Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chiến Lật Cao Không

Chương 106: Phòng Chờ Khách Vip

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: Kingofbattle.

Nửa giờ sau, xe buýt đã đến nơi.

Vẫn là cái sân bay kia.

Trong sân bay vẫn là trống rỗng, chỉ có vài gã nhân viên công tác.

Máy bay chuẩn bị cất cánh.

Đạo diễn dẫn theo hai người Lý Đằng cùng Anna thông qua kiểm an, xuyên qua phòng chờ máy bay, được xe đưa rước tới cửa máy bay, sau đó trèo lên máy bay.

Trong cabin cũng giống như lần trước, trống rỗng, chỉ có vài tiếp viên hàng không.

Lý Đằng cùng Anna ngồi kế nhau, đạo diễn thì ngồi ở phía sau bọn họ.

"Lần trước, tại sao anh lại nghĩ ra cách chạy xuống khoang đuôi máy bay?" Anna đột nhiên hỏi Lý Đằng một câu.

Nàng đột nhiên nhớ tới chế độ địa ngục lần trước, sau khi nàng xem lại video, phát hiện máy bay bị đứt thành ba đoạn, đầu cùng thân máy bay đều rơi xuống đất liền, tạo ra vụ nổ đầy lửa, chỉ có đuôi máy bay là rơi vào trong nước.

Lúc ấy nàng cũng không có suy nghĩ nhiều, cảm thấy chỉ là trùng hợp mà thôi, hôm nay lại tham gia chế độ địa ngục, nhớ tới cảnh tượng kia, nàng đột nhiên cảm thấy, có thể nào tất cả không phải là trùng hợp?

"Tôi nghĩ rồi......nếu như máy bay gặp chuyện không may, phần đầu máy bay sẽ chạm đất trước, có lẽ đuôi máy bay sẽ an toàn hơn?" Lý Đằng soạn đại một lý do.

Tạm thời hắn còn không nói cho bọn họ biết sự thật, bởi vì hắn cũng không rõ thật sự đã xảy ra chuyện gì.

Hắn không nghĩ tới, những gì trải qua trên chóp đá, rõ ràng đã thành lời nhắc sống sót trong chế độ địa ngục.

Là trong cõi hư vô, có người bố trí tất cả hay sao?

Nếu như những gì trải qua bên trên chóp đá là lời nhắc sống sót trong chế độ địa ngục, như vậy chế độ địa ngục lần này sẽ là kịch bản gì? Nếu như cũng là chuyện xảy ra trên chóp đá, như vậy sẽ là chuyện gì? Và đang nhắc nhở cái gì?

Trực thăng chiến đấu không chiến?

Nhìn không ra là có ẩn ý gì.

Khinh khí cầu nổ tung?

Cũng nhìn không ra đường sống.

Vấn đề này, thật ra sau khi Lý Đằng trải qua chế độ địa ngục trước đó, liền suy nghĩ qua rất nhiều lần.

Nhưng tạm thời hắn không có đầu mối gì.

"Tai nạn máy bay, dường như đầu máy bay chạm đất, đuôi máy bay cũng không thể nào rơi chỗ tốt được." Anna cảm thấy thất vọng trước câu trả lời của Lý Đằng, nàng còn tưởng rằng Lý Đằng sẽ có một đáp án khoa học.

Lý Đằng cười cười không nói gì thêm nữa.

Chế độ địa ngục lần này, Anna phát hiện Lý Đằng có tâm sự, khác với lần trước.

Tựa hồ đang đau đáu vấn đề gì, không muốn nói chuyện, cũng không có chọc ghẹo đạo diễn ngồi phía sau.

Lần trước trên đường hắn toàn cười đều, khiến cho nàng thả lỏng tâm tình, bớt khẩn trương không ít.



Lần này tựa hồ hắn không có tâm tình chọc cười.

Anna có chút tò mò ngày hôm qua Lý Đằng bám đuôi đạo diễn, sau đó đã xảy ra chuyện gì, nhưng lúc này không tiện để hỏi.

