"Đó là......"
Hỏa Hoả ngạc nhiên khi thấy bóng người đó bước ra
"Không thể nào, sao anh ta lại ở đây?"
Hàn Hàn bất ngờ đi lại kế bên Hoả Hoả
"Anh La Luân"
"Chào, mấy em khỏe không?"
Bóng dáng đó chính là La Luân, bên cạnh anh chính là một con linh thú. Hỏa Hoả và Hàn Hàn đều trố mắt bất ngờ khi đang đứng đối diện một La Luân bằng xương bằng thịt
Hàn Hàn bận tâm suy nghĩ, riêng Hoả Hoả thay đổi thái độ của mình, vui Vẻ khi gặp lại La Luân
"Anh La Luân, anh còn sống?"
"Tất nhiên rồi, anh đã chết đâu"
"Là ai đã giúp anh vậy?"
"Một người thân quen, Hoả Hoả anh có chuyện cần nói với em"
La Luân bắt đầu thay đổi thái độ, bỗng nhiên anh nghiêm túc hơn hẳn. Hỏa Hoả vẫn còn ngây thơ chưa biết gì, định bước lại gần La Luân thì bị Hàn Hàn kéo lại
"Đồ ngốc nhà cậu định làm gì?"
"Thì anh La Luân có chuyện cần nói với tớ mà"
"Đồ ngu ngốc, lỡ đó là bẫy thì sao? Ta còn chưa xác nhận được đó có phải là La Luân thật hay không?"
"Hàn Hàn, anh La Luân đang đứng trước mặt ta chính là thật"
"Sao cậu lại chắc như vậy?"
"Chỉ là........cảm giác thôi"
"Đừng có ngốc như thế, cảm giác chưa chắc đúng"
"Bệnh đa nghi của cậu nặng quá rồi đó"
Hỏa Hoả nói rồi quay mặt Bỏ đi, lập tức bị Hàn Hàn kéo ra sau đứng chắn cho cậu, nhìn đối diện với La Luân
"Tôi không hề tin tưởng anh, La Luân đã chết rồi và người đứa trước mặt tôi không phải là La Luân"
Hàn Hàn bắt lấy Rồng xanh băng giá hướng về phía La Luân, nãy giờ anh vẫn im lặng không nói gì
"Hàn Hàn cậu làm gì vậy? Bỏ tớ ra Rồng đỏ bão lửa"
Hỏa Hoả định ngăn Hàn Hàn thì bị Rồng đỏ bão lửa giữ lại
"Hỏa Hoả........tớ tin Hàn Hàn, người trước mặt chúng ta có chắc là La Luân hay không"
"Tớ chắc chắn đó là anh La Luân, Bỏ tớ ra!"
"Không, tớ có linh cảm xấu lắm, đừng có dại dột mà Hoả Hoả"
Rồng đỏ bão lửa giữ chặt Hoả Hoả lại, nói về Hàn Hàn và La Luân cả hai vẫn đang nhìn nhau, không ai nói lời nào. Bất giác La Luân lên tiếng
"Tôi có chuyện quan trọng cần nói với Hoả Hoả, phiền cậu nên tránh ra"
"Không bao giờ, chúng tôi quyết sẽ bảo vệ Hoả Hoả, tên ngốc đó đang gánh vác một trọng trách nặng nề"
Hàn Hàn mỉm cười nói
"Cậu đừng bắt tôi phải dùng vũ lực"
Nói rồi La Luân bắt lấy linh thú bên cạnh mình
"Chịu lòi đuôi cáo của anh ra rồi sao? Tôi sẽ chứng minh với Hoả Hoả anh không phải là La Luân"
"Tôi không có ý kiến gì về việc chúng ta đấu nhau nhưng việc mà tôi sắp nói cho Hoả Hoả liên quan đến vận mệnh cả hai hành tinh đấy"
"Tôi không tin. Tấn công!"
Hàn Hàn nói rồi tấn công La Luân, anh nhanh chóng né được rồi tấn công lại
"Hàn Hàn dừng lại đi!"
Hỏa Hoả hét lên thì phát hiện chiến luân của La Luân đang bay lại gần mình, Hàn Hàn phát giác được liền quay sang bảo vệ Hoả Hoả
"Đồ ngu ngốc nhà cậu chưa ngộ ra sao? Anh ta không phải là La Luân, anh ta còn có ý định tấn công cậu nữa"
"Tớ......"
