Chương 36: 600 Triệu Chắc Giá

Lâm Tâm Nguyệt lại lục lọi túi xách, lấy ra chiếc bình được quấn trong một lớp áo.

Khoé miệng Hứa đại thiếu co giật:

“Thứ trị giá vài trăm triệu mà cô lại đối xử như vậy sao?”

Lâm Tâm Nguyệt bối rối: “Tôi chưa kịp chuẩn bị hộp đựng.”

“Cái này...”

Mấy ông lão còn sốt sắng hơn cả Hứa đại thiếu gia, nhẹ nhàng mở lớp áo ra, ngay khi nhìn thấy chiếc bình, tất cả đều sửng sốt…

“Đây là…”

Thấy mấy ông lão chuẩn bị ca tụng, Lâm Tâm Nguyệt vội ngắt lời:

“Sáu trăm triệu, các ông xem có mua nổi không!”

Đã gần mười giờ rồi, cô cần phải đi ngủ!

Sáng mai còn phải dậy sớm để mua mua mua nữa chứ?

Cô sẽ càn quét hết các cửa hàng bán đồ ăn sáng ở Vận Thành!

Chỉ là không biết liệu có đủ không?

“Sáu trăm triệu?” Hứa đại thiếu quay sang mấy vị lão nhân, vì con số này không nhỏ nên anh ta cũng không thể quyết định ngay.

“Các người có thể thảo luận với nhau.”

Lâm Tâm Nguyệt lên tiếng nhắc nhở đầy thiện ý: “Đây chính là cổ vật của Hiên Viên quốc mà các ngài vừa nhắc tới, hơn nữa là sản phẩm duy nhất từ lò gốm hoàng gia, cả thế giới không thể tìm ra chiếc thứ hai.”

“Ngoài ra, bản thân men ngọc xanh đã đắt đỏ, giá này là hoàn toàn xứng đáng.”

.....

Bên kia, thành Ung Châu.

“Vương gia, lão tổ tông vừa nói gì sao?”

Thấy Hiên Viên Minh mãi không hồi đáp, Lưu Dũng và Âu Dương Trí đều lộ vẻ sốt ruột.

Tối nay quả thực quá kinh ngạc.

Nhiều bánh bao trắng cùng cải muối đến vậy, toàn những thứ mà trước nay họ chưa từng dám mơ tới!

Cả đời này, họ chưa bao giờ được ăn món gì ngon đến thế.

Hơn nữa, thực sự đã được ăn no bụng!

“Lão tổ tông nói, sáng mai lại tiếp tục cho mọi người ăn no!”

Hự…

Điều này…

Mọi người ngây người, nhìn nhau khó tin!

Ngày mai lại tiếp tục? Còn cho tất cả bọn họ ăn no bụng?

Có người không kìm được mà nuốt nước miếng!

Có người tự nhéo vào đùi mình, hự, đau thật.

【Điểm tín ngưỡng +100!】

【Điểm tín ngưỡng +100!】

【Điểm tín ngưỡng +200!】

【Điểm tín ngưỡng của Hiên Viên Minh +300!】



Lâm Tâm Nguyệt sắp đi ngủ, lại nghe tiếng nhắc nhở từ hệ thống.

Giờ cô đã bình tĩnh hơn nhiều.

Chiếc bình cổ bán được sáu trăm triệu, nhưng Lâm Tâm Nguyệt chỉ lấy một nửa.

Số còn lại cô nhờ Hứa đại thiếu đổi thành vật tư.

Cộng thêm 300 vạn từ bốn thỏi bạc, Lâm Tâm Nguyệt trả 6 vạn nợ thẻ tín dụng, giờ cô còn… khoảng hơn 300 triệu 294 vạn!

Đây là con số mà trước giờ cô không dám nghĩ đến ngay cả trong mơ!