Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chiến Cảnh Tội Ác

Chương 12: Giao dịch lần nữa

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dịch: Niệm Di

Sau khi nghe Quân Lâm nói, cuối cùng mọi người cũng hiểu được mục đích của hắn khi đến đây.

Tên khốn này thực sự muốn kiếm điểm tích lũy từ bọn họ một lần nữa.

Tuy nhiên, rõ ràng là Quân Lâm đã chọn đúng câu hỏi.

Vùng đất tận thế điêu tàn chết tiệt này có quá ít tài nguyên. Gϊếŧ đám xác sống kia cũng không rơi ra thức ăn; trên thực tế, không có thứ gì rơi ra thức ăn cả.

Mấy ngày nay, ai cũng liều mạng đi tìm thức ăn và nước uống, nhưng chỉ thu hoạch được một số lượng khá ít ỏi mà thôi

Hiện tại, ai cũng đói bụng.

Nếu không nhờ Định luật tại nơi này giúp thể chất bọn họ cường tráng hơn, có lẽ một vài người đã không thể cầm cự nổi.

Lữ Tây Bình bước đến: “Cậu có bao nhiêu thức ăn và nước uống?”

Quân Lâm trả lời, “Đủ cho mọi người ăn trong 6 đến 7 ngày.”

Ặc!

Những kẻ ở đây đều thầm chửi khốn nạn.

Tại sao tên khốn này lại thu thập được nhiều thức ăn đến vậy?

Hóa ra, lý do mà bọn khọ không thể tìm được quá nhiều thực phẩm ở khu vực xung quanh là vì tên này.

“Bao nhiêu điểm?” Vương Hương cũng bước đến hỏi.

"Một package gồm 250 gam ngũ cốc và một chai nước, giá là 2 điểm." Quân Lâm nói.

Cô nữ thư ký Nhạc Tư Văn than thở: “Nhưng đây chỉ là đồ ăn bình thường thôi mà!”

“Vậy nên tôi không tính giá quá cao.” Quân Lâm trả lời, “Ở đây không có dư thực phẩm. Cô nên hiểu điều này.”

“Nhưng ở khu vực trung tâm của thành phố bị vứt bỏ này vẫn còn.”

“Đúng vậy.” Quân Lâm gật đầu: “Nhưng những sinh vật xâm lược ở đó có level 4 là thấp nhất. Không những thế, đó cũng là nơi tập trung của những sinh vật bản địa và ảo tưởng. Cô có chắc là mình đủ khả năng đến đó ở thời điểm hiện tại không?”

Chẳng ai dám trả lời câu hỏi này.

Nikola chia thành phố bị vứt bỏ này thành hai khu vực, vùng ngoại vi và khu vực trung tâm, cốt yếu để đảm bảo bọn họ có thể phát triển từng bước một.

Hiện tại mà đi vào khu trung tâm, chẳng khác nào muốn chết!

Quân Lâm giơ bốn ngón tay ra: "Level 4! Ít nhất mọi người phải có đủ sức mạnh để tiêu diệt những sinh vật xâm lược ở Level 4, sau đó mới tính đến việc tiến vào khu trung tâm. Với tiến độ hiện tại của mọi người, phải mất ít nhất từ 10 đến 15 ngày nữa. Tất nhiên, nếu mọi người sẵn sàng chấp nhận rủi ro, vậy có thể thành công trong 10 ngày. Nếu mọi người có thể tự thu hoạch một số thực phẩm, có lẽ sẽ tốn khoảng 5 ngày. Ba suất ăn mỗi ngày, 15 suất ăn/5 ngày hoặc 30 điểm tích lũy. Trong tình hình hiện tại, chưa đầy một ngày là mọi người kiếm đủ số điểm đó rồi... Sức mạnh tăng lên, mọi người đã có thể kiếm nhiều điểm hơn. 30 điểm tương ứng với 30 đồng tiền. Hiện tại, dù nó vẫn còn chút ý nghĩa nhưng tương lai chẳng là gì cả."

