Chương 23

Sau cơn sóng tình cuộn dâng cùng với tàn dư của bia rượu, Yến mệt mỏi nhắm nghiền đôi mắt. Cô không buồn ngủ nhưng tứ chi không muốn nhúc nhích, cũng không hề muốn làm bất cứ điều gì vào lúc này. Người đang nằm bên cạnh cô, dịu dàng vòng tay ôm cô vào lòng, cô nghe được tiếng thở đều đều của anh phía sau gáy. Căn phòng giờ đây ngập tràn mùi bia rượu và dư vị d, ục tình còn sót lại. Nằm lười biếng hồi lâu, cuối cùng Yến cũng uể oải ngồi dậy và bước về phòng tắm. Dương lặng lẽ bước theo.

Những cánh hoa hồng đỏ thắm nổi đầy khắp bồn tắm, mùi hương thơm ngát dễ chịu, Yến bước chân vào, cả cơ thể không mảnh vải của cô chìm trong làn nước trong veo.

— Tôi tắm cùng em được chứ?

Dương đứng bên cạnh bồn tắm và hỏi ý kiến.

Yến lười biếng đáp:

— Anh tắm ở vòi sen đi. Bồn tắm nhỏ, không đủ cho 2 người đâu.

— Tôi muốn giúp em tắm!

— Không cần. Tôi chưa say đến mức không biết gì.

Dương miễn cưỡng đứng trước vòi hoa sen, body săn chắc của anh đứng ngược sáng, từng đường nét nam tính dội cả vào ánh nhìn của Yến. Cô đỏ mặt quay người sang hướng khác, cả người nằm trong bồn nhưng không hề có động thái làm sạch cơ thể. Lát sau Dương tắm xong, thấy Yến lim dim nhắm mắt, anh không hỏi ý kiến cô nữa mà chủ động bước vào bồn tắm cùng cô. Dưới những cánh hoa hồng bồng bềnh, cô gái trước mặt anh hiện tại hệt như cảnh đồng quê đầy hoài niệm mà cô giáo dạy Văn từng miêu tả vào một ngày xuân thuở anh còn thơ ấu. Tảng sáng, sương mờ trắng vờn quanh ngọn núi xanh tựa dải lụa trên vai tiên nữ. Dưới sắc màu ấy, hai điểm hồng trước ngực cô là đóa đỗ quyên chớm nở trong nắng sớm mai.

Vậy mà khung cảnh tuyệt diệu ất còn vọng đến âm thanh như thể đến từ rừng núi sâu thẳm:

— Anh nhìn tôi chăm chú như vậy là có mục đích gì? Đừng nói với tôi là anh lại muốn nữa nhé?

— Tôi… tôi chỉ muốn giúp em tắm thôi. Ngâm mình trong nước lâu như vậy dễ bị cảm!

— Có đúng như vậy không?

— Tôi nói dối em… làm gì?



Lý trí của Dương như nhắc nhở “Cô ấy không cần mình giúp, cô ấy chỉ muốn ngâm mình trong nước chứ không ngủ quên, mình mau ra ngoài, mặc đồ và đi ngủ thôi. Đã khuya lắm rồi.” Thế nhưng, toàn thân Dương ngồi im bất động trong bồn tắm, ngón tay khẽ đùa nghịch cánh hoa hồng trước mắt một cách vô nghĩa.

Nơi đôi mắt anh hướng đến đang phát ra những tiếng thở vô cùng quyến rũ, hình như Yến còn nói:

— Tôi là người của anh, bất kể lúc nào anh muốn… tôi luôn sẵn lòng đáp ứng. Anh nhìn tôi như vậy làm gì? Nếu anh vẫn muốn thì… chúng ta tiếp tục nhé!?

Thấy Dương im lặng không nói, Yến lại ồn ào cất lời:

— Tôi hiểu rồi, anh có sở thích nhìn ngắm thân thể tôi!!



