Quyển 1 - Chương 39: Cùi bắp không thể cùi bắp hơn
Ngày 2/10/2087, một ngày như mọi ngày. Song với những con mọt game ưa thích sủng vật và thú nuôi thì lại là ngày không thể bỏ qua. Tất cả là vì hôm nay là ngày Thế giới Pokemon mở ra.
Lấy ưu thế xử lý chớp nhoáng của bộ não cộng với bàn tay ma thuật như ảo ảnh đánh máy, “hắn” nhanh chóng hoàn tất công việc của ngày hôm nay. Nửa kia của “hắn” mất 3 ngày hoàn thành mớ công việc ấy, “hắn” chỉ mất 2 tiếng. Sự chênh lệch cực kỳ lớn.
“Hắn” nhàm chán nhìn xung quanh phòng và rồi nhìn về cái Ipad thế hệ 250 trong ba lô. Tâm trạng bỗng chốc rớt xuống, “hắn” buồn bực than thở:
- Giá như có cái máy tính lượng tử thì tốt rồi.
Hiển nhiên với “hắn”, máy tính lượng tử là cái kiểu hệ thống màn ảnh và suy nghĩ như trong game. Cái kiểu mà chỉ cần nghĩ là mọi chuyện được thực thi, cái kiểu mà màn hình tra dữ liệu chỉ có mỗi mình người sử dụng thấy. Vâng, là cái thứ kỹ thuật cấp 5.
Thế nhưng ở nơi Địa cầu tồi tàn chưa tới cấp 0, “hắn” đành chấp nhận số phận thương đau. Đúng là làm việc gì cũng khó.
“Hắn” ngán ngẩm lắc đầu. “Hắn” trở nên trầm ngâm.
Một phút qua đi, “hắn” nhanh chóng đưa công việc lên thư điện tử, gửi một bản qua cho lão sếp. Và sau đó nhanh nhẹn kích chuột để in tài liệu ra.
Ngay tiếp theo “hắn” dùng kim bấm bấm lại xấp tài liệu, mang nó vứt lên bàn và đi ra khóa trái cửa, rồi bắt đầu mang lên kính mắt nD và đăng nhập vào game.
...
9h rất nhanh đã đến. Dòng người đông đúc tiến thẳng vào vòng xoáy tròn lam nhạt trước mặt.
“Tích!
Chào mừng người chơi ID145645246786 đăng nhập vào Thế giới Pokemon. Xin vui lòng đặt tên nhân vật!”
“Hắn” không hề ngẫm nghĩ mà đáp:
- Bộ Hành Giả.
“Tích!
Nhân vật mệnh danh Bộ Hành Giả thành công. Xin vui lòng lựa chọn loại hình nhân vật.
1. Thú tộc: Phòng thủ cao, sức mạnh trung bình, lượng máu cao, lượng ma pháp thấp, mức độ chính xác thấp.
Thiên phú: Tỉ lệ bắt được pokemon quý hiếm loại thú rừng tăng cao.
+ Sử dụng loại hình pokemon loại thú rừng: +3% sức chiến đấu.
+ Sử dụng loại hình pokemon loại thực vật: -3% sức chiến đấu.
2. Nhân tộc: Phòng thủ trung bình, sức mạnh trung bình, lượng máu trung bình, lượng ma pháp trung bình, mức độ chính xác trung bình.
Thiên phú: Tỉ lệ bắt được tất cả các loại pokemon có mức độ tăng lên. Sử dụng tất cả các loại hình pokemon: +0.5% sức chiến đấu.
3. Tinh linh tộc: Phòng thủ thấp, sức mạnh cao, lượng máu trung bình, lượng ma pháp cao, mức độ chính xác cao.
Thiên phú: Tỉ lệ bắt được pokemon quý hiếm loại thực vật tăng cao.
+ Sử dụng loại hình pokemon loại thực vật: +3% sức chiến đấu.
+ Sử dụng loại hình pokemon loại thú biển: -3% sức chiến đấu.
4. Hải tộc: Phòng thủ trung bình, sức mạnh trung bình, lượng máu thấp, lượng ma pháp cao, mức độ chính xác cao.
Thiên phú: Tỉ lệ bắt được pokemon quý hiếm loại thú biển tăng cao.
+ Sử dụng loại hình pokemon loại thú biển: +3% sức chiến đấu.
+ Sử dụng loại hình pokemon loại thú bay: -3% sức chiến đấu.
5. Tử tộc: Phòng thủ thấp, sức mạnh trung bình, lượng máu cao, lượng ma pháp cao, mức độ chính xác cao.
Thiên phú: Tỉ lệ bắt được pokemon quý hiếm loại thú bay tăng cao.
+ Sử dụng loại hình pokemon loại thú bay: +3% sức chiến đấu.