"Nhưng 30 điểm/suất, ở đây có hơn 30 người, cậu sẽ lấy hơn cả ngàn điểm à?" Lữ Tây Bình nói.

“Đừng lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào tiền lời của người khác.” Quân Lâm lấy ra một bao thuốc lá từ trong túi áo, tự châm lửa mồi thuốc cho chính mình rồi ném gói thuốc dư cho Trương Thành: “Trả lại điếu thuốc lần trước cho anh, tôi là người biết trả ơn mà."

Trương Thành cười, nhận lấy gói thuốc, "Cảm lơn nhé. Ở nơi chết tiệt này, sớm muộn gì cũng đói. Đến lúc đó, chỉ có thể cai thuốc lá mà thôi. Mà này, tôi thấy cậu bị ho đấy, nhớ cẩn thận sức khỏe."

"Phổi tôi không tốt lắm, vốn đã bỏ thuốc lá rồi nhưng giờ nó không là vấn đề nữa... Đầu óc áp lực quá, cần có gì đó giải khuây." Quân Lâm nói một cách thản nhiên.

Hắn nhìn sang tất cả mọi người: "Vậy, ai có thắc mắc gì nữa không? Nếu không đủ điểm, cứ theo quy tắc cũ mà làm. Nhưng tốt hơn hết là mọi người mua trọn gói trong một lần nhé, không phải lúc nào tôi cũng tạt sang khu vực này. Ai cũng bận rộn mà, đúng không?"

Mỗi người quay sang nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Lưu Chính mở lời: “Tôi muốn 15 suất. ”

Vương Hương cũng nói: “Tôi muốn 15 phần.”

Có người dẫn đầu, sẽ có người khác tiếp tục đồng thuận.

Thế là xong!

Cô nữ thư ký tức giận hừ nhẹ: “Được rồi, coi như anh lợi hại! Hiện tại, cứ như mọi người đều đang làm công cho anh vậy.”

“Sống trên đời này, có ai mà không làm công cho người khác?” Quân Lâm hỏi, “Tất cả chúng ta đều đang làm công cho Nikola đấy thôi.”

Đúng vậy, chẳng ai phản bác lại được câu này.

- -------------

Có 34 ứng cử viên. Nhờ vào việc bán thực phẩm, Quân Lâm đã thu được 1020 điểm.

Điều này khiến không ít người nhìn hắn bằng ánh mắt khác thường, ngay cả thái độ cũng trở nên hòa nhã.

Thậm chí, họ còn chủ động mời Quân Lâm ngồi lại khách sạn một lát, cùng tán gẫu, hệt như đãi khách.

Người đàn ông xăm cả cánh tay thậm chí còn tiến đến gần, cười nói: "Này anh bạn, tôi khâm phục cậu rồi đó. Trước đó là do tôi không tốt, giờ giải thích cho cậu hiểu rõ."

Quân Lâm nhìn chân của gã: "Chân của cậu không sao chứ?"

Gã này lập tức đỏ mặt lên: “Không sao không sao! Nhờ thể chất liên quan đến Định luật, khả năng khôi phục của tôi tốt hơn trước rất nhiều.”

Quân Lâm không quá ngạc nhiên với thái độ của gã.

Thời thế đã thay đổi.

Tại thế giới này, kẻ nào mạnh, kẻ đó làm đàn anh.

Cũng giống như trong thời Chiến Quốc, có kẻ muốn hợp tung, lại có kẻ muốn liên hoành.

Tuy nhiên, Quân Lâm không định cho gã cơ hội này.

Thế là, hắn dửng dưng nói: "Có việc gì thì cứ lên tiếng. Các ứng cử viên không phải là bạn bè của nhau, nhưng cũng không phải kẻ thù. Mỗi người đều có một đường riêng, ai gỏi thì kẻ đó hưởng."

Vương Hương nói: "Chúng tôi có một câu hỏi, hy vọng cậu có thể trả lời giúp."