Hỏa Hoả ngập ngừng nhìn cuộc chiến phía trước, rõ ràng Hàn Hàn không tin nhưng cậu lại tin, cậu có một cảm giác là người đứng trước mặt là anh La Luân không phải ai giả mạo cả, nhưng giờ phải làm sao để Hàn Hàn tin đây?
Hàn Hàn liên tục tấn cong La Luân, nên tốn rất nhiều sức. Ngược lại La Luân không tấn công nhiều, chỉ đưa ánh mắt nhìn về phía Hàn Hàn mà tấn công. Đến lúc này rồi còn chưa để anh nói được thôi một phát dứt điểm
"Cậu cản trở tôi hơi nhiều rồi, ngày xưa cũng vậy, giờ đây tôi sẽ không để cậu cản trở đâu, tôi sẽ chấm dứt việc này vì vận mệnh hai hành tinh nên làm cậu bị thương cũng chẳng ác ý gì"
La Luân nói rồi nạp chiến luân, nhắm vào Hàn Hàn
"Tấn công!"
"Hàn Hàn! Cẩn thận!"
Chiến luân của La Luân lao nhanh như tên bắn tới chỗ của Hàn Hàn, do quá kiệt sức cậu còn không thể chống trả. Bất ngờ Hoả Hoả đứng ra trước chắn cho Hàn Hàn khiến cậu bất ngờ
"Sao cậu lại......"
"Rồng đỏ bão lửa, chúng ta lên. Tấn công!"
Hỏa Hoả bắt lấy Rồng đỏ bão lửa rồi tấn công La Luân, việc này cậu muốn chứng minh cũng hơi khó nhưng làm thương bạn bè của cậu là không bao giờ cậu để điều đó xảy ra. Chiến luân của cả hai va chạm vào nhau
Nhưng chiến luân của La Luân đã đánh bật chiến luân của Hoả Hoả và lao nhanh đến chỗ Rồng đỏ bão lửa. Chiến luân chạm vào nòng ngắm của Rồng đỏ bão lửa khiến cậu không thể thi đấu
"Á!"
Cả Rồng đỏ bão lửa và Hoả Hoả bật ra sau
"Hỏa Hoả, Rồng đỏ bão lửa!"
La Luân tiến lại gần Hoả Hỏa đỡ cậu dậy, điều này khiến cho Hàn Hàn hết sức ngạc nhiên
"Anh La Luân......"
"Em không sao chứ Hoả Hoả? Xin lỗi anh hơi mạnh tay"
"Hừ......anh ta là La Luân thật"
Hàn Hàn chạy lại gần Hoả Hoả đề phòng La Luân
"Tôi chính là thật, vì thời gian sắp hết nên tôi sẽ nói nhanh thôi. Hãy đi đến Thành Cổ và tìm kiếm nửa đoạn còn lại của Văn tự cổ, nó liên quan đến việc hồi sinh Chiến Thần Bóng Đêm, phải ngăn chặn lại"
"Hả? Như vậy là sao chứ?"
"Thành Cổ nằm ở hướng Tây, nơi đó khá âm u trên đường đi không khỏi loại trừ những cái bẫy"
"Điều anh nói với chúng tôi chỉ vậy thôi sao?"
"Tôi không có thời gian, còn lại là các bạn tự tìm hiểu"
Nói rồi La Luân chạy đi mất cùng linh thú của mình
"Khoan đã!"
Hỏa Hoả gọi theo nhưng vô tác dụng. Hàn Hàn đỡ lấy Hoả Hoả còn Rồng xanh băng giá đỡ lấy Rồ đỏ bão lửa, cả bốn cùng nhau rời khỏi chỗ này. Hỏa Hoả ngoảnh mặt nhìn lại
"Tôi không cảm ơn về việc cậu cứu tôi đâu"
Đang chìm đắm trong suy nghĩ bất ngờ Hàn Hàn lên tiếng khiến cho Hoả Hoả phải chú ý
"Uổng công tớ cứu cậu quá nhỉ? Lẽ ra nên để cậu bị thương thì đúng hơn"
"Cậu có tin là tôi sẽ thả cậu ở đây luôn không?"
"Nếu cậu dám?"
"Tâm tư tôi chẳng ác tới nước đó đâu, tôi đỡ cậu là vì muốn giúp lại cậu coi như là lời cảm ơn về việc đã cứu mạng tôi"
"Tên Hàn Hàn nhà cậu thật là thất thường"
===================================
Cảm giác chap này nó nhảm nhảm sao sao ấy >////< biết sao giờ đã gọi là bí ý tưởng rồi viết nhảm là đúng thôi