Nhìn chằm chằm vào các tập tin trên màn hình, Tây Thành đầy nghi hoặc. Trong USB của anh rõ ràng là các tư liệu âm thanh anh thu thập được khi đi khảo sát ở miền Tây, cùng với bản thu thử của ca khúc mới hôm qua. Sao bây giờ lại trở thành mấy thứ này?!
Anh nhanh chóng mở tập tin đầu tiên.
“"Đối Thoại Cùng Thần’ - Kế hoạch cho số đầu tiên...”
Không đọc kỹ nội dung, anh lướt nhanh qua vài trang, kéo đến cuối tài liệu, thấy ghi rõ ngày tháng và cái tên “Ninh Tiểu Phi”.
Quả nhiên, đúng như anh dự đoán, cô gái ấy đã vô tình cắm nhầm USB của mình vào chỗ anh.
“Đồ ngốc!”
Anh giận dữ chửi thề, rồi cầm điện thoại bàn lên gọi cho trợ lý.
“‘Đối Thoại Cùng Thần’ – Ninh Tiểu Phi!”
“Anh nói gì ạ?”
Đầu dây bên kia, trợ lý còn chưa kịp hiểu ra.
“Đồ ngốc!” Tây Thành chửi một câu rồi giải thích: “Người tôi bảo cô tìm lúc nãy, ‘Đối Thoại Cùng Thần’ là tên chương trình, còn tên cô ta là Ninh Tiểu Phi. Hiểu chưa?”
“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ tìm ngay cho anh.”
“Một lũ ngốc!”
Tây Thành quăng điện thoại xuống bàn, nhanh chóng tắt tài liệu trên màn hình, rồi đứng dậy đi về phía cây đàn piano. Ngón tay vừa chạm vào phím đàn, nhưng anh không thể tập trung được.
Để bảo mật, Đế Thị có những quy định rất nghiêm ngặt về việc tránh rò rỉ thông tin. Khi bản thu thử cuối cùng được sao chép vào USB của anh, các tập tin lưu trên máy sẽ bị xóa ngay lập tức để tránh sự cố rò rỉ. Lúc này, USB của anh chính là bản duy nhất. Đó là thành quả của hai đêm không ngủ để đạt được bản thu mà anh hài lòng. Nếu cô gái ấy làm mất hoặc làm hỏng nó...
Chỉ nghĩ đến điều đó thôi, anh đã muốn tóm lấy Ninh Tiểu Phi mà xé cô ra thành từng mảnh.
Từ ghế đàn đứng dậy, Tây Thành quay lại bên máy tính và nhìn chằm chằm vào mấy tập tin trên màn hình. Thấy tên mình trong đó, anh nhướng mày, nhấp mở tập tin.
“‘Đối Thoại Cùng Thần’?”
Thật là làm quá, cứ gọi người này người nọ là thần...
Đó là danh xưng mà anh ghét nhất. Anh chỉ là một ca sĩ, nào phải thần thánh gì?
Khi tài liệu mở ra, anh nhìn thấy toàn bộ thông tin về mình mà Ninh Tiểu Phi đã thu thập và sắp xếp cẩn thận.
Từ thông tin cá nhân đến tất cả các album, từng bài hát anh đã phát hành, thậm chí cả những bản nhạc phim anh tham gia sáng tác cũng được liệt kê rõ ràng. Bình thường, fan của anh chỉ chú ý đến các bài hát, vậy mà cô gái này lại tìm ra cả những tác phẩm nhạc phim ít người biết đến. Điều này thực sự không dễ dàng.
Thấy vậy, Tây Thành khẽ cười nhạt.
“Cũng coi như có chút hiểu biết!”
Sau khi liệt kê chi tiết về các tác phẩm, là những câu hỏi mà Ninh Tiểu Phi nghĩ ra dựa trên những thông tin cô thu thập được và sự hiểu biết về Tây Thành.
Ban đầu, Tây Thành không để tâm lắm, nhưng càng đọc, biểu cảm trên khuôn mặt anh càng nghiêm túc.
Đây không phải là những câu hỏi rập khuôn như những cuộc phỏng vấn bình thường, kiểu khai thác đời tư hay tìm cách tạo scandal. Dù có vài câu hơi trẻ con và nông cạn, nhưng cũng có những câu hỏi khiến Tây Thành phải suy ngẫm.
“Trong bài ‘Ánh Sáng’, anh viết: ‘Tôi ở đầu kia của thế giới, bùng cháy dữ dội, soi rọi lên nụ cười rạng rỡ của em.’ Nhiều người nghĩ đây là một bản tình ca, nhưng tôi lại cảm thấy bài hát này có một sự cô đơn rất lớn. Mặt trời mỗi ngày đều sưởi ấm chúng ta, nhưng không ai có thể đến gần nó. Có phải điều này cũng ám chỉ đến chính bản thân anh, khi sự nghiệp đang ở đỉnh cao, nhưng anh lại rất cô đơn? Trong thời đại thông tin phát triển như hiện nay, chúng ta có thể ngồi nhà mà giao tiếp với cả thế giới, nhưng khi tắt máy tính, bỏ điện thoại xuống, lại phát hiện ra dường như cả thế giới chỉ còn lại một mình. Liệu Tây Thành có cảm thấy như vậy không?”
__________
Mỗi ngày tui sẽ đăng 1-5 chương
Cứ mỗi 100k đề cử tui thêm 1 chương
Cứ mỗi 500k đề cử tui thêm 10 chương
Vậy nên mấy bà tích cực đề cử cho tui có động lực với nha