Chương 10: Hung Hiểm

Đại tá Thành Trung chạy chối chết từ trong công xưởng ra, thấy mọi người còn đang ngơ ngác ông liền gầm lên:

- Chạy mau, còn đứng đó ngơ ngác cái gì, biến dị động vật hỏa hệ cấp hai không chạy chỉ có chờ chết.

Nghe đại tá nói, mọi người trong đoàn đội sắc mặt xanh mét. Trần Minh đứng ngơ ngác một bên hỏi:

- Cấp hai là sao? Không phải chỉ phân chia biến dị cùng không biến dị thôi à?

- Cậu ngốc à, biến dị sẽ được phân chia cấp độ, con người cũng vậy, nếu tu luyện đến một mức độ nhất định sẽ thăng cấp. Chưa có hệ thống phân loại chính xác cấp bậc nên hiện tại chúng ta dùng các con số để phân cấp. Tất cả mọi người đây đều là cấp một, đại tá Thành Trung đã tiến vào bình cảnh, chắc một thời gian nữa ngài ấy sẽ tiến vào cấp hai nhưng hiện tại thì không. Gặp biến dị động vật cấp hai xem như chúng ta xui xẻo rồi. Không biết toàn mạng quay về không.

Vừa nói xong, người đó đã quay người bỏ chạy nhằm tìm kiếm đường sống cho mình. Có người thứ nhất sẽ có người thứ hai sau đó là tất cả những linh năng giả tự do đăng ký tham gia nhiệm vụ lần này. Chỉ còn lại các sĩ quan quân đội, cậu, bác Hùng và Minh Triết là đứng yên một chỗ.

- Các người còn đứng đó làm gì còn không chạy?

Thấy mọi người vẫn đứng yên, Thành Trung vô cùng tức giận thét lên.

- Tốc độ thứ đó nhanh như vậy, chúng ta chạy thoát à, thay vì cấm đầu chạy loạn không bắng chiến một trận, sống chết do trời định vậy.

Nghe Mạnh Nhiên nói vậy, mọi người đứng đó đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Thấy mọi người đã quyết tâm, đại tá Thành Trung cũng không chạy nữa, ông quay lại tung một lôi cầu công kích Hỏa Vân Báo.

Thấy con mồi đang chạy tự dưng lại bất ngờ công kích mình, Hỏa Vân Báo tức giận gầm lên một tiếng, xung quanh hỏa vân ngưng tụ thành hỏa cầu va vào lôi cầu. Cả hai nguồn năng lượng va vào nhau tạo lên một tiếng vang lớn. Đại tá Thành Trung bị dư âm đánh lùi về phía sau.

- Linh năng giả, nhóm bắn tỉa các người tấn công hỗ trợ đại tá, nhớ cẩn thận tránh làm bị thương người nhà.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

Mạnh Nhiên phía trên phòng tuyến chỉ huy mọi người bắt đầu công kích tác chiến. Hàng loạt thủy tiễn, thổ chùy, hỏa cầu, kim tiễn tấn công về phía hỏa vân báo. Đội ngắm tỉa cũng vào vị trí ngắm chuẩn Hỏa Vân Báo chờ đợi cơ hội. Hỏa Vân Báo tuy cường đại nhưng đối đầu công kích nhiều như vậy nó cũng phải liên tục tránh né. Áp lực Hỏa Vân Báo gây ra cho đại tá Thành Trung giảm bớt khiến ông không khỏi thở phào. Hai tay đại tá Thành Trung đang lại tạo ra một tấm lưới nhằm vây khốn Hỏa Vân Báo, lôi lưới vừa tiếp cận, Hỏa Vân Báo một vuốt vỗ xuống làm lôi lưới tan rã. Thấy thế cục đã cân bằng, Trần Minh lặng lẽ rời phòng tuyến, tiếp cận chiến trường. Bởi vì phạm vi bao phủ mà phong vực cậu tạo ra chỉ mới tăng lên mười hai mét sau khi hấp thu phong hệ linh thạch nhưng nó vẫn chưa bao phủ tới chiến trường. Thấy cậu tiếp cận chiến trường, bác Hùng không khỏi lo lắng nhắc nhở:

- Trần Minh, con làm gì vậy? Chổ đó rất nguy hiểm, con lùi lại mau.

- Bác Hùng cứ yên tâm, con không sao. - Nói rồi cậu vẫn đi tiếp đến một cây đại thụ.

Cảm thấy vị trí thích hợp, cậu bắt đầu điều động phong vực, bao phủ chiến trường. Cùng lúc đó, Hỏa Vân Báo liên tục chịu thiệt, nó tức giận gầm lên ngưng tụ một hỏa xà lao nhanh về phía Thành Trung. Nhìn thấy hỏa xà vô cùng linh động, tốc độ nhanh chống, đại tá Thành Trung vội phóng ra lôi cầu tấn công hỏa xà. Ầm vang một tiếng, lôi cầu đánh vào hỏa xà, nhưng do chênh lệch dị năng lôi cầu bị triệt tiêu, hỏa xà vẫn như mũi tên bắn về phía đại tá Thành Trung.

