Chương 62: Đánh nhau chết sống (2)

Tiết Lăng Vân kinh ngạc nhìn hai người Đạo và Lý Ngọc Chân, Lý Ngọc Chân là nữ nhân của hắn hắn, Tiết Lăng Vân đương nhiên rất quen thuộc với nàng.

Hiện tại trên mặt của Lý Ngọc Chân mang theo nét u buồn, rất khác so với ngày bình thường.

Bây giờ đang có Đạo ở đây, Tiết Lăng Vân không dám cùng Lý Ngọc Chân thân mật quá mức, lập tức đi tới chào hỏi:

- Đạo sư bá, ngươi tới Ngọc Trúc Phong có chuyện gì quan trọng sao?

- Này...

Đạo không nói được lời nào, hắn không thể mở miệng nói "Ta đến đây để gϊếŧ ngươi!" được, hắn đành nhíu mày, nói:

- Tiết sư điệt, ngươi đi theo ta đến Phiêu Miểu Phong một chuyến, Ngô Minh sư thúc muốn gặp ngươi!

Đạo cảm thấy tốt nhất là đem Tiết Lăng Vân đến cho Ngô Minh tự mình xử lý, hắn không thể xuống tay gϊếŧ chết Tiết Lăng Vân được.

Tiết Lăng Vân đang định đáp lại, đột nhiên một thanh âm như có như không vang bên tai của hắn:

- Lăng Vân, nhanh... nhanh chạy khỏi nơi này đi! Không nên hỏi cái gì cả, sau này nếu có cơ hội ta sẽ giải thích cho ngươi sau, Ngô Minh sư thúc muốn gϊếŧ ngươi!

Tiết Lăng Vân kinh hãi, lập tức nhìn qua Lý Ngọc Chân, hắn biết âm thanh vừa rồi là của Lý Ngọc Chân, nàng dùng truyền âm nhập mật pháp thuật nói với hắn.

Trong lòng Lý Ngọc Chân đang rất lo lắng, hướng Tiết Lăng Vân gật đầu, lần nữa truyền âm:

- Lăng Vân, ngươi chạy nhanh đi...! Ngô Minh sư thúc sai ta tới đây gϊếŧ ngươi đấy, ngươi chạy nhanh ah!

Lúc này Đạo cũng cảm thấy có gì rất lạ, tại sao Tiết Lăng Vân không nói câu nào cả, tại sao Tiết Lăng Vân cứ nhìn chằm chằm vào Lý Ngọc Chân.

Trong lòng của hắn rất mơ hồ, hắn đang muốn mở miệng nhắc nhở Tiết Lăng Vân đi tới Phiêu Miểu Phong với mình, đột nhiện Lý Ngọc Chân ở bên cạnh hắn quát lên:

- Đạo sư huynh, sư thúc sai chúng ta đến gϊếŧ chết Tiết Lăng Vân, ngươi còn không động thủ?

Đạo sững sờ, hắn biết quan hệ giữa Lý Ngọc Chân cùng Tống Ngọc Dao luôn rất tốt, tại sao hôm nay Lý Ngọc Chân lại tuyệt tình như vậy?

Đang lúc Đạo sững sờ, Tiết Lăng Vân đột nhiên hướng bên ngoài Ngọc Trúc Phong bay đi, vừa rồi Lý Ngọc Chân lại truyền âm:

- Lăng Vân , chạy mau, nhanh, ngươi còn ở chỗ này sẽ rất nguy hiểm!

Thanh âm của Lý Ngọc Chân cực kỳ lo lắng, nội tâm của Tiết Lăng Vân cảm thấy không ổn, hắn không hề do dự nữa mà lập tức bay ra khỏi Ngọc Trúc Phong.

Đạo sững sờ, Tiết Lăng Vân lúc này đã biến mất, Đạo không