Chương 2. Nữ thần?!

Căn phòng rộng lớn tràn ngập quà do người hâm mộ gửi tặng, từng món quà đều được Y Giang sắp xếp một cách có trật tự.

Trên chiếc giường lớn êm ấm đó, cô nàng minh tinh vẫn ngủ say chẳng để tâm đến việc gì. Dường như khi cô ngủ rồi thì trời có sập cô cũng không dậy.

Còn đang ngủ say thì cô trợ lý gõ cửa đi vào phòng.

Nhìn Y Giang tướng ngủ chẳng thế chán hơn được nữa thì chỉ biết lắc đầu. Bên ngoài giữ hình tượng bao nhiêu, đến lúc về nhà rồi thì lại bung xõa bấy nhiêu.

Đi đến lay người để gọi Y Giang dậy. Cũng vì hôm nay cô phải đi chạy chương trình cho nhãn hàng cô được làm gương mặt đại diện. Còn tưởng Y Giang sẽ nhớ lịch trình mà dậy đúng giờ, ai mà ngờ được đến nhà thì cô vẫn ngủ say chẳng biết trời đất mây gió thế nào.

- Tiểu Giang, mau dậy đi. Nhanh lên, không kịp nữa bây giờ. - Hạ Ánh Hoa lay người gọi cô dậy.

Ấy vậy mà cô nàng còn cau có mặt mày rồi lại kéo chăn ngủ tiếp.

Hết cách nên Hạ Ánh Hoa đành phải kéo người cô nàng ham ngủ này ngồi dậy. Có như vậy thì cô mới có thể tỉnh táo ra.

- Ư… - Y Giang khó chịu ngồi dậy nhưng vẫn nhắm tịt mắt.

- Ư cái gì mà ư? Mau chóng thay đồ rửa mặt đi. Hôm nay em vẫn còn lịch trình dày đặc đợi phía trước kìa. - Hạ Ánh Hoa cốc nhẹ đầu Y Giang mà nói.

- Sớm vậy sao chị? - Giọng nói của Y Giang vẫn còn thấy rõ được là đang ngái ngủ.

- Phải rồi cô nàng minh tinh ạ. Dậy nhanh cho chị được việc, không công ty lại đổ hết lên trên đầu chị đây này.

Y Giang lại nằm ườn ra. Cô thở dài một tiếng rồi bật dậy. Uể oải thay đồ rồi đánh răng rửa mặt.

Hạ Ánh Hoa trang điểm nhẹ một chút cho cô để rời khỏi nhà.

Trên đường đi còn đưa sẵn cho cô xem những lịch trình sắp tới. Nhìn lên lại nhìn xuống, đọc kĩ rất nhiều lần thì Y Giang chỉ thích mỗi lịch trình được đi gặp người hâm mộ. Cô đã quá chán phải đứng trước ống kính máy ảnh rồi tạo dáng theo những gì họ bảo rồi. Được gặp những người yêu mến cô còn tốt hơn nhiều.

- Phải rồi, tối nay nhóm nhạc Leon tổ chức buổi tiệc nhỏ cùng những người nổi tiếng. Họ có gửi thư mời đến em. Có đi không? - Hạ Ánh Hoa sực nhớ ra nên liền thông báo ngay cho Y Giang.

Y Giang nghiêng người nhìn sang cô chị trợ lý của mình. Mỉm cười theo kiểu miễn cưỡng mà hỏi:

- Em không đi thì có được không?

- Họ làm cùng chung công ty của chúng ta. Đã cất công mời đến như vậy, em nói em nên tính thế nào?

- Vậy thì chị hỏi em làm gì chứ? - Y Giang chán nản ngồi lại tư thế cũ.

Cậu trai trẻ thân hình mũm mĩm ngồi lái xe đằng trước nhìn vào gương chiếu hậu trong xe. Thấy dáng vẻ của Y Giang lại làm anh muốn trêu cô.

- Chị Y Giang, em nghĩ là có anh nào trong nhóm đó thích chị nên mới mời đó. Chứ bình thường ca sĩ trong công ty đâu có mời nghệ sĩ, diễn viên đến tham gia tiệc chung với họ đâu. Thân thiết lắm mới được đó nha.

- Lão Trư, em còn nói thêm câu nữa ngày mai chị đổi tài xế liền. - Y Giang làm bộ mặt xấu để hăm dọa cậu tài xế trẻ.

Nhờ lời bắt chuyện của tài xế nên Y Giang đỡ chán hơn.

. . .

Lịch trình dạy đặc đến cuối chiều mới có thể nghỉ ngơi.

Y Giang có chút chán chường không muốn đến tham gia tiệc tùng gì hết. Nhưng cũng chấp nhận phải đi thôi. Gắn kết tình anh em trong công ty cũng là điều đáng để làm mà.

Tắm xong Y Giang chọn cho mình trang phục thoải mái. Chiếc váy dài đến bọng chân, bên trái còn cắt xẻ để khoe được đôi chân thon thả của cô. Hai dây nơ buộc ở hai bên vai để lộ bờ vai quá đỗi hoàn hảo của cô.

Y Giang không có tính trang điểm, nhưng đi đến đó thì sẽ rất nhiều nhà báo phòng biên núp lùm mà săn đón ảnh của cô. Vì thế mà Y Giang đành phải ngồi lại trang điểm một chút rồi mới rời đi.

Đi đến club mọi người gửi địa chỉ. Y Giang tiến vào nơi này. Trong bữa tiệc ánh đèn nhấp nháy chói lóa cả mắt. Mọi người ai nấy đều nhảy múa vui vẻ với nhau.

