Chương 40: Xuống Xe Chơi Đùa

Editor: Kingofbattle.

"Cái ghế này là phúc tinh của tôi, đã khắc chết một tên cặn bã, chờ một lát nó sẽ giúp tôi khắc chết một kẻ tiện nhân." Lý Đằng trả lời thiếu nữ.

"Tên khốn kiếp! Mày mắng ai đó?" Quách mẫu giận tím mặt.

"Là nói bà sao? Chưa gì đã giãy nãy? Bà thừa nhận mình là một tiện nhân?" Cao Phi thay Lý Đằng mắng Quách mẫu.

"Tiểu tử, tối nay hắn chết chắc rồi, cậu còn quyết tâm bênh vực hắn, quyết tâm đi theo hắn, về sau cậu rất khó sống!" Tiểu bạch kiểm liền đe dọa Cao Phi.

"Cái tên gay lỏ bán nam bán nữ như cậu đúng là buồn nôn! Cút!" Cao Phi đã biết bản thân đắc tội hai người Quách mẫu, tiểu bạch kiểm, xong bộ phim này cũng chẳng có đường sống, dứt khoát chơi tới bến.

Tiểu bạch kiểm cười vài tiếng âm hiểm, không nói gì thêm nữa.

Xe buýt đã chạy.

Mượn ngọn đèn lờ mờ bên đường, từ cửa sổ xe buýt nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài càng đổ nát hoang vu.

Trong một vài ngôi nhà đổ nát hai bên đường, lờ mờ xuất hiện một vài cái bóng đen.

Thỉnh thoảng truyền ra vài ô ô...tiếng kỳ quái.

Mặc dù biết nơi này là thành phố điện ảnh, biết rõ những cảnh tượng này đều được bố trí cho cảnh quay, nhưng mọi người ngồi trên xe, vẫn đang có cảm giác rất kinh khủng.

Liền giống như đi tới một toà thành quỷ.

Sau khi xe tăng tốc, không có ai mở miệng nói chuyện nữa.

Hơn nửa đêm bị chở tới nơi này, lại giằng co hơn nửa giờ, hiện tại tất cả diễn viên đều có chút mệt mỏi.

Đặc biệt là Lý Đằng, hắn ngồi ở đầu xe, một tay nắm ghế chân cao, nhưng lại dựa đầu vào thành ghế giống như đang ngủ.

Đây là từ bỏ tiết tấu rồi?

Nhìn thấy Lý Đằng như vậy, trong lòng Cao Phi có chút khổ sở.

Đối với Lý Đằng mà nói, không bỏ cuộc thì làm thế nào?

Dù sao Cao Phi không nghĩ ra biện pháp có thể hoá giải mọi chuyện, nếu đổi lại là hắn, đêm nay hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Cho dù Lý Đằng có thông minh, cũng không thể dùng thân thể người bình thường, đánh bại một ác quỷ...!

Tuy là Lý Đằng nhắm mắt tựa lưng vào ghế ngồi, bộ dạng giống ngủ rồi, nhưng mà Quách lại mở to mắt, một khắc cũng không dám buông lỏng.

Nàng biết rõ Lý Đằng gian manh xảo trá, cho nên bà ta luôn chú ý mọi cử động của Lý Đằng, từng chi tiết, càng không ngừng phân tích phương pháp Lý Đằng có thể lật bàn.

Nàng không thể học theo đứa con trai Quách Chí Bằng, bởi vì bản thân chủ quan mà lật thuyền trong mương, nàng nhất định phải cân nhắc đủ loại khả năng, cũng thành công bóp chết mọi cơ hội có thể phát sinh.

Sau một phút đồng hồ.



Tốc độ xe buýt dần dần chậm lại.

Trong tai mọi người nghe thấy tiếng nói của đạo diễn, đã đến trạm dừng thứ nhất.

Thần trí các hành khách đều có chút hoảng hốt, vừa nghe thấy giọng nói của đạo diễn, trong nháy mắt tất cả đều tỉnh táo.

Bọn hắn không hẹn mà cùng liếc nhìn Lý Đằng, sau đó lại ngó sang Quách mẫu.

Đây là điểm dừng của hai người bọn họ.

Lúc này Quách mẫu càng thêm khẩn trương, nàng lo lắng Lý Đằng cùng Cao Phi đã tráo que thăm, Lý Đằng sẽ xuống trạm thứ ba, nói như vậy, mình sẽ càng phiền phức, sau khi xuống xe, phải hao phí điểm tích lũy quy đổi năng lực di chuyển của quỷ, mới có thể cam đoan bắt kịp Lý Đằng khi xuống trạm dừng thứ ba.

Tốc độ xe càng chậm, sắp dừng ở trạm.

"Ha ha ha ha......" Lý Đằng đột nhiên phá lên cười.

Tất cả mọi người đều ngó qua Lý Đằng.

Sắc mặt Quách mẫu càng thêm khẩn trương.

Quả nhiên đã nghĩ ra ý đồ xấu gì đó?

"Chúc mừng bà, đã bị lừa rồi! Kỳ thật tôi rút thăm xuống xe ở trạm thứ ba, tôi đã đổi thăm cho anh ta ở dưới mặt bàn." Lý Đằng nhìn về phía Quách mẫu.

"Thật không? " Trong lòng Quách mẫu cả kinh.

"Lúc ấy tôi còn hỏi bà có chắc không, để bà đừng hối hận, rốt cuộc là bà không tin, hiện tại hối hận cũng đã muộn! Bà không thể bắt được tôi!" Lý Đằng giang tay ra.

