Trái tim Ninh Tiểu Phi bất giác thắt lại, cô bỗng chốc cảm thấy do dự.
“Em...”
Người đàn ông này, mặc dù tính tình có chút tệ, nhưng đối xử với cô cũng không hẳn là tồi.
Khi cô đang rất thiếu tiền, anh đã đưa cho cô một chiếc thẻ tín dụng.
Khi cô bận rộn chạy ngược chạy xuôi hàng ngày, anh đã giúp cô dọn đến căn hộ Lan Đình, gần đài truyền hình hơn.
...
Dù vì lý do gì, anh cũng đã giúp cô giải quyết được rất nhiều khó khăn.
Mặc dù miệng luôn oán trách, nhưng tận sâu trong lòng, Ninh Tiểu Phi thật ra vẫn có chút cảm kích anh.
Hai người bọn họ không đến với nhau vì tình yêu, nhưng dù sao sau này họ cũng sẽ sống với nhau dưới một mái nhà với tư cách vợ chồng. Cô làm như thế này thật sự có chút không đàng hoàng...
Nếu Mục Thiên Dã nổi giận với cô, có lẽ Ninh Tiểu Phi còn thấy tâm trạng thoải mái hơn. Nhưng bây giờ, khi anh tỏ ra nhẹ nhàng như vậy, cô lại cảm thấy áy náy.
Trong một khoảnh khắc, cô đột nhiên muốn thổ lộ hết với anh, muốn nói ra tất cả mọi chuyện rồi xin anh giúp đỡ.
“Chồng ơi, em…” Ninh Tiểu Phi cắn răng, quyết định nói ra, “Em thật sự không phải…”
Không phải vì chương trình, mà vì lo cho anh sao?
Nha đầu này, đến giờ mà vẫn chưa nói được với anh một lời thật lòng.
Trong vài giây cô còn do dự, ở đầu dây bên kia, sự kiên nhẫn của Mục Thiên Dã đã đạt đến giới hạn. Ngón tay đang giữ điện thoại đột ngột siết chặt, anh gằn giọng qua ống nghe, nhả ra mấy từ.
“Tốt! Rất tốt!”
Ba chữ này không phải là tiếng hét, mà là những âm thanh trầm thấp bùng lên từ l*иg ngực, bị ép qua kẽ răng, từng chữ nặng nề, mang theo nỗi thất vọng và cơn giận ngút trời.
Ngay sau đó là một âm thanh trầm đυ.c vang lên, như thể có thứ gì đó đột ngột phát nổ, khiến tai của Ninh Tiểu Phi đau nhói.
“Chồng ơi… Mục Thiên Dã?! Alo… alo?!”
Nghe tiếng ngắt kết nối từ điện thoại, Ninh Tiểu Phi hoảng hốt.
Tai nạn xe, vụ nổ, động đất… hay là bị khủng bố tấn công?!
Trái tim cô thắt lại, tay run rẩy mở danh bạ tìm số điện thoại của trợ lý Chu.
Phải mất một lúc, cô mới tìm được số mà cô hiếm khi dùng đến, rồi nhanh chóng gọi đi.
Ở đầu dây bên kia.
Trợ lý Chu cùng các nhân viên khác đang bàng hoàng nhìn Mục Thiên Dã.
Vừa lúc nãy, khi anh xuống xe, tâm trạng có vẻ khá tốt. Vậy mà đột nhiên lại ném mạnh chiếc điện thoại xuống đất. Lúc điện thoại đập vào sàn đá cẩm thạch, tất cả mọi người đều giật mình kinh hãi.
Nhìn Mục Thiên Dã bước nhanh qua những mảnh vỡ, trợ lý Chu vội vàng ra hiệu cho mọi người xử lý tình huống, rồi nhanh chóng chạy theo, bấm thang máy giúp Mục Thiên Dã.
Anh đứng giữa thang máy, đôi lông mày nhíu lại, sắc mặt tối sầm.
Trong túi, điện thoại rung lên.
Trợ lý Chu lén nhìn sắc mặt của Mục Thiên Dã, nhẹ nhàng móc điện thoại ra, thấy trên màn hình hiện lên tên Ninh Tiểu Phi, anh vội vàng bắt máy.
“Alo.”
“Trợ lý Chu, chào anh, là tôi, Ninh Tiểu Phi!”
“Cô có việc gì sao?”
“Tôi vừa nói chuyện điện thoại với anh ấy... với Mục tổng của các anh, rồi đột nhiên điện thoại ngắt kết nối. Tôi nghe có tiếng gì đó không ổn, có phải anh ấy gặp tai nạn không? Lúc tôi gọi điện, hình như anh ấy vừa ra khỏi sân bay.”
Trợ lý Chu lúc này mới hiểu ra, hóa ra vị đại gia nhà mình nổi giận lớn như vậy là vì cô nàng này.
“Không đâu, Mục tổng đang ở cùng tôi, anh ấy không sao cả.”
“Không thể nào, tôi rõ ràng nghe thấy trong điện thoại...”
Nói đến đây, Ninh Tiểu Phi chợt nhận ra, không phải tai nạn xe, không phải động đất... cũng chẳng phải khủng bố tấn công, mà là ai đó đã ném vỡ điện thoại.
__________
Mỗi ngày tui sẽ đăng 1-5 chương
Cứ mỗi 100k đề cử tui thêm 1 chương
Cứ mỗi 500k đề cử tui thêm 10 chương
Vậy nên mấy bà tích cực đề cử cho tui có động lực với nha