"Nói đi."

"Cậu hiểu rõ tình huống của vị diện này à?"

"Còn may, nếu tham gia vào nhiệm vụ thử thách cực hạn, mọi người sẽ nhận được phần thưởng tin tức. Nên tôi cũng biết được một chút."

"Liệu cậu có thể nói cho chúng tôi biết vài thông tin nội bộ của thành phố bị vứt bỏ này hay không? Ý tôi là một số vấn đề mà chúng tôi có khả năng đối mặt trong tương lai, liên quan đến chuyện sống chết."

"Mỗi người 5 điểm."

Vương Hương không quá ngạc nhiên với thái độ này của hắn: "Vậy cậu nên chứng minh tin tức này đáng giá trước đã."

Quân Lâm nói thẳng: "Nikola, hay là ngài xuất hiện nói cho bọn họ biết, rằng tin tức mà tôi sắp nói có đáng giá hay không?"

Nikola thở dài: "Ta ghét kiểu kinh doanh của cậu. Cậu nên cải thiện bản thân thông qua chiến đấu liên tục thì hơn, thay vì buôn bán kiếm điểm như thế này."

"Nhưng nếu không dùng cách buôn bán, làm sao tôi thắng được vụ cá cược ấy, đúng không?"

Nikola hừ nhẹ bằng một thái độ kiêu ngạo.

Khi Quân Lâm đến tìm họ, Nikola đã biết Quân Lâm sắp làm gì. Thế là, gã biết mình đã thua trong trận cá cược này.

Tất nhiên, gã không hề quan tâm.

Chỉ là, mọi người xung quanh đều chấn động khi nghe nội dung của vài câu đối đáp vừa rồi.

Chuyện gì thế này?

Thắng ư?

Thắng cái gì á?

Ai cũng khϊếp sợ, thậm chí còn hoảng loạn.

Vương Hương vội vàng hỏi: “Cậu và Nikola giao dịch gì vậy?”

“Chuyện này không liên quan tới anh.” Quân Lâm nói thẳng: “Mỗi người 5 điểm, tôi cung cấp một phần thông tin liên quan đến tình hình sống còn của mọi người.”

Nikola không hồi đáp, nhưng cũng không phủ nhận câu nói này.

Vì vậy, tất cả mọi người đều hiểu rõ, tin tức của hắn thực sự đáng giá.

Điều quan trọng nhất là Quân Lâm đã chứng tỏ giá trị độc nhất của mình!

“Đồng ý!”

“Đồng ý!”

“Đồng ý!”

Mọi người cùng nhau gật đầu.

Quân Lâm cho biết: "Vị diện mà chúng ta đang ở hiện tại là một vị diện hoang tàn đã từng sở hữu một nền khoa học kỹ thuật phát triển. Nhưng do sự hỗn loạn của các Định luật, một số người bản địa nơi đây cũng có siêu năng lực."

"Chúng tôi biết điều này".

"Các sinh vật xâm lược được chia thành hai loại: Một là các sinh vật xâm lược của vị diện khác trong chiều Thứ nguyên này, và hai là các sinh vật ảo tưởng."

"Chúng tôi cũng biết điều này. "

Mặc dù họ chỉ có thể hỏi mỗi người một câu, nhưng thực tế thì họ nhận được rất nhiều thông tin qua việc trao đổi thông tin lẫn nhau.

Quân Lâm tiếp tục: "Là ứng cử viên, chúng ta có được thể chất của Thứ nguyên, có thể phát triển bản thân trong chiến đấu và cũng có thể học bổ sung một số năng lực mới của vị diện này."

"Chúng tôi cũng biết".

Mọi người bắt đầu mất kiên nhẫn dần.

"Thành phố bị vứt bỏ có cấu trúc như một vòng tròn. Giờ chúng ta đang ở vòng ngoài, là nơi an toàn nhất. Nikola đã cho chúng ta một nơi để đặt bước đầu phát triển. Không có quá nhiều sinh vật mạnh mẽ ở đây, nhưng một khi chúng ta tiến vào vòng trong, chúng ta sẽ không thể quay ngược trở ra nữa..."