Bộ dạng Lý Đằng không muốn trò chuyện, thậm chí sau đó còn tựa ở trên ghế ngồi nhắm mắt lại.

Anna cũng không phải là người giỏi gợi chuyện, Lý Đằng không nói lời nào, nàng cũng không có gì để nói, hành trình trên máy bay rất nặng nề, mọi người xem trực tiếp trong khách sạn cũng cảm thấy nhàm chán, thậm chí còn ngủ gật trên ghế sô pha.

Một giờ sau, máy bay bắt đầu hạ cánh.

Đáp xuống một tòa sân bay nhộn nhịp.

Trong sân bay có hơn mười chiếc máy bay, có chiếc đang cất cánh, có chiếc đang hạ cánh.

Rất nhiều hành khách đang kéo theo vali lên máy bay, hoặc là đi xuống từ thang bộ máy bay.

Sảnh trước sân bay, bên trong sảnh chờ sân bay khắp nơi đều là người.

Đạo diễn nghe điện thoại xong, dẫn theo Lý Đằng cùng Anna thông qua kiểm an đi tới phòng chờ máy bay.

Lần này, đạo diễn dẫn bọn hắn không phải tới phòng chờ giống như lần trước, mà là đi tới một phòng chờ máy bay cao cấp.

Ghế sô pha trắng tinh, vách tường màu trắng, ánh đèn vàng nhạt, còn có nhạc nhẹ du dương.

Đạo diễn bảo hai người Lý Đằng cùng Anna đứng chờ ở cửa, sau khi cô ta vào nói chuyện với một gã đàn ông, liền trở lại trước mặt hai người.

"Hắn chính là đạo diễn chế độ địa ngục lần này." Đạo diễn giới thiệu với hai người một câu.

"Ồ? Không giống với lần trước.... " Anna nhìn nhìn gã đàn ông kia, đây là gã đàn ông trẻ tuổi, không có mang mặt nạ.

"Lần này có đạo diễn, như vậy chế độ địa ngục có kịch bản hay không?" Lý Đằng vội vàng hỏi một câu.

"Không rõ ràng lắm, tôi không có nhận được lời nhắc nào." Hiện tại đạo diễn cũng không có nói chuyện lạnh nhạt với Lý Đằng nữa.

"Đạo diễn, cô có thể nói với anh ta, nhờ anh ta chiếu cố chúng tôi một chút?" Anna cười nói với đạo diễn, nàng đoán được đạo diễn có thiện cảm với Lý Đằng, loại lời này Lý Đằng không thích hợp để nói, nàng chỉ có thể thử xem.

Người cũng sắp chết, cũng không có gì để băn khoăn, cố gắng tranh thủ nhiều chút còn có cơ hội sống tiếp.

"Quy tắc không cho phép, tất cả chỉ có thể dựa vào chính các người." Quả nhiên là đạo diễn từ chối Anna.

"Một chút nhắc nhở cũng không có ư?" Anna có chút thất vọng.

"Đi tìm chỗ nào ngồi xuống, chú ý nghe đạo diễn bố trí, đừng có tùy tiện nói chuyện, cũng không được cãi lời đạo diễn, bình thường đạo diễn không thích nghe lời diễn viên."

Đạo diễn nói vài câu, liền quay người đi ra.

Hai người trố mắt nhìn nhau, ánh mắt có chút bất đắc dĩ, sau khi nhìn thấy đạo diễn rời khỏi, hai người bước vào trong phòng, tìm chỗ ghế trống ngồi xuống.

Đạo diễn nam đang gọi điện thoại, trong tay hắn đang cầm máy tính bảng bấm cái gì đó.

Có thể là danh sách diễn viên lần này?

Lý Đằng nhìn xung quanh một vòng, trong phòng chờ khách vip trừ hắn cùng Anna ra, cùng với tên đạo diễn nam cùng hai gã vệ sĩ, thì còn có ba người đang ngồi.

Nghe nói mỗi lần diễn xuất chế độ địa ngục đều có tám diễn viên tham gia, có vẻ như còn thiếu 3 người.