Đến đây đi, không phải anh đang muốn tôi sao… Tôi đang không mặc gì, anh thử động chạm lên người tôi đi… Nước ấm như này thích thật đấy…

Đúng là ngốc nghếch! Cô tưởng tôi không biết cô đang không mặc gì sao? Tôi cũng chẳng khác gì cô đâu. Tôi cũng không mặc gì cả. Nội tâm của Dương không ngừng gào thét. Dương ngồi xích lại gần Yến, bàn tay anh đặt lên xương quai xanh của cô rồi nhẹ nhàng dịch chuyển xuống dưới, ngón tay lướt qua nơi vυ"t cao hé lộ non nửa trên mặt nước rồi bất ngờ Dương dùng sức, dưới tác động của đôi bàn tay mềm mại, đôi thỏ ngọc đỏ tươi đáng yêu kia nhô hẳn lên mặt nước. Ngực trái của cô có một nốt ruồi son đậm ngay sát nụ hồng mai, hệt như họa sĩ cung đình cổ đại cố tình điểm nét chu sa lên hình ảnh bán khỏa thân của cung nữ để tạo lên hiệu ứng. Mới nhìn ngắm chốc lát mà Dương đã cảm thấy khó thở.

Yến vẫn hờ hững nhắm nghiền đôi mắt. Ch,ết tiệt, cái biểu cảm lúc này của cô khiến anh kí©h thí©ɧ làm sao. Dương ôm chặt lấy eo của Yến, mạnh mẽ ghì cô vào bồn tắm, gấp rút hôn lên môi cô, bàn tay dưới làn nước nhẹ nhàng dịch chuyển xuống dưới, lướt qua mông cô, thô lỗ kéo chân cô vắt lên hông mình. Đôi bàn tay luân phiên dày xéo b,ầu ngực cô, cảm giác mềm mại nằm trọn cả bàn tay vẫn khiến anh chưa đủ thỏa mãn. Ngón tay Dương mân mê nơi đỉnh hồng mạnh mẽ đến mức làm cô phải cất tiếng rêи ɾỉ, Yến càng co giãy, tay anh càng mạnh bạo hơn.

Chỉ dùng tay thôi có đủ không? Không thể nào. Câu trả lời chắc chắn là không đủ.

Nơi cứng thép của Dương không ngừng đùa ghẹo bên ngoài khu vườn bí ẩn của Yến.

— Dương… Chờ một chút… Tôi không muốn làm ở đây.

Giọng của Yến ngắt quãng như cầu khẩn.

Ánh mắt Dương thoáng ngây dại.

— Em muốn làm ở đâu?



Dương thì thầm hỏi lại.

Yến ngước mắt về hướng vòi sen, Dương nhìn theo ánh mắt cô và hỏi lại:

— Em muốn đứng??

Cách một màn hơi nước dày đặc, cô mơ hồ cảm nhận được tầm mắt anh nhìn chằm chằm vào mình. Không đợi Yến trả lời, Dương chủ động bế cô bước khỏi bồn tắm, lúc này, cả hai đứng dưới vòi sen, bàn tay anh đặt trên b,,ầu ngực mềm mại của cô, chặt chẽ bao vây cô trong lòng, đôi mắt hai người nhìn nhau đăm đăm như chẳng hề quan tâm đến điều gì khác.

Dưới ánh đèn vàng, cơ thể trắng ngần của Yến phô bày ra từng đường cong mê người. Anh khẽ cúi người xuống, đôi môi nhẹ nhàng lướt qua môi cô rồi vội vã di chuyển xuống nốt ruồi son trên ngực Yến. Cơ thể cô co giãy theo từng động tác mà anh đem tới, bàn tay Yến khi nãy bám vào vai Dương, giờ đây chuyển sang đầu anh, ngón tay ôm chặt những sợi tóc mềm mại của anh.

Khác với nơi nóng rực ở phía dưới, đôi bàn tay của Dương không hề nhàn rỗi chút nào, nó tự do du ngoạn khắp thân thể cô, từ ngực đến hông, từ hông tới vùng bụng bằng phẳng, dọc theo bụng xuống làn bến mơ, run rẩy chạm tới nơi ấm áp mà ẩm ướt kia. Ngay khi ngón tay Dương chạm tới điểm nhạy cảm đó, Yến bất giác rùng mình, chân cô vắt lên hông anh, chủ động cong người kề sát vào anh, không ngừng cọ sát vào nơi cứng thép kia.

Dương đưa một ngón tay vào nơi đó để thăm dò, ngat lập tức anh cảm nhận được sự chặt chẽ đến sít sao, tiếng ngâm nga khe khẽ đứt quãng của Yến như thể bột phấn bị nghiền nát, Dương cúi đầu nhìn vào ánh mắt mơ màng chứa đựng sự ham muốn của cô.

— Em có muốn không?

Dương hỏi một câu hết sức dư thừa, tuy nhiên, Yến lại rất thành thực đáp lời:

— Muốn… tôi rất muốn… Anh vàoo đi…

Dương cúi xuống ngậm lấy vành tai Yến, một đường hôn xuống dưới, môi lưỡi cảm nhận được làn da ướŧ áŧ trắng mịn của cô, càng lúc càng tham lam… Dòng nước ấm nhẹ nhàng chảy qua thân thể gắn bó chặt chẽ với nhau, cơ thể cùng trái tim của cả hai nhân lúc chậm rãi mà dần ngã vào thế giới mê loạn. Yến khẽ ngẩng mặt lên nhìn, mềm mại tựa lên thành thủy sau lưng, những giọt nước trong suốt trượt dọc theo hai má, lăn qua những đóa hoa khoe sắc rực rỡ nơi thân thể cô.

Yến bị Dương khıêυ khí©h đến ý loạn tình mê, cô chủ động dùng thân mình cuốn lấy anh, vùi mặt vào vai anh, bàn tay bé nhỏ dịu dàng mơn trớn nơi mẫn cảm trên ngực anh. Một trận nhiệt huyết sôi trào diễn ra, anh cuối cùng không đợi được thêm nữa, một bàn tay nắm lấy chân phải của cô nâng lên cao… Vật cứng rắn tràn đầy sức mạnh của anh vùi sâu vào thân thể cô, mồ hôi nóng hổi hòa cùng với làn nước trong veo thi nhau rơi xuống. Âm thanh rêи ɾỉ khe khẽ phát ra từ nơi môi lưỡi cuốn lấy nhau, trong lúc ôm hôn cuồng nhiệt, Dương không kìm được hưng phấn mà bất giác than nhẹ. Anh siết chặt mười ngón tay cô đặt lên tấm kính, mỗi lần va chạm là một lần ngón tay thêm đan chặt…

Cơn sóng tình mang theo sức mạnh cuốn phăng tất cả, anh lần lượt tiến vào nơi sâu thẳm nhất của cô, không gian yên tĩnh đến mức chỉ nghe được tiếng thở đầy sung sướиɠ của hai người. Mỗi lần xung kích là một lần đê mê đến bất tận, hồn lìa khỏi xác. Trong những cú nhấn không ngừng chìm ngập của Dương, Yến thốt ra tiếng thút thít ẩn nhẫn, đè nén như trẻ con. Không hiểu sao Dương vẫn thấy chưa thỏa mãn, bàn tay anh nhóm lửa trên thân thể cô, tìm được nơi mẫn cảm của cô, cuối cùng, anh đặt nụ hôn nóng ấm của mình lên nụ hoa nhỏ và không ngừng mυ"ŧ nhẹ.

Yến cất tiếng than rêи ɾỉ, nửa như cười, nửa như khóc khiến Dương càng thêm hưng phấn, anh mạnh mẽ tiến vào cơ thể cô không biết bao nhiêu lần. Đêm hôm ấy, họ làm từ phòng ngủ vào đến phòng tắm, qua cơn hoan ái cực hạn, họ mệt nhoài chìm vào giấc ngủ…