+ Sử dụng loại hình pokemon loại thú rừng : -3% sức chiến đấu.
6. Ám tộc: Phòng thủ cao, sức mạnh thấp, lượng máu trung bình, lượng ma pháp cao, mức độ chính xác cao.
Thiên phú: Tỉ lệ bắt được pokemon quý hiếm hệ khác tăng cao.
+ Sử dụng loại hình pokemon hệ khác: +3% sức chiến đấu.
+ Sử dụng loại hình pokemon loại thú rừng: -3% sức chiến đấu.”
- Nhân tộc.
“Hắn” hầu như chẳng cần suy nghĩ.
“Hắn” biết sở dĩ phân loại hình nhân vật chủ yếu là để người chơi chọn lựa loại hình thích hợp nhất với mình. Đương nhiên là không chỉ chọn loại hình nhân vật có cộng thêm tỉ lệ bắt, cũng như sức chiến đấu của pokemon được tăng thêm.
Mà theo một lối suy nghĩ khác, chính là lựa chọn loại hình nhân vật theo sở thích chiến đấu của bản thân. Ví dụ như ưa thích núp ở xa đánh người thì nên chọn Tử tộc, ưa thích núp ở trong bóng tối âm người thì nên chọn Ám tộc, ưa thích ngoại hình đẹp và có tai nhọn thì chọn Tinh linh tộc.
Song song với đó chính là với mỗi bộ tộc, người chơi sẽ được đưa đến các khu vực khác nhau. Không chỉ có thế, đối với mỗi bộ tộc, mỗi nơi lại có một cách huấn luyện khác nhau. Với “hắn”, “hắn” chọn nhân tộc vì “hắn” muốn xem xem ở trong những học viện nhân loại cỡ lớn lại dạy cái gì ở trong đó.
Theo dòng suy nghĩ của “hắn”, nhân loại là loại hình có đầu óc phát triển mạnh, là nơi có các phương pháp chiến đấu và tư duy hoàn chỉnh ở mọi địa hình.
Nói thế không có nghĩa là những chủng tộc khác là loại ba phải hay ngu dốt, mà là họ quá tiêu cực khi chơi một loại hình pokemon là chính. Ở đây chính là cải biến đấu pháp để cái loại pokemon thích hợp với họ trở nên ghê gớm. Nói nôm na là họ có chương trình huấn luyện đặc biệt được truyền lại từ lâu đời dành cho loại này.
Ví dụ Hải tộc chỉ chuyên dùng loại thú biển. Tác chiến trên biển, họ không phải đệ nhất thì chẳng ai dám nói mình là đệ nhất. Sự khủng bố của quân đoàn pokemon loại hình thú biển mà họ cầm trên tay đủ để các tộc khác run sợ khi đi biển.
Theo lý thường tình, pokemon mỗi loại đều là có tính khắc chế lẫn nhau, không có cái loại nào là vô địch. Bởi vậy nếu Hải tộc lên đất bằng tác chiến thì chỉ bị chà đạp, Hải tộc tác chiến trên không thì chỉ bị hành hạ. Hai loại pokemon chính của họ là hệ nước và hệ băng gặp phải pokemon hệ cỏ và hệ bay thì chỉ có tịt ngòi.
Dĩ nhiên ở đây chúng ta không tính khoảng cách xa về thực lực và trình độ của người huấn luyện pokemon. Tất nhiên là người huấn luyện có trình độ không cao thì thua là phải, tất nhiên là thực lực pokemon cách quá xa thì thua cũng là chuyện thường tình.
Một mục đích khác khi cho lựa chọn chủng tộc chính là để người chơi trải nghiệm các trận chiến đơn đấu và đoàn chiến. Theo loại hình pokemon cổ điển, người huấn luyện chỉ đứng từ xa ra lệnh chỉ huy cho pokemon tấn công, và đương nhiên là pokemon tuân theo răm rắp. Tuy nhiên ở Thế giới Pokemon, chiến đấu chính là xảy ra trên hai mặt trận, pokemon đấu pokemon, người chơi hốt xác người chơi.
Thế giới Pokemon không phải là loại hình pokemon cổ điển mà là thế giới nhân tâm hiểm ác, gϊếŧ người cướp pokemon như cơm bữa. Những người chơi còn ôm tâm lý từ truyện pokemon và phim hoạt hình bước vào chốn này thì chỉ nhận lấy đau đớn.
“Tích!
Người chơi Bộ Hành Giả lựa chọn chủng tộc thành công.
Bắt đầu chuyển cảnh...
Chuyển cảnh hoàn thành!
Chúc người chơi vui vẻ!”
“Xoạt...”