"Tin tức này không có giá trị 5 điểm."

Thấy mọi người vẫn chưa hiểu rõ điểm này, hắn bèn đổi cách giải thích.

“Thật ra, những sinh vật ảo tưởng cũng giống như chúng ta vậy.”

“Cái gì?” Mọi người ngạc nhiên nhìn Quân Lâm.

Quân Lâm gật đầu: "Đúng vậy, sinh vật ảo tưởng cũng là những quân cờ nằm ngoài ván cờ như chúng ta. Chúng đồng thời có 2 đặc tính: Một là năng lực ban đầu, hai là năng lực mới phát triển sau khi đến thế giới này... Nôm na là, chúng cũng có thể thức tỉnh.”

Lưu Chính kịp thời phản ứng: “Ý cậu là...”

“Sinh vật ảo tưởng là những con Boss, không phải những quân tốt nhỏ nhoi.” Quân Lâm trả lời.

Câu nói này như khiến tất cả mọi người cảm giác như nghẹt thở.

"Ngoài ra..." Quân Lâm do dự một lúc rồi nói: "Có một tin tức khác, nhưng nó có thể không phải là một điều tốt cho mọi người. Có chắc chắn muốn nghe không?"

Mọi người nhìn nhau, để rồi gật đầu xác định.

Quân Lâm tiết lộ: "Sở dĩ chúng ta có được siêu năng lực liên quan đến Định luật là vì bản thân chúng ta đã được Nikola cải tạo qua. Chúng ta đều là những người sở hữu thể chất của Định luật, mà còn là dạng thể chất có độ nhạy cảm cao với Định luật, tương đương với Nền văn minh của những Người thăng thiên với tỷ lệ thức tỉnh và tiến hóa nhanh nhất. Nhưng dù có được cải tạo qua, điểm khác biệt lớn nhất giữa chúng ta và các sinh vật linh thiêng khác trong chiều Thứ nguyên này chính là: thể chất của chúng ta có tính chất truyền bá."

"Ý cậu là..."

"Gϊếŧ chết chúng ta sẽ có thể thăng cấp thể chất Định luật. Bất kể thế nào, chúng ta chính là một nguồn tài nguyên để cải thiện thể chất và gia tăng thuộc tính trong mắt của bọn chúng. Đối với những sinh vật khác, chúng ta chính là điểm Exp và Material biết đi đấy. Đó là lý do mà người bản xứ muốn săn lùng chúng ta!"

“Chết tiệt!” Mọi người đồng loạt la hét.

Người khác đánh quái để thăng cấp, còn bọn họ chính là con quái để thăng cấp cho người khác ư?

“Nhưng đó không phải là điều quan trọng nhất.” Quân Lâm nói tiếp: “Loại đặc tính truyền bá này không chỉ giới hạn ở những người bản địa thuộc chiều Thứ nguyên này, mà nó thực sự hữu ích cho tất cả mọi thực thể.”

Cuối cùng, mọi người cũng kịp nhận ra hàm ý của tin tức này: “Ý của cậu là, quy tắc này vẫn tồn tại trong tình huống các ứng cử viên tự săn gϊếŧ lẫn nhau ư?”

Quân Lâm gật đầu, “Đúng vậy, tuy rằng chúng ta sở hữu thể chất Thứ nguyên cao cấp nhất, khó mà cải thiện hơn được nữa, nhưng hành vi tự gϊếŧ lẫn nhau vẫn giúp tăng thêm một phần sức mạnh nhất định.”

Nhìn qua một lượt tất cả mọi người, Quân Lâm nói: "Bây giờ, mọi người có hiểu rõ chưa? Ngay từ khi bắt đầu, các quy tắc do Nikola đặt ra đã không khuyến khích mọi người kề vai sát cánh."
« Chương TrướcChương Tiếp »