Chương 12: Du͙© vọиɠ triền miên

Kɧoáı ©ảʍ chậm rãi truyền tới từ nơi hai người kết hợp, cảm giác tê dại vui sướиɠ thay thế sự đau đớn khó chịu khi nãy, khiến Thẩm Thanh bắt đầu nếm được tư vị tình ái mãnh liệt.

Lần này Úy Hàn không còn mạnh mẽ đâm chọc mà không màng đến cảm nhận của cô nữa. Ngược lại hắn cố gắng nhẫn nhịn du͙© vọиɠ của mình, từ từ ma sát côn ŧᏂịŧ bên trong lối vào chật hẹp của cô, tìm kiếm những điểm mẫn cảm có thể khiến cho Thẩm Thanh sung sướиɠ.

Cô gái nằm dưới thân hắn cũng dần bị kɧoáı ©ảʍ bắt làm tù binh, cơ thể trào lên từng cơn vui sướиɠ, ép cho cô nhịn không được phát ra từng tiếng rêи ɾỉ ngọt lịm mê người.

“Ưm~ Ha...Ư ư..."

Úy Hàn nhẫn nhịn đến mức trên trán toát ra một lớp mồ hôi mỏng. Sau khi nhìn thấy Thẩm Thanh lộ ra biểu tình vui sướиɠ thì hắn mới tăng thêm lực đạo đâm chọc vào bên trong cô, côn ŧᏂịŧ thô to càng lúc càng cắm vào sâu hơn. Úy Hàn vừa không ngừng thao cô vừa cúi đầu khàn giọng thì thầm bên tai Thẩm Thanh.

"Thanh Thanh, thoải mái sao?"

“Ư~…” Tiếng rên kéo dài ngọt ngào như mật, người phụ nữ đang chìm trong cơn kɧoáı ©ảʍ phải mất một lúc mới có thể đáp lại lời hắn.

"Thoải mái ~ A Hàn...Chính là nơi đó...Thật là thoải mái..."

Đôi mắt đen sâu thẳm của hắn lóe lên một tia sáng, Úy Hàn nắm lấy eo nhỏ của Thẩm Thanh, tuân theo mệnh lệnh của cô mà tiếp tục tấn công mãnh liệt vào điểm mẫn cảm ướŧ áŧ kia. Giọng nói của người đàn ông càng lúc càng trầm xuống, tiếng thở dồn dập mang đến một loại cảm giác gợi cảm khác thường.

"Thanh Thanh, là nơi này sao? Anh thao em có sướиɠ không?"

“Aaa ~”

Thẩm Thanh sướиɠ đến run rẩy cả người, kɧoáı ©ảʍ khiến cho cô chảy cả nước mắt, bây giờ ngoại trừ việc nhẹ giọng rêи ɾỉ ra, cô không còn làm được việc gì khác nữa.

Nơi mẫn cảm nhất trong cơ thể nghênh đón từng đợt tấn công mãnh liệt như mưa rền gió dữ, hoa huyệt càng lúc càng chảy ra vô số mật ngọt, Thẩm Thanh bị thao tới mức trước mắt chỉ còn một mảnh trắng xóa.

Không được, cô sắp cao trào...

Thẩm Thanh hơi hé môi, môi đỏ phấn nộn khiến người ta vừa nhìn vào đã phải thèm khát. Đôi mắt to trong suốt cũng loang loáng nước, con ngươi vô hồn được phủ lên một tầng sáng lấp lánh, dưới ánh đèn ngủ mờ ảo càng rực rỡ lung linh không gì sánh được. Tựa như đôi mắt đẹp này chưa bao giờ mù, mà ngược lại còn sáng suốt đến kỳ lạ.

“Thanh Thanh..."

Úy Hàn như bị đôi mắt đó hút hồn, khiến cho hắn không có cách nào rời mắt khỏi cô. Dươиɠ ѵậŧ phía dưới càng trướng to hơn, sự thương tiếc hòa cùng với du͙© vọиɠ mãnh liệt hóa thành từng cú thúc hung mãnh, vòng eo chắc khỏe không ngừng đưa đẩy thọc vào rút ra thật sâu trong cơ thể cô.