Nhìn thấy tình hình không ổn, Trần Minh lập tức điều động phong vực tạo ra một luồng phong phản đánh vào hỏa xà, do hỏa xà bị suy yếu khi va chạm với lôi cầu của đại tá Thành Trung khiến uy lực của nó giảm xuống vì vậy phong phản của cậu mới có thể đánh lệch hướng của hỏa xà cứu đại tá Thành Trung một mạng. Tưởng rằng phải chịu thiệt với hỏa xà, may mắn hỏa xà lệch hướng chỉ cháy xém một mớ tóc, đại tá Thành Trung như có điều cảm ứng nhìn về phía thanh niên đang nấp sau đại thụ. Mỉm cười một cái, đại tá Thành Trung trở tay, tạo ra một luồng thiểm điện tấn công Hỏa Vân Báo. Cảm nhận uy hϊếp thiểm điện mang lại, Hỏa Vân Báo lập tức né tránh. Nhưng khi nó vừa động, một luồng phong phản đánh đến ngăn cản bước chân của nó. Luồng phong phản vô cùng đúng lúc kiến nó bị trượt chân, khi lấy lại thăng bằng, lôi thiểm đã đánh vào người nó. Thiểm điện đánh vào người Hỏa Vân Báo gây ra một tiếng nổ, Hỏa Vân Báo đau đớn gầm thét. Thuộc tính của lôi hệ làm Hỏa Vân Báo tê liệt, đôi chân dường như sắp đứng không vững.

Thấy cơ hội đến đội bắn tỉa chờ đợi từ nảy đến giờ cũng bóp còi tấn công vào chổ hiểm của Hỏa Vân Bao làm nó hét thảm thêm một tiếng. Mặc dù vậy vẫn không thể lấy mạng được Hỏa Vân Báo. Hiệu ứng tê liệt của lôi thiểm mang đến mất tác dụng, Hỏa Vân Báo liền bạo phát tấn công về phía cây đại thụ nơi Trần Minh đang nấp. Nhờ có phong vực, Trần Minh đã biết trước được hành động của Hỏa Vân Báo. Chỉ thấy xung quanh người cậu xuất hiện một luồng gió gia tốc giúp cậu chạy nhanh lùi về sau. Trong lúc thối lui, tay cậu không ngừng điều động linh lực hình thành băng tiễn, băng tiễn được phong hệ gia trì bắn thẳng về phía Hỏa Vân Báo. Thấy băng tiễn phóng đến Hỏa Vân Báo không kịp né tránh, miệng nó hé ra phun một hỏa cầu lửa khiến cho băng tiển bay hơi. Hỏa cầu vẫn không ngừng lại tiến thẳng đến Trần Minh. Thấy hỏa cầu tiến lại gần, Trần Minh tức tốc điều khiển phong phản đánh lệch hướng của cầu đi.

Phản ứng lại hành động của Hỏa Vân Báo, đại tá Thành Trung tạo ra một đạo lôi thiểm thứ hai. Do khựng lại khi bị băng tiễn tấn công, Hỏa Vân Báo hoàn toàn không né tránh được lôi thiểm của đại tá Thành Trung một lần nữa nó gào lên thảm thiết, cơ thể tê liệt. Đội bắn tỉa thấy vậy một lần nữa bóp cò, dị năng cũng đồng loạt ập vào người của Hỏa Vân Báo kiến nó đau đớn gầm thét.

Lúc này trên tay của Trần Minh ngưng tụ ra một băng lao, cậu cố gắng tạo hình giống như một chiếc đinh ốc. Tinh thần lực điều khiển phong hệ gia trì cho chiếc lao xoay nhanh như một mũi khoan chờ phát động. Thấy Hỏa Vân Báo liên tục gào thét, cậu dùng sức ném băng lao, kế hợp phong phản duy trì, chiếc lao bay nhanh cắm thẳng vào miệng Hỏa Vân Báo. Một tiếng gầm khản đặt phát ra từ yết hầu Hỏa Vân Báo. Nó đau đớn nằm lăn lộn trên nền đất, miệng không ngừng rêи ɾỉ. Không bao lâu, Hỏa Vân Báo ngừng giãy giụa, hơi thở cũng dừng hẳn. Thấy thế đại tá Thành Trung ngồi bệch dưới đất, ông cứ nghĩ lần này dữ nhiều lành ít. Không ngờ có thể gϊếŧ được Hỏa Vân Báo khiến ông không khỏi vui mừng. Đưa mắt nhìn về phía thanh niên đang tiến tới ông liền nói cảm ơn.

- May mắn lần này có cậu, không ngờ khả năng điều khiển linh lực của cậu tuyệt vời như vậy.

- Cũng do công pháp cháu đang tu luyện phù hợp với bản thân thôi ạ.

Nghĩ đến đây cậu liền mỉm cười, khả năng hồi phục linh lực và tu luyện từ công pháp tuy tốt nhưng khả năng điều khiển linh lực mà tinh thần lực mang đến cậu lại càng thích hơn.