"Hừ! Cho dù mày xuống xe ở trạm thứ ba, thế thì sao? Cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của tao!" Quách mẫu nhanh chóng bình tĩnh lại, hiện tại bà ta hận Lý Đằng đến chết, hận không thể lập tức gϊếŧ ngay cho thống khoái.

Mặc kệ gã thanh niên này làm chuyện gì, nói lời gì, đều khiến bà ta hãi hùng khiếp vía, lo lắng có phải bày mưu nghĩ kế gì hay không, có thể phát sinh tình huống bất ngờ hay không.

Còn tiếp tục chơi đùa cùng hắn, trái tim của bà ta cũng chẳng chịu nổi.

Cho nên, đêm nay bất luận như thế nào, nhất định phải gϊếŧ hắn! Cho dù có tiêu hao sạch điểm tích luỹ trong tay đi nữa!

Nghe được lời Lý Đằng nói với Quách mẫu, Cao Phi có chút bất ngờ.

Mình đâu có đổi thăm trúc với Lý Đằng...! Lý Đằng nói như vậy là có ý gì?

Là muốn mình thay Lý Đằng xuống xe sao? Cố ý khiến Quách mẫu bị rối trí?

Đạo diễn sẽ không đồng ý?

Cùng xuống xe một chỗ với Quách mẫu, quả thật trong lòng Cao Phi có chút sợ hãi.

Nhưng mà, nếu như Lý Đằng đã mở miệng, vậy thì giúp cậu ta một chút, xem như báo ơn cứu mạng, bằng không thì lương tâm sẽ cắn rứt.

Nếu như đã chết, cùng lắm thì biến thành tượng sáp chung với bạn gái.



Dù sao Cao Phi cho rằng với IQ của mình, cũng không có khả năng sống quá nhiều màn, lại càng không hy vọng xa vời sau này có thể tích lũy đủ điểm quay về mặt đất hoặc là cứu bạn gái trở về.

"Ha ha, tôi mới là người xuống xe đầu tiên, lão quỷ, cùng tôi chơi đùa nào!" Cao Phi kiên trì đứng dậy.

"Hừ! Tạm thời không quản cậu! Trước tiên tôi chạy tới trạm thứ ba chờ hắn, về sau lại chậm rãi thu thập cậu!" Quách mẫu cũng đứng dậy, hung dữ trừng mắt liếc nhìn Cao Phi.

Xe buýt, lúc này cũng dừng hẳn ở bến đỗ.

Sân ga phía dưới càng thêm rách nát, không có một bóng người.

Hộp quảng cáo nhà ga vẫn sáng.

Bên trên hộp đèn có dán một tờ áp phích quảng cáo phim, đúng là bộ phim《 Đoàn Phim Tử Vong》 mà bọn họ đang quay.

Phía trên là một con quỷ, duỗi ra móng vuốt sắc nhọn chụp vào một người đang chạy trốn.

"Để tôi chơi đùa với bà ta, anh ngồi xuống đi, cẩn thận đạo diễn phạt anh." Lý Đằng ấn Cao Phi trở về chỗ ngồi, vọt tới bên cạnh cửa xe xách theo chiếc ghế nhảy xuống.

"Chạy mau...! " Cao Phi hô to thúc dục Lý Đằng, sau đó ý đồ giơ tay ngăn cản Quách mẫu bước xuống xe.

Nhưng mà lúc Cao Phi đang vươn tay, trong lỗ tai lập tức truyền đến giọng cảnh cáo của đạo diễn, cảnh cáo hắn không thể làm ra hành vi phá vỡ kịch bản, nếu không sẽ bị trừ 1000 điểm tích lũy, bị loại tại chỗ!

Cao Phi chỉ có thể rút tay trở về.

"Khốn kiếp!" Quách mẫu không để ý phát hiện Lý Đằng đã nhảy xuống xe, biết vừa rồi mình bị Lý Đằng chơi tiểu xảo, nàng vội vàng chạy tới cửa xe.

Ngay một khắc xuống xe, trong đầu Quách mẫu có chút do dự......

Bà ta đang do dự có nên cầm ghế chân cao xuống xe hay không.

Không cầm ghế chân cao mà nói, có thể chịu thiệt hay không?

Thiệt thòi cái lông...? Mình xuống xe liền có được năng lực quỷ gϊếŧ người, còn đi quan tâm cái đồ chơi này làm gì?

Trong nháy mắt Quách mẫu đã tỉnh táo, đại khái chính là Lý Đằng muốn dùng loại thủ đoạn này để đánh lạc hướng mình, khiến cho mình chậm trễ, làm cho mình sau khi xuống xe sẽ bị bỏ lại?

Không thể mắc mưu của hắn.

Vội vàng xuống xe, cởi bỏ phong ấn quỷ, lập tức bắt hắn, hành hạ hắn, gϊếŧ hắn!

Tuyệt đối không thể để hắn chạy!

Nhưng mà, tất cả hành động của Lý Đằng sau khi xuống xe, lại một lần nữa vượt ngoài dự đoán của tất cả mọi người.

Cơ bản là hắn không có chạy, mà là sau khi xuống xe đặt ghế ở trong nhà ga, ngồi xuống đặt tay lên ghế.

Sau khi đặt mông, còn mỉm cười phất tay chào đám người Cao Phi qua cửa sổ xe.

"Không chạy? Vậy thì chịu chết đi!" Khóe miệng Quách mẫu nở nụ cười hung ác…