Chương 1: Về quê bạn trai

Lần này Đồ Giang Cố về quê, ngoại trừ đưa theo con trai mình thì còn có thêm một người nữa, đó là bạn gái mới của con trai anh.

Một cô gái dịu dàng đáng yêu, rất có tinh thần hăng hái của tuổi trẻ, cô đã tới nhà bọn họ một lần, anh không có ấn tượng gù khác, chỉ nghe nói cô là bạn học chung cấp ba với con trai mình.

Xét về vẻ bề ngoài, hai người cũng rất xứng đôi.

Con trai của anh Đồ Đông Hoa ít nhiều cũng có một số điểm giống anh, nhà họ Đồ gien tốt, con trai con gái đều bắt mắt, thu hút người nhìn.

Nhưng thật sự phải nói, vẫn có sự chênh lệch rất lớn về khí chất, dù sao Đồ Đông Hoa vẫn còn trẻ, tương đối mê chơi, trong hai ba năm nay anh đã thấy cậu quen không ít bạn gái, nhưng thời gian quen nhau đều rất ngắn.

Đồ Giang Cố cũng không hỏi con trai loại chuyện này, một là từ nhỏ cậu cũng cũng không ở bên cạnh anh, hai ba con mới chỉ sống với nhau được mấy năm kể từ khi cậu lên học cấp ba, vốn dĩ tình cảm của hai người cũng không quá sâu đậm, hai là tốc độ thay đổi bạn gái của cậu không chậm, nếu muốn nhớ hết cũng không hề dễ dàng.

Anh thấy cô gái này có cảm giác hiền huệ yên tĩnh, không biết sao mình lại có một loại cảm giác muốn bôi xấu con trai, nhưng Đồ Giang Cố không nghĩ sâu xa, dù sao cũng là chuyện của trẻ con, anh không tiện xen vào, dù sao cũng chỉ là gặp thêm một người, chuyện nhỏ mà thôi.

“Ba, con và Trương Phỉ về nông thôn ở hai ngày, sau đó sẽ lại xuống phía Nam thăm bạn chơi tiếp mấy ngày rồi mới về.”

“Ừm, vậy các con tự chú ý an toàn, đã chuẩn bị xong chuyện khai giảng chưa?”

“Xong rồi, hai tuần nữa chúng con mới khai giảng, vẫn còn thời gian, những gì phải mua phải tìm hiểu trước chúng con đều đã hoàn thành rồi, cảm ơn chú.”

“Không cần, các con chơi vui vẻ là được.”

Làm một người ba thông tình đạt lý, Đồ Giang Cố không tiếp tục hỏi chuyện bài tập về nhà hay chuyện trường học nữa, mà nói một chút sự kiện gần đây hoặc phong cảnh ở nông thôn, trò chuyện thêm một lát sau đó anh tập trung lái xe, để hai đứa nhỏ buổi sáng thức dậy sớm có thời gian nghỉ ngơi.

Ngồi bên ghế phụ là Đồ Đông Hoa, Trương Phỉ ngồi một mình ở ghế sau, cô cụp mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, đây là lần đầu tiên cô ra khỏi thành phố Phong đi du lịch qua đêm, đối với cô, yêu đương với ai không phải chuyện quan trọng, bạn trai có lẽ chỉ được xem như công cụ, trong lòng cô không thế suy nghĩ được tử tế.

Chuyến du lịch lần này có ý nghĩa vô cùng khác biệt với cô, cô muốn làm chuyện theo cách nói bình thường sẽ là rất không có đạo đức, nhưng cô cũng không để ý, ôm suy nghĩ dù sao trở về cũng sẽ chia tay, cô nhìn khung cảnh thành phố đang xa dần ở bên ngoài cửa sổ, thầm nghĩ, cực kỳ không .

Ngày đầu tiên của năm mới, nếu như không xuất phát sớm, tới sau bảy giờ trên đường cao tốc sẽ bắt đầu tắc đường, cũng may bọn họ đi sớm, tới khi về tới quê cũng chỉ mới gần chín giờ, thời tiết vừa đẹp.

“Sắp tới rồi, các bạn nhỏ thức dậy thôi.”

“Vâng~”

Trương Phỉ mở mắt ra, lập tức nhìn thấy ruộng lúa và núi cao, không có những toà cao ốc, những cơn gió mát lạnh thổi tới mang theo mùi hương của bùn đất và cỏ cây, là mùi hương của thiên nhiên.

Hoàn toàn khác với thành phố.

Đột nhiên cô cảm thấy có thứ gì đó rơi xuống.

Dừng xe ở sân sau, Đồ Giang Cố dẫn hai người vào bên trong, đã có không ít người về tới, sáng sớm mấy người đàn ông nhà họ Đồ đã tới từ đường thắp hương trước, thấy anh lái xe về quê từ sáng sớm, mọi người vội vàng nhắc nhở anh nghỉ ngơi trước một chút, đợi buổi trưa ăn bữa cơm đoàn viên rồi sẽ nói chuyện sau.

Trên thực tế vừa rồi tập trung tinh thần lái xe, lúc này Đồ Giang Cố cũng không hề buồn ngủ, sau khi nói chuyện với ba, bác cả, các anh chị em, cậu út cà cả em họ vừa mới tới mấy câu, anh lặng lẽ lên phòng khách trên tầng ba xem TV.