Chương 8: Đại Tá Thành Trung Ra Tay

Thấy dị biến trước mắt Thành Trung đại tá không hề hoang mang, xung quanh ông bao quanh một đoàn lôi điện. Trong nháy mắt ông đã tiến tới chổ biến dị thực nhân tộc, một quyền oanh vào trước ngực của thực nhân tộc khiến nó hét thảm một tiếng. Sau khi đẩy lui thực nhân tộc, Thành Trung ra lệnh cho mọi người:

- Tất cả lui về sau, chú ý quan sát cẩn thận còn có thực nhân tộc biến dị mai phục.

Trần Minh nghe vậy lập tức cùng mọi người lùi về sau, "Tinh thần định thiên quyết" cùng với phong linh căn thi triển, xung quang cậu xuất hiện một luồn gió nhẹ nhàng bao quanh tạo thành phong vực. Trong phạm vi mười mét xung quanh chỉ cần có dao động ngược chiều gió cậu điều có thể cảm nhận được.

Bên phía đại tá Thành Trung, biến dị thực nhân tộc vô cùng mạnh mẽ liên tục ăn hai quyền chứa lôi thuộc tính cường hóa của đại tá vẫn có thể đứng lên được. Thực nhân tộc lao nhanh về phía Thành Trung, gai nhọn bao quanh bàn tay trở nên sắt bén nhắm thẳng vào ngực ngài mà oanh tới. Đại tá Thành Trung không hề lo lắng hai tay ông khép lại xuất hiện một tấm lưới dệt bằng lôi thuộc tính úp thẳng xuống đầu của biến dị thực nhân tộc khiến nó bị tê liệt. Bị lôi lưới bao quanh thực nhân tộc không ngừng giãy dụa, nhưng do khả năng phòng ngự của nó quá mạnh không thể lập tức gϊếŧ nó ngay được. Đại tá Thành Trung chỉ có thể liên tục truyền linh lực vào tấm lưới, lôi hệ liên tục làm nó tê liệt, xung quang xuất hiện vết cháy bỏng do lôi hệ bạo ngược mà ra.

Lúc này Trần Minh lại cảm nhận dao động gió phía sau lưng của mình không đúng. Cậu lập tức điều khiển băng hệ linh căn, ngưng tụ một băng tường phía sau. Chỉ nghe ầm vang một tiếng, băng tường vỡ vụng, dư âm của đòn tấn công đánh thẳng vào ngực cậu khiến cậu không ngừng lui về sau. Sau khi dính một đòn, sắc mặt Trần Minh trắng bệch, trên ngực xuất hiện một vết máu. Mặc dù hoảng sợ nhưng tinh thần cậu lại rất bình tỉnh, ngưng trọng nhìn về phía kẻ vừa mới tấn công mình. Đó cũng là một tên thực nhân tộc giống y hệt tên đang giằng co với đại tá Thành Trung. Chỉ khác chổ con phía đối diện cậu có khả năng tấn công tầm xa chứ không phải điên cuồng tiếp cận như phía đại tá.

Trần Minh điều khiển những mảnh băng vụn vừa bị đánh đổ nát đánh úp về phía thực nhân tộc. Những mảnh băng vụn tưởng chừng đánh trúng thực nhân tộc bất ngờ bị lệch sang hướng khác.

- Khặc khặc khặc..

Một loạt âm thanh phát ra từ phía thực nhân tộc như đang cười đùa cậu vì đánh hụt. Sau lần tấn công thử, cậu đã biết con đối diện mình thuộc biến dị gì. Nó điều khiển gió xung quanh, chuyển hướng các mảnh vụn băng sang một bên, khiến đòn tấn công của cậu bị lệch hướng. Mặc dù viết vậy cậu vẫn không hề hốt hoảng, cùng sở hữu phong linh căn, nó có thể làm được, dự vào "Tinh thần định thiên quyết" cậu vẫn có thể học tập bắc chước theo nó.

Lúc này mọi người xung quanh cũng đã phản ứng lại kịp, định ra tay trợ giúp cậu thì phía xa có một đám thực nhân tộc tiến lại. Thấy vậy cậu chỉ có thể ngăn cản mọi người:

- Còn một đám thực nhân tộc tiến tới, mọi người cố gắng cầm cự, phải thủ vững vị trí, con thực nhân tộc phía trước tôi có thể giải quyết nó, mọi người không cần lo.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Nghe vậy bác Hùng lo lắng nói:

- Trần Minh nếu không được con phải cố gắng tự bảo vệ mình, đừng cố quá sức rõ chưa.