- Êy, tượng đài nữ thần của cậu đến kìa. - Một cậu trai trẻ tóc nhuộm màu bạch kim đi đến khác vai cậu tóc nâu hạt dẻ mà nói.

- Liệu, chị ấy có để ý đến tôi hay không nhỉ?

- Chậc, yên tâm. Tôi bố trí hết rồi. Cậu mang ly rượu đến chúc chị ấy coi như lời chào cửa miệng đi.

Tiếp sau đó cũng là vài cậu thanh niên khác đi đến mà thúc giục cậu thanh niên tóc hạt dẻ đó.

Có chút không tự tin lắm vì tuy làm trong cùng công ty nhưng độ nổi tiếng của Y Giang thì đã vươn tầm quốc tế còn anh thì chỉ mới debut được vài tháng. Còn sợ cô sẽ không thèm để mắt tới anh.

Nhưng còn chưa biết nghĩ ra câu nào để mở lời thì đã đi đến trước mặt Y Giang. Đứng trước mặt cô, từ ánh mắt, hơi thở hay cả mùi hương của cô lúc này anh đều cảm nhận được.

Y Giang hơi khó hiểu trước đàn em này. Cô còn tính mở lời để hỏi xem là anh cần gì nhưng anh đã giơ ly rượu ra để mời Y Giang.

- Đàn chị, có thể nể mặt mà chúc em một ly được không?

Phải lấy hết can đảm thì cậu thanh niên này mới mở lời được.

Y Giang có hơi bất ngờ nhưng cô không cảm thấy bất lịch sự gì nên cũng gật đầu. Chỉ cầm lấy ly rượu của cậu nhấp môi một chút.

Cậu trai trẻ thấy vậy liền vui vẻ cảm ơn cô.

- Cảm ơn, cảm ơn đàn chị.

- K-không có gì đâu. - Y Giang liền xua tay trả lời ngay.

Cậu thanh niên còn tiện thể xin được chữ kí của Y Giang. Quay về vui mừng hớn hở. Nhưng mấy gã bạn của cậu còn vui hơn cậu rất nhiều. Ánh mắt còn cứ đăm chiêu nhìn về Y Giang.

Chỉ vài phút sau thì Y Giang cảm thấy đầu mình lâng lâng. Cô thầm nghĩ sao hôm nay tửu lượng của cô lại kém tới vậy.

Trong lúc còn tỉnh táo được thì Y Giang đã rời khỏi căn phòng ồn ào đó. Cô lắc đầu vịn vào tường để cố định đường đi.

Còn đang đi ra xe để gọi cho trợ lý thì có cậu thanh niên đi đến. Còn đỡ lấy eo cô. Y Giang nhíu mày nhìn cậu.

- Đàn chị, có vẻ chị say rồi. Để em đỡ chị đi.

- Không sao, tôi tự đi được. - Y Giang lắc đầu từ chối.

Nhưng sau đó thì còn thêm cả mấy người khác đến nữa.

Nơi đây vắng vẻ lạ thường không có ai. Y Giang thì loạng choạng đứng không vững liền ngồi bệt xuống dưới sàn.

Đúng lúc này thì có người đàn ông đi ra hút điếu cigar, thấy mấy thanh niên trẻ tuổi lại ham muốn đến thế thì anh cũng cảm thấy đáng khen.

Nhưng giờ chiêu trò để đạt được phụ nữ như này thì anh không chấp nhận được.

Vứt điếu cigar đi đến gần đó vịn vai một cậu thanh niên đang vuốt tóc Y Giang, kéo cổ áo cậu bắt cậu đứng lên. Mấy cậu thanh niên khác thấy vậy cũng đứng lên nốt. Chỉ còn lại Y Giang lơ mơ đang lờ đà lờ đờ không nhìn rõ cái gì.

- Này mấy chàng trai, đang tuổi phát triển nên “vã” quá hả?

Giọng nói vẫn như để “đùa ong bắt bướm” nhưng lại khiến cho mấy cậu thanh niên sợ mà bỏ chạy. Cũng vì một phần họ là người của showbiz, để người khác biết được có hành vi như này thì còn được ai yêu mến nữa chứ. Vậy là họ liền chạy thục mạng để Y Giang ở đấy với người đàn ông lạ mặt này.

Lúc này Austin Mahone mới cúi xuống nhìn Y Giang.

Chợt… Mắt anh cũng mở to mà nhìn cô.

- Nữ thần?! - Austin buột miệng nói.

Sau đó anh liền tiết chế lại bản thân mà hạ người xuống nhìn cô.

- Này cô, cô còn đi được không đấy? - Austin vỗ vai Y Giang xem tình hình thế nào.

Y Giang nhíu mày nhìn người đàn ông trước mặt. Cô xua tay lắc đầu rồi cô gắng đứng dậy.

Austin thấy không yên tâm nên đi theo cô.

Còn đang định hỏi cô ở đâu để anh đưa cô về thì cô đã ngã ngửa ra. Cũng may anh kịp thời đỡ lấy cô.

Cứ nhìn Y Giang một lúc lâu, Austin lại như người mất hồn. Một người thì mơ hồ không biết gì đã ngất đi, người đỡ thì đứng đờ ra trước nhan sắc của người ngất.

Cho đến khi điện thoại của Austin có thông báo kêu lên tiếng thì anh mới chợt tỉnh ra. Cúi xuống nhìn Y Giang thêm một lần nữa, Austin nở nụ cười gian xảo.

- Nữ thần, có lẽ đem nay tôi phải cho em tạm trú ở nhà tôi rồi.

. . .