Khung cảnh chuyển biến, “hắn” bây giờ đang đứng trong một căn phòng nhỏ. Sau khi quan sát kỹ và nhận định bản thân chỉ là một tầng lớp thấp hèn ở một nơi nghèo rớt quần đùi, “hắn” khẽ nói:
- Bảng nhân vật.
“Tên: Bộ Hành Giả
Giới tính: Nam
Tuổi: 14
Lớp: 8
Trường: Học viện Pokemon sơ cấp WindDay, thành phố Amata.
Số lượng pokemon mang theo: 0/0
Mô tả pokemon mang theo: Không
Kỹ năng: Đánh nhau ẩu tả (Chỉ biết đánh nhau là giỏi. Song mỗi khi đánh nhau thường nhận lấy thất bại thảm hại và bi phẫn là chính)
Danh hiệu: Không
Thủy tinh thần thánh: 3/3
Mô tả nhân vật: Một kẻ mồ côi cha mẹ sống tại một trại mồ côi. May mắn có chút thông minh nên được gửi vào học ở học viện WindDay. Cùi bắp không thể cùi bắp hơn, yếu đuối và yếu đuối, nghèo và nghèo, ngu ngốc lại có một phần.”
Đọc cái mô tả khiến mặt của “hắn” đen lại. Không biết liệu cái gọi là mô tả nhân vật của người khác thế nào, chứ của “hắn” thì thật là hết chỗ nói.
Mặc dù “hắn” biết đây là ngẫu nhiên, nhưng mà cái gọi là “nát đến không thể nát hơn” thì đúng là thích hợp với hoàn cảnh của “hắn” lúc này. “Hắn” không biết có phải Chủ Thần đang để ý đến “hắn” (là từ lần “hắn” đột nhập vào trung tâm sinh mệnh trí năng đã là khıêυ khí©h Chủ Thần) nên mới trêu chọc “hắn” thế này hay không. Nhưng mà cái mô tả với cái nhân vật thật là tệ hại.
Thêm một điểm nữa là nhân vật tệ thế nào cũng được. Thế mà lại đến cái nông nỗi là “trẻ hóa” thành 14 tuổi cùng với không có một loại pokemon nào trên tay thì đúng là hết đường sống. Với cái lũ người chơi còn lại, hẳn là chúng đang cầm pokemon đi học tập hoặc là huấn luyện. Không biết ngoài “hắn” thì có kẻ xui xẻo nào phải cong đít đi kiếm pokemon không nữa.
“Hắn” có một chút, không, là gần một nửa muốn chửi ầm lên cho hả giận.
Trong quãng thời gian 3 phút vừa đáp vào Thế giới Pokemon, khuôn mặt của “hắn” từ bình thường biến đen rồi sang tím và trở về tái xanh, sau đó vào 2 phút 58 giây lại về bình thường. Như thế cũng đủ biết tâm trạng của “hắn” biến ảo không ngừng.
Trong bao lần sinh tử chạy trốn đuổi gϊếŧ, “hắn” trở nên máu lạnh và cực kỳ bình tĩnh nhưng giờ đây “hắn” cũng không khỏi tức giận. Vì dù gì đây cũng là trò chơi, là trò chơi, là trò chơi... Vâng, và không thể phủ nhận là với “hắn”, trò chơi khốn khϊếp này đủ tàn nhẫn.
Là một cái trò chơi thôi mà, có cần phải khốn nạn như thế không?
Tâm tình chập chờn bất định vì không biết có phải Chủ Thần đang quan sát “hắn” hay không. “Hắn” mím môi trầm tư.
Rõ ràng là một việc tưởng chừng đơn giản đối với “hắn” đã không còn đơn giản. Sự việc ngẫu nhiên cũng không hẳn là ngẫu nhiên. Đương nhiên là với “hắn”, xác suất một phần 1 tỷ cũng quá không thể tin. Mà “hắn” thì đúng là con của thần may mắn nên mới đỏ rực như thế này.
Đen đủi không thể diễn tả thành lời.
Lần đầu tiên đen thùi lùi sao không khiến “hắn” cho rằng Chủ Thần đang quan sát mình?
Biết đâu được chứ? Nhỡ Chủ Thần đang dùng “hắn” đùa chơi thì sao?
Trong 10 phút tiếp theo, “hắn” đắn do suy nghĩ. Sau khoảng thời gian dằn vặt ấy, “hắn” quyết định mạo hiểm xông lên. Nếu Chủ Thần đã biết và đang đùa bỡn, “hắn” chỉ có thể chấp nhận, dẫu sao lúc này đây “hắn” không có khả năng đối kháng với Chủ Thần, và dù sao “hắn” đã có hành động khıêυ khí©h sự uy nghiêm của Chủ Thần.
Nếu như là do “hắn” đa nghi, “hắn” sẽ thở phào một hơi. Còn không thì chỉ có tạm thời chấp nhận là một con rối mà thôi.