- Bác yên tâm, cháu có thể giải quyết được nó.

- Nếu cậu ấy nói có thể giải quyết thì giao thực nhân tộc đó cho cậu ấy, chúng ta lo đám còn lại.

Người lên tiếng là sĩ quan ngồi cạnh đại tá Thành Trung lúc trên xe. Nói rồi người đó chỉ huy mọi người một lần nữa vào vị trí chiến đấu.

Thấy biến cố xuất hiện bên đây, đại tá Thành Trung không hề có ý định gọi những người trên xe xuống hỗ trợ. Ông muốn xem thử tiểu đội này khi gặp khó khăn, khả năng giải quyết thế nào. Nếu cứ phụ thuộc vào số lượng nghiền ép, lần hành động này khỏi nói ông cũng biết sẽ thất bại. Biểu hiện của chàng trai tên Trần Minh đó khiến ông vô cùng hài lòng. Đứng trước biến dị thực nhân tộc lại không hề lúng túng. Ông muốn xem thử thực lực cậu ta thế nào.

Phía Trần Minh, sau khi thấy mọi người vào tư thế chiến đấu. Cậu cũng bắt đầu tập trung lo liệu đối thủ trước mặt. Cậu không gấp rút tấn công mà chờ thực nhân tộc đối diện tấn công mình. Không phải vì cậu sợ đánh không trúng nó, mà cậu muốn học tập khả năng điều khiển gió đánh lệch hướng đòn tấn công của thực nhân tộc. Lúc đầu, cậu chỉ có thể dùng gió cảm nhận đòn đánh của biến dị thực nhân tộc chứ không thể chuyển hướng.

Sau một hồi chật vật né tránh, liên tục trúng mấy đạo phong nhận, cuối cùng cậu cũng nhận ra, cậu phải phản ứng thật nhanh, lúc cảm nhận được đòn tấn công cậu liền dồn linh lực vào gió tạo thành một luồn phong phản thật mạnh đánh chệch hướng đòn đánh của biến dị thực nhân tộc sang một bên. Nghĩ xong cậu liền thử, chắc là do sự sợ hãi, phong phản cậu tạo ra sớm hơn đòn đánh thực nhân tộc, điều đó chỉ cản được một phần sức mạnh phong nhận của thực nhân tộc, phần còn lại thì trực tiếp đánh vào người cậu. Do phải cảm nhận, tạo luồn gió, tính toán chuyển động phong nhận của đối phương nên cậu không thể phân tâm né đòn được. Khiến cho cậu lãnh đủ liên tục ba, bốn cái phong nhận lên người mới có thể thành công chuyển hướng phong nhận.

Nhận thấy linh lực cùng tinh thần lực trong cơ thể sắp cạn kiệt. Cậu chỉ có thể chấm dứt buổi luyện tập. "Tinh thần định thiên quyết" vận chuyển hết mức, tay trái cậu khẽ nâng xuất hiệt một loạt băng tiễn. Còn tay phải cậu lại âm thầm tạo ra một băng châm, liên tục dùng gió xoay tròn băng châm. Sau đó, tay trái cậu vẫy về phía trước băng tiễn phóng đến thực nhân tiễn. Băng tiễn vẫn như cũ bị phong phản liên tục đánh lệch hướng. Thấy băng tiễn của mình sắp không còn nữa, tay phải cậu phóng nhanh về phía trươc. Băng châm khá mảnh lại nhận được gia tốc của gió, tốc độ vô cùng nhanh chóng. Thực nhân tộc chỉ tập trung đối phó với băng tiễn, không cảm nhận được ám chiêu cậu ra. Lúc nó phát hiện thì đã muộn, băng châm đã cắm thẳng vào mắt nó. "Bịch" một tiếng, thực nhân tộc ngã xuống chết không thể chết hơn được nữa.

Thấy chiến đấu bên Trần Minh kết thúc, đại tá Thành Trung mỉm cười vui mừng. Chỉ thấy lôi lưới vừa biến mất, trên đầu thực nhân tộc đã xuất hiện một lôi cầu. "Ầm" vang một tiếng, đầu thực nhân tộc bị lôi cầu cho nổ bạo. Chưa ngừng ở đó, đại tá một lần nữa ngưng tụ lôi lưới vây khốn các thực nhân tộc còn sót lại phía bên bác Hùng. Lê Cường, Hoàng Khang, Minh Triết lập tức tận dụng cơ hội tấn công thực nhân tộc. Không bao lâu sau, số thực nhân tộc đã chết toàn bộ.