Lưu manh bất lương yêu thầm lão sư xinh đẹp, hằng ngày loát dươиɠ ѵậŧ ảo tưởng đến lão sư, biết được bạn tốt có được lão sư, tức giận mà thao phá âʍ ɦộ, cưỡиɠ ɠiαи trong hẻm tối.___
“A thật lớn, đại dươиɠ ѵậŧ lớn quá ngô a a a đại dươиɠ ѵậŧ”
A Thắng một bên liều mạng loát dươиɠ ѵậŧ, một bên hung tợn mà nhìn tao hóa Châu Á.
Cậu trai kia tuy rằng lớn lên thanh tú, nhưng đôi mắt đặc biệt giống lão sư, nhất là lúc khóc.
“Lão kỹ nữ! Lão tao hóa! Làm chết ngươi!” giọng nói trong thời kỳ vỡ giọng của A Thắng còn trầm hơn so với người trưởng thành, dươиɠ ѵậŧ cũng thô to gân guốc, nơi nào giống với kích cỡ của người Châu Á.
Cậu trai trong phim cấm càng kêu càng dâʍ đãиɠ, cúc huyệt bị dươиɠ ѵậŧ người da đen cắm đến biến dạng, thịt ruột đều bị kéo ra ngoài, A Thắng càng xem càng loát điên cuồng, tưởng tượng tao hóa mà mình yêu thầm cũng bị mình thao giống vậy, liền cảm thấy cả người khô nóng như ngồi trên đống lửa.!
“Tao hóa! Tao lão sư, tao âʍ ɦộ của thầy kẹp lão tử thật sướиɠ!”
“A không cần...tao hóa muốn bắn...muốn bắn” một tiếng lãng kêu, cậu trai kia nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình liền bắn, người da đen phía sau bị tiểu huyệt kẹp sướиɠ quá, mắng, "bắn vào trong kỹ nữ Châu Á."
A Thắng xem đến hai mắt đỏ đậm, cơ bắp toàn thân hưng phấn căng chặt, bàn tay to liều mạng loát, loát đến dươиɠ ѵậŧ đều đau, eo hông cường tráng đột nhiên đĩnh, chỉ nghe mấy tiếng phốc phốc phốc, từng luồng dịch trắng đặc sệt chảy ra, tất cả bắn trên màn hình, một giọt hai giọt, chín giọt mười giọt, bắn hơn hai mươi giọt mới kết thúc, vừa lúc chảy xuống chân A Thắng, A Thắng cúi đầu nhìn, trên khuôn mặt kiên nghị, trưởng thành sớm, lộ ra biểu tình cổ quái.
Thật muốn đem chân cắm vào âʍ ɦộ của lão sư……
A Thắng là nam sinh năm ba cao trung bình thường, tuy rằng đang ở độ tuổi phát dục, nhưng hắn có vẻ đặc biệt trưởng thành sớm, mới năm nhất mà đã cao tới 1 mét 88, tới năm ba, cao đến 1m9 mấy, không ít giáo viên thể thao đều muốn hắn gia nhập đội của mình, nhưng A Thắng không muốn, chỉ dùng một thân cơ bắp đó đi đánh nhau ẩu đả, làm lão sư vô cùng đau đầu.
Cha mẹ của A Thắng rất có tiền, nhưng lại mặc kệ hắn, mặc kệ, cha thì có tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ, mẹ cũng có tiểu soái ca, vốn dĩ hai người liền ai chơi theo ý người nấy, rất ít về nhà, yêu cầu đối với A Thắng cũng chỉ có không cần cho bọn hắn mất mặt là được.
A Thắng có một người anh em tốt, tên Vương Thành, trong nhà cũng rất có tiền, lớn lên cũng soái, chỉ lùn hơn A Thắng một chút, là đội trưởng của đội bóng rổ, cũng là học sinh chuyên thể thao, là học sinh mà trường cử đi tham gia các trận đấu cho trường, cho nên Vương Thành có thể tùy tiện chơi, hắn mỗi ngày đều đến sân thể dục chơi bóng, dùng khuôn mặt đẹp trai câu dẫn trái tim của các cô gái, làm các nàng không còn tâm trạng để đọc sách.
Mỗi khi Vương Thành chơi bóng, A Thắng liền sẽ nhìn một lượt vào hành lang ở cuối dãy, cửa sổ lầu 3 mở, một khuôn mặt thanh tú trắng nõn ló đầu ra, nhìn về phía sân thể dục, khi nhìn đến xuất thần, còn sẽ nhịn không được cười cười, khi đó, đôi mắt người kia sẽ nheo lại, khóe mắt cong cong, đáng yêu đến nói không nên lời, cho dù người đó là lão sư lớn hơn A Thắng tám, chín tuổi.