Edit: Quả Chanh Nhỏ
Ninh Tiểu Phi không nhận ra giọng nói của người kia, “Có phải nhầm số không?”
Đầu bên kia điện thoại, đối phương hừ lạnh một tiếng, “Ninh Tiểu Phi, đừng có mà giả bộ với tôi!”
Giọng nói có chút quen tai, Ninh Tiểu Phi đột nhiên nghĩ không ra đó là sai, mở miệng hỏi, “Ai đó?”
Trong giọng nói của đối phương đã nhiễm lên phần tức giận, “Tôi là Bùi Nhược Hi, mười phút nữa đến gặp tôi.”
“Ồ, hóa ra là Nhược Hi tiểu thư.” Ninh Tiểu Phi đưa tay bấm chọn xuống lầu, “Xin lỗi, tôi còn nhiều việc, không có hứng thú đối đầu với cô, cũng không có bản lĩnh đó!”
Thu tay lại, giơ tay gõ gõ vào màn hình, đem điện thoại cúp máy, đảo mắt nhìn màn hình tối đen.
Thật tình!
Nghĩ mình là nhân dân tệ, người gặp người thích chắc, bà đây chính là không thích.
Tưởng tượng đến bộ dáng tức giận của Bùi Nhược Hi ở đầu bên kia, Ninh Tiểu Phi cười híp mắt đi ra khỏi thang máy.
Hừ, dù sao cũng đã đắc tội với cô ta, cũng không sợ đắc tội thêm vài lần, khiến người ta tức chết không cần đền mạng, loại chuyện này cô vẫn là vô cùng am hiểu.
Đầu bên kia điện thoại, Bùi Nhược Hi nghe được thanh âm tít tít thì nhíu mày tức giận, khuôn mặt xinh đẹp đều có chút biến dạng.
Nha đầu chết tiệt kia dám nói chuyện thô lỗ với cô, còn. . . dám cúp điện thoại của cô?
Với thân phận và địa vị bây giờ của Bùi Nhược Hi, ở bên trong đài truyền hình này, chính là đài trưởng nhìn thấy cô, cũng có mấy phần nể mặt, tiểu nha đầu này lại dám vô lễ với cô như vậy.
“Ninh Tiểu Phi!” Nhìn cốc cà phê trên bàn, Bùi Nhược Hi nghiến răng đứng dậy, “Chỉ cần Bùi Nhược Hi ta còn ở trong giới này làm một ngày, cô đừng mơ tưởng có thể ngóc đầu lên!”
. . .
Để viết được một kế hoạch hoàn mỹ, Ninh Tiểu Phi dường như dành cả một buổi chiều rồi.
Tìm kiếm tư liệu, in ấn, sao chép, gọi điện thoại thỉnh giáo lão sư. . .
Bận tới tận lúc tan làm, cô mới rốt cuộc đem toàn bộ kế hoạch trước đó chỉnh lý xong.
Nhưng mà. . .
Về phía khách mời, vẫn có chút khó khăn.
Muốn trả lời được các câu hỏi, phải nắm rõ tất cả các vấn đề trong ngành đó, lại không được tìm người trong giới giải trí, nhưng phải có sức ảnh hưởng phi phàm, đây cũng không phải một chuyện có thể dễ dàng giải quyết được.
Nhân vật như thế nào mới có thể đọ sức được với một minh tinh đang hot như Tây Thành?
Một tay cầm chuột, tay trái giơ lên, vuốt tóc. . .
Trương Việt đi tới, nhẹ nhàng gõ lên vách ngăn bàn làm việc của cô.
"Tiểu Ninh, còn không đi à?"
Ninh Tiểu Phi lấy lại tinh thần, đảo mắt nhìn bốn phía, lúc này mới phát hiện, trong văn phòng đã sớm sáng đèn, những đồng nghiệp khác đã sớm rời đi, trừ Trương Việt đang đứng trước mặt cô, chỉ còn lại mỗi cô.
“A, tôi còn chưa làm xong, cậu đi trước đi.”
“Được, cũng muộn rồi, đi đường chú ý an toàn.”
Trương Việt chào tạm biệt cô, xoay người bước ra khỏi văn phòng, Ninh Tiểu Phi dựa lưng vào ghế, duỗi đôi chân đã có chút cứng ngắc, nhìn trái nhìn phải không có ai, cô nhẹ nhàng nhấc chân lên, đem đôi giày tháo xuống, đặt lên bàn, hoạt động ngón chân một chút.
Thật dễ chịu!
Cô hít một hơi thật sâu, duỗi thẳng hai cánh tay.
Vừa mới vươn ra, liền nghe thấy có một tiếng động nhỏ vang lên, Ninh Tiểu Phi kinh ngạc quay sang, chỉ nhìn thấy cánh cửa phòng tổng đạo diễn từ từ được kéo ra, sau đó, thân ảnh gầy gò của Quý Mặc từ trong bước ra.
Ninh Tiểu Phi trong lòng xiết lại, bối rối muốn rụt hai chân lại, không cẩn thận, lại trượt khỏi ghế, cả người ngã xuống.