Cố Nhu Vân nói rồi miệng bắt đầu hôn xuống. Hai tay mân mê trên bả vai của Du Tân, từ từ thoát y. Du Tân sợ hãi với sự ham muốn của hắn, y theo quán tính ngăn lại. Cố Nhu Vân chau mày, ánh mắt dời về đặt trên cái tay hư hỏng của y. Thiếu niên run rẫy rụt đầu rút tay trở về. Một bộ dáng ngoan ngoãn của y khiến hắn khoái chí, cả người đều nóng đến muốn thiêu đốt. Cố Nhu Vân thuận thế đem người ấn mạnh hơn. Mà kẻ bên dưới cũng chỉ bước im lặng chịu đựng. Nhưng kɧoáı ©ảʍ mỗi lúc một dâng lên, sự chịu đựng vừa rồi mấy chốc lại bị du͙© vọиɠ chiếm lấy. Cả người Du Tân ngứa ngáy khó chịu. Cảm giác muốn được chiếm lấy mỗi lúc một nhiều, y dường như không thể điều khiển được bản thân mình. Khuôn ngực rắn chắc vô thức ưỡn ra, cơ miệng khẽ hở, phát ra những âm thanh vô cùng ái muội.
Cố Nhu Vân được đà lấn tới không kiên nể đem y phục của y cởi sạch. Cái lưỡi điêu luyện quét một đường từ trên đi xuống bụng dưới. Du Tân như tê liệt toàn thân, cảm giác lăng lăng khó chịu.
"Thích đúng không?" Cố Nhu Vân đang làm chuyện đại sự lại ngẩng mặt lên hỏi một câu. Du Tân im lặng hưởng thụ, cố tình không trả lời. Hắn ta biết được cái hành động khôn lỏi của y cũng chỉ nhếch mép cười. Bàn tay nhanh nhẹn vừa mân mê cơ thể dưới thân vừa tự mình thoát y. Hắn ôm thiếu niên bên dưới vào lòng, đôi tay xoa nắn cặp mông căng tròn mạnh bạo đến rõ đau.
"Ừm..." Du Tân khẽ rêи ɾỉ. Âm thanh ái muội khiến Cố Nhu Vân kiềm lòng không nổi. Hắn mạnh mẽ ấn lấy đầy y vào hạ bộ nóng hôi hổi của mình. Thiếu niên bên dưới tuy có bất ngờ nhưng vẫn dịu ngoan thuận theo. Khuôn miệng nhỏ nhắn trồi sụt thứ dị vật to lớn, dài ngoằng. Nó như thanh sắc bỏng rát không ngừng nung nóng đi lớp da thịt non mềm. Thiếu niên thế nhưng vẫn kiên trì chịu đựng, ngoan ngoãn phụ vụ đến dị vật bên dưới cũng theo đó mà tận tình ngẩng đầu chào gọi.
Cho đến khi được cảm thấy bôi trơn vừa đủ bằng khoang miệng ấm áp của y. Cố Nhu Vân đè Du Tân trở lại trên tháp. Hắn dùng một tay nắm lấy hạ bộ của y thi triển động tác kí©h thí©ɧ, cái còn lại nắm lấy tay Du Tân để đưa đến dị vật nóng ấm chưa thỏa mãn của chính mình.
Những âm thanh thở gấp lâu lâu lại lẫn vào một chút kɧoáı ©ảʍ che mờ. Một thứ mùi vị đặc trưng của du͙© vọиɠ rất nhanh đã bao trùm lấy căn phòng khô khan. Cố Nhu Vân đưa tay lên môi Du Tân, y hiểu ý khẽ lộ ra chiếc lưỡi đo đỏ mυ"ŧ lấy. Nó dạo một vòng trong khoang miệng của y, một lúc sau lại dứt khoát không lưu luyến rồi đi.
Du Tân nhíu mày, ánh mắt long lanh như chờ đợi. Y ưỡn người cố tình cọ vào tay hắn, thế nhưng Cố Nhu Vân vẫn thản nhiên chơi đùa với phân thân, rồi lại đến đầu nhủ của y hoàn toàn không có dấu hiệu tiến vào. Du Tân vì thế lại gấp gáp đến đáng thương. Y ngồi dạy, đỏ mặt hôn vào môi hắn. Thế nhưng Cố Nhu Vân vẫn không có phản kháng, hắn mặt cho y chủ động tấn công. Thiếu niên ngứa ngáy tự mình cầm lấy tay hắn đưa vào hậu nguyệt, miệng khẽ đi đến bên vành tai liếʍ nhẹ một cái. Cố Nhu Vân như có dòng điện chạy qua người mình, cơ thể run lên hoàn toàn không thể chịu nổi. Thế nhưng hắn vẫn cố tình chịu đựng một chút để làm khó y. Đối lại những hạnh động ấy, hắn đưa miệng thổi nhẹ vào vành tai của y:
"Nói thích rồi huynh cho đệ."
Du Tân như bị gậy ông đập lưng ông. Bởi vì hành động thổi nhẹ vào tai lại khiến y ham muốn nhiều hơn, cảm giác kí©h thí©ɧ không ngừng dâng trào, liêm sỉ cái gì đó y vứt hết. Du Tân khẽ nói:
"Đệ thích."
Cố Nhu Vân thế nhưng vẫn chưa hài lòng, hắn lật y lại đưa dị vật nóng ấm để ở trước cửa động đang dần chảy ra thứ tϊиɧ ɖϊ©h͙ mời gọi. Chờ một lúc lâu, thứ dị vật mang tên phân thân cường tráng vẫn còn lẩn quẩn không chịu xong cửa vào nhà mà quét đi quét lại mớ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang không ngừng chảy ra.
Du Tân lại được một phen khó chịu, y như muốn chủ động đè Cố Nhu Vân ra để tự mình xử lí. Thế nhưng đứng trước sức lực và sự cố tình của hắn, Du Tân hoàn toàn không có khả năng. Hắn nhìn y, cảm giác như sự khôn lõi ban nãy của y mới chính là kẻ khiến hắn phải trêu chọc đến như vậy. Hắn nói:
"Nếu muốn vào vậy thì đệ hứa đi, phải ngoan ca muốn thì phải cho không được trốn."
Du Tân bị du͙© vọиɠ làm mờ lí trí không chờ đợi mà gật đồng nhanh chóng. Vì những lần trước, Cố Nhu Vân dù là chủ là trời của y, nhưng hắn tôn trọng chuyện này. Bất kể khi nào Du Tân đồng ý, hắn mới chạm vào người y. Nhưng con người dưới tình thư nước đυ.c thả câu này đã lợi dụng hành cảnh để khiến Du Tân không thể nào từ chối được hắn.
Nói rồi, Cố Nhu Vân từ từ đưa quân xâm nhập, cơ thể Du Tân căng cứng chờ đợi đầy lo lắng. Mấy chốc khi dị vật xâm chiếm, đau đớn bắt đầu bủa vây. Sẽ mau qua thôi... cảm giác sung sướиɠ rồi sẽ mau đến thôi.
Và rất nhanh sau đó, những cơn sung sướиɠ tê dại dâng trào mang Du Tân đi đến kɧoáı ©ảʍ dục tiên dục tử. Y trong cơn tɧác ɭoạи điên cuồng rêи ɾỉ, cánh tay mạnh mẽ bám víu lấy tấm lưng to lớn. Du Tân hoàn toàn rã rời ý thức, tất cả đều bị cơn đê mê của du͙© vọиɠ chiếm giữ.