đau đớn lại đem tới kɧoáı ©ảʍ khiến cho đầu óc nàng hoàn toàn trống rỗng,

toàn thân cứng đờ khẽ run lên. Thanh âm thân thể hai người va chạm vang ở bên

tai giống như từng cơn sóng nước đánh vào bờ.

Hàn Chiến ngửa đầu hưởng

thụ cực hạn kɧoáı ©ảʍ, nhanh chóng công chiếm thân hình ôn

nhuận mỹ huyệt, cho đến khi trong ngực truyền tới một tiếng

khóc tế tế mới đột nhiên tỉnh táo lại. Đem chính nam căn to lớn

của mình chôn sâu vào trong cơ thể Hàn Tuyết, dùng khí lực toàn

thân khắc chế du͙© vọиɠ muốn chạy nước rút của bản thân, hắn hít sâu một hơi,

cúi đầu áp mặt từ đầu tới cái cổ nhỏ nhắn, "Xảy ra chuyện gì, không thoải

mái sao?" Hơi thở hổn hển phun trên mảnh vai trần của Hàn Tuyết.

Hơi thở nóng rực trên vai

khiến cho Hàn Tuyết khẽ run lên, hoa huy*t không nhịn được kẹp lấy.

"A, đừng......

Muốn phun......" Hàn Chiến cảm giác mình sẽ chết trong cơ thể Hàn

tuyết.

"Bại hoại......

Người ta...... Không chịu nổi...... Chàng vẫn muốn...... Vẫn

muốn." Hàn Tuyết thanh âm run rẩy khẽ nấc lên thành tiếng.

Tiếng khóc Hàn

Tuyết làm cho Hàn Chiến cả kinh, bàn tay nắm lấy nàng bắp đùi, lập tức lau

hai người chỗ tiếp hợp khẽ vuốt Hàn Tuyết hoa thịt, kiểm

tra xem mình có thương tổn tới nàng hay không.

Thân thể vẫn ở trong cao

trào mà trở nên nhạy cảm sao chịu được những ma sát bàn tay thô ráp kia

mang lại. Hàn Tuyết thở nhẹ một tiếng, vặn vẹo mông tránh né.

"Đáng chết, nàng…

tiểu yêu tinh này!" Hàn Chiến cắn răng nghiến lợi gầm nhẹ một tiếng, bàn

tay nắm chặt bắp đùi của Hàn Tuyết bất chấp tất cả nhanh

chóng rút ra rồi lại hung ác chen vào. Vốn là ở tình cảnh không thể nhịn

nổi mình nữa vì cho là nàng không khỏe mới miễn cưỡng mình dừng lại, đâu

biết tiểu yêu tinh kia lại không biết điều, bị kẹp chặt như vậy mà nhịn được

thì không phải là nam nhân. Hàn Chiến ôm chặt Hàn Tuyết toàn lực chạy nước

rút, chỉ muốn xong chuyện rồi tra xét lại tình huống của cô gái nhỏ.

"A, không cần, nha.

....." Hàn Tuyết chỉ kịp kêu khẽ một tiếng rồi đem toàn bộ thanh âm

nghẹn ở trong cổ, thân thể hứng lấy cuồng mãnh xâm nhập như vũ bão của Hàn

Chiến.

Hàn Tuyết bị cắm mà khó

thở tưởng như mình muốn chết. Hàn Chiến cuối cùng dùng toàn sức đâm sâu trong

cơ thể nàng, hai cánh tay ôm chặt lấy nàng toàn thân rung động, kèm theo đó là

một luồng nhiệt dịch phun thật sau trong hoa huy*t nóng ấm của Hàn Tuyết.

Hồi lâu sau Hàn Chiến mới

không cam tâm rút nam căn đã mềm ra, ngón tay điểm lên huyệt vị phía sau Hàn

Tuyết, cảm giác tê liệt kia làm cho Hàn Tuyết kinh hô một tiếng, rước lấy tiếng

cười khẽ của Hàn Chiến.

"Ngươi, ngươi,

ngươi, còn cười?!" Hàn Tuyết xấu hổ dùng sức nện cho hắn một

cái, liều mạng điều chỉnh hô hấp không yên của mình.

"Có khỏe

không?" Hàn Chiến thỏa mãn cười tươi đầy toan tính cọ nhẹ trên mặt nàng.

"Không tốt."

Hàn Tuyết bĩu môi nổi giận nói.

Hàn Chiến cười đến sáng

lạn không nói, từ trong đống quần áo lấy ra một chiếc khăn mùi soa, nhẹ nhàng

vì nàng lau, thuận tiện tra xét hoa huy*t có phải vì màn kí©ɧ ŧìиɧ điên cuồng

vừa rồi mà bị thương không. Xác định không có vấn đề gì Hàn Chiến mới ngẩng đầu

cười nhìn nàng, trải qua một hồi xoa bóp dịu dàng, hai gò mà Hàn Tuyết diễm

hồng, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ‘’xuân ý’’ hồng diễm diễm cái

miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lấy, hô hấp gấp gáp khiến cho bộ ngực

dồn dập phập phồng, nhũ hoa xinh đẹp theo đó chuyển động thành những đường gợn

sóng.

Hàn Chiến ôm Hàn

Tuyết ngồi lên đùi mình còn chính mình thì ngồi lên vách đá núi giả, một chi

bàn tay không an phận đặt lên một bên kiều nhũ của nàng vân vê xoa bóp.

Hàn Tuyết cả kinh, duyên

dáng kêu to một tiếng, một tay đẩy bàn tay đang đặt trên ngực mình của Hàn

Chiến ra, "Chàng lại muốn tiếp?"

"Vừa rồi bận rộn

không có thời gian chăm sóc hai đứa nó, hiện tại rảnh rỗi ta sờ sờ không

được sao?" Hàn Chiến vô lại hôn nhẹ lên cổ Hàn Tuyết, bàn tay vẫn

tiếp tục công việc, hoàn toàn để ý Hàn Tuyết thi hành hành vi bạo lực trên mu

bàn tay mình.