Ba người kia cũng chỉ liếc sơ Lý Đằng cùng Anna, cũng không có ai chủ động nói chuyện phiếm.

Bầu không khí có chút nặng nề.

"Kịch bản lần này, có phải là gϊếŧ chóc lẫn nhau chỉ chừa lại 1 người sống sót?" Anna nghĩ tới điều gì.

"Không biết, đối với chế độ địa ngục, tôi và cô đều chẳng hiểu chút gì." Lý Đằng lắc đầu nói.

"Lần này anh rất khác, tâm tình có vẻ nặng nề.... " Anna nhịn không được nói với Lý Đằng.

"Ừ, nghĩ đến sắp chết, tôi còn chưa từng vui vẻ với phụ nữ nào, cảm thấy rất tiếc nuối. " Lý Đằng biểu lộ rất bi thương.

"Có thể đứng đắn một chút hay không? " Anna lộ vẻ tức giận, quả nhiên người này nghiêm túc chỉ được ba giây.

"Lời tôi nói là thật..., chẳng lẽ tôi lại đi nói dối cô?" Lý Đằng biểu lộ rất nghiêm túc, sau đó đánh giá Anna từ trên xuống dưới, bộ dáng giống như quỷ đói đang nhìn thức ăn.

"Chẳng lẽ học tới tiểu học anh chưa từng nói chuyện yêu đương? Trường cấp hai cũng không có? Trường cấp 3 cũng không nốt? Lên đại học thì sao? Lên đại học cũng chưa từng chạm qua nữ sinh? Không thể nào ?" Anna bị Lý Đằng nhìn chằm chằm mà có chút sợ hãi.

Ở trong mắt nàng, Lý Đằng có vẻ rất đẹp trai, cũng có cảm giác hài hước nhất định, chắc chắc sẽ được nhiều cô gái thích.

"Có chứ..., bên trái một ngũ cô nương, bên phải một ngũ cô nương. " Lý Đằng nhìn tay trái và tay phải của mình.

"Tay trái tay phải của tôi khẽ vuốt một cái, hai tay song kiếm hợp bích, chính là nhờ hai cánh tay này, giúp tôi vui vẻ......" Lý Đằng còn hát vài câu.

Anna vỗ trán......hết cách trao đổi bình thường với kẻ này.

"Tối hôm qua, anh đã vào phòng đạo diễn rồi?" Một lát sau, Anna nhịn không được nhỏ giọng hỏi Lý Đằng.

"Đã vào."

"Anh có làm nóng người cùng đạo diễn hay không?"

"Trái lại tôi rất muốn, nhưng hai tên vệ sĩ cứ nhìn chằm chằm, tôi không có cơ hội ra tay." Lý Đằng nhỏ giọng trả lời Anna.

"Vậy anh và đạo diễn làm cái gì?"

"Tâm sự mỏng một ít..., nói về kịch bản《 Chiến Lang Tiềm Phục》, người phía sau viết đặc sắc, trình độ biên kịch rất cao."

"Nói cái kịch bản rách nát này?" Anna trợn mắt trắng dã.

Lý Đằng lén lút chụp lấy bắp chân Anna, rất rõ ràng nhắc nhở nàng, nói không chừng lúc này đạo diễn đang xem trực tiếp thì sao!

"Cảm giác nó tệ, là bởi vì cô chỉ thấy được bề nổi, không có cảm nhận được tình cảm cùng thông điệp mà biên kịch muốn truyền tải." Lý Đằng lộ vẻ rất nghiêm túc.

Làm người không thể quá dối trá, phải trước sau như một, không thể chém gió trước mặt người khác, ở sau lưng liền hạ thấp chửi bậy.

"Ừ......" Anna bị nhéo một cái cũng hiểu ra chuyện gì.

Nàng ý thức được sau khi Lý Đằng bóp lấy bắp chân, bàn tay vẫn không chịu buông ra, đang thử sờ sờ cái gì, trên mặt lại giả vờ như không có chuyện gì.

Có muốn gạt tay của hắn ra hay không?

Làm như vậy có chút quá đáng...!
« Chương TrướcChương Tiếp »