Chương 47: Anh Em Tư Mã Gia

Trở lại với thân phận thợ mỏ và chuyên tâm vào việc đào mỏ.

Thuận tiện tìm kiếm tung tích của kết tinh năng lượng.

Vốn đã lấy được ba đơn vị kết tinh năng lượng cấp thấp, nhưng một trong số đó đã tiêu hao hết cho Hệ thống phụ trợ khi bắt tần số dị không gian rồi.

Hai đơn vị kết tinh năng lượng cấp thấp còn dư lại thì dùng để cường hóa chức năng Hệ thống điều khiển sóng não rối lượng tử tăng lên gấp đôi.

Coi như tiêu hao sạch sẽ.

Sau đó tìm kiếm hơn mười giờ, Vương Động không thu hoạch được gì cả.

Sự tồn tại của kết tinh năng lượng cuối cùng vẫn phải xem mặt.

Chỉ là bỏ ra cũng không nhất định thu hoạch lại được.

Chuyện trên đời thường là như thế.

Vương Động vốn ôm ý nghĩ thuận theo tự nhiên, không nóng nảy gì cả.

Khác với khi bị buộc đứng lên trước đài, nghênh đón bão tố hồi trước khi sống lại.

Hiện tại hắn thành công đặt bản thân ở phía sau màn, vậy nên có nhiều thời gian hơn.

Kết tinh năng lượng cấp thấp vẫn được lưu thông trong khu vực Tinh vực khai thác mỏ này.

Nếu như trong tay Vương Động chỉ có một hai đơn vị thì sẽ không làm ai nghi ngờ.

Ai mà không có sở thích sưu tầm chứ.

Trở về.

Giao khoáng sản đào được lên.

Vương Động quay về nhà nghỉ ngơi.

Hôm sau lại đến cà phê internet Charm Clan.

Một ngày của một tên thợ mỏ bình thường ở tinh tế.jpg.

Vương Động nhập vai hoàn mỹ.



Cũng trong lúc này, trên chiến hạm Tư Mã gia đang tìm kiếm nhiều ngày nay nhưng vẫn không thể phát hiện được dấu vết của tàu Tomahawk.

"Tiểu Thập Lục, sao lại tới đây?"

Tư Mã Đức Thao có ngũ quan hung ác nham hiểm, nhìn chăm chú vào người trẻ tuổi trên màn hình ảo, tức giận hỏi.

"Thập Tam ca, chả là ta sợ con chó nhà có tang Viên Thứ kia quyết đánh đến cùng, tuyệt địa phản kích gài bẫy ngài đó."

Dáng vẻ người tuổi trẻ trông chín chắn, chỉ là lúc nói chuyện thì âm dương quái khí.

Khóe mắt Tư Mã Đức Thao giật giật, đè lửa giận trong lòng xuống, thấp giọng nói: "Viên Thứ đã sa vào lưới của ta, nhận vết thương trí mạng, nào còn có sức đánh trả nữa.

Ý tốt của Thập Lục đệ ta xin nhận, ngày sau nhất định sẽ báo đáp. Tiếp theo chỉ là công tác lục soát đơn giản, tự một mình ta làm là được, xin Thập Lục đệ trước về đi."

"Ha ha ha, Thập Tam ca, nếu như mọi chuyện thật sự thuận lợi giống như ngươi nói thì ngươi cũng không cần phải khổ cực đến vành đai tiểu hành tinh thuộc khu vực khai thác mỏ gà không thèm ỉa chim không đẻ trứng này lãng phí thời gian rồi.

Thỏ nóng nảy sẽ cắn người, huống hồ tàu Tomahawk của Viên Thứ nằm trong danh sách treo thưởng gia tộc bao nhiêu năm.

Để ta tới giúp ngươi đi."

Người tuổi trẻ không sợ lửa giận của Tư Mã Đức Thao chút nào, tiếp tục thản nhiên nói.

"Tư Mã Đức Lãng!

Đừng tưởng rằng mình được phân phối một chiếc khu trục hạm LV12 là có thể nhảy nhót trước mặt các ca ca, nói cho ngươi biết, ngươi còn ngây thơ lắm!"

Tư Mã Đức Thao không nén được lửa giận trong lòng, giận tím mặt nói.

"Muốn hái quả đào thì cũng phải xem bản thân có bản lĩnh đó hay không, chiến đấu cũng không chỉ cần so sánh cấp bậc đánh giá chiến lực tổng hợp là có thể quyết định! Tốt nhất ngươi nên học thêm vài năm trong đối chiến giả tưởng đi!"

"Đối tượng gia tộc treo thưởng là tàu Tomahawk và Viên Thứ, bất kể là ai ra tay trước. Chỉ cần có thể tìm thấy tàu Tomahawk thì treo thưởng gia tộc lần này thuộc về Tư Mã Đức Lãng ta!"

Tiếng cười của Tư Mã Đức Lãng tràn đầy giễu cợt và khinh bỉ.

"Tư Mã Đức Thao, nể mặt ngươi nên mới gọi ngươi một tiếng Thập Tam ca thôi, không nể mặt ngươi thì ngươi là cái thá gì?

Chẳng qua chỉ dựa vào quan hệ bám váy đàn bà miễn cưỡng vào dòng chính, thật sự coi mình là con em dòng chính rồi sao?

Chỉ bằng ngươi mà còn muốn nhất định báo đáp ta? Quả thật là cười chết ta rồi, ha ha ha ha..."

Tư Mã Đức Thao cắn chặt răng.



Tư Mã Đức Thao đã sớm thấy ngứa mắt với tên đường đệ xếp hạng thứ mười sáu Tư Mã Đức Lãng cũng có chữ "Đức" trong tên này.

Sau khi trưởng thành Tư Mã Đức Thao được gia tộc cho lựa chọn giữa một chiếc chiến hạm hỏa chủng đời thứ hai cấp bậc LV9, hoặc là một chiếc chiến hạm hỏa chủng thế hệ đầu tiên.

Nếu như Tư Mã Đức Thao có đầy đủ gia thế và tài nguyên thì một chiếc chiến hạm hỏa chủng thế hệ đầu tiên là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng đúng như Tư Mã Đức Lãng cười nhạo.

Tư Mã Đức Thao bước lên hàng ngũ con em dòng chính Tư Mã gia dựa vào việc thổi gió đầu giường với người mẹ tái giá.

Cho nên một chiếc chiến hạm hỏa chủng LV9 có thể giúp hắn tiết kiệm thời gian mười mấy năm phấn đấu đã trở thành lựa chọn hàng đầu.

Hơn mười năm kế tiếp, Tư Mã Đức Thao nắm lấy cơ hội cố gắng nỗ lực, cực khổ tăng tọa hạm cấp bậc đánh giá chiến lực tổng hợp lên tới LV11.

Nhưng Tư Mã Đức Lãng là cái thá gì.

Chẳng qua chỉ là một tên con nhà giàu, ỷ vào gia thế tốt, khi trưởng thành đã nắm trong tay một chiếc chiến hạm hỏa chủng đời thứ hai có LV12.

Hơn nữa đây còn là công cụ đặc biệt chuẩn bị cho người ta luyện tay.

Điều này làm Tư Mã Đức Thao chịu sao nổi?

Ngàn vạn lần đừng nên xem thường chênh lệch giữa LV9 và LV12, đó là sự chênh lệch một ngàn nguyên điểm, cần đến hai mươi năm để đền bù.

Huống hồ lần này Tư Mã Đức Lãng đuổi theo Tư Mã Đức Thao, chân trước chân sau chạy tới khu vực khai thác mỏ ở tinh hệ xa xôi này, rõ ràng là tới hái đào.

Điều này cũng thôi đi, cạnh tranh giữa con em Tư Mã gia đâu mà không có, Tư Mã Đức Thao cũng từng đi hái đào của người khác rồi.

Mấu chốt chính là tên con nhà giàu Tư Mã Đức Lãng này vốn không hề thiếu tài nguyên!

Cũng không thiếu chiến công nhiệm vụ treo thưởng, không thiếu tài nguyên thực chất!

Hắn chỉ đơn thuần muốn gây sự với Tư Mã Đức Thao thôi.

Hại người không mang đến lợi ích mình.

Tư Mã Đức Thao đã không còn cách nào đè nén tâm tình của mình nữa.

-----

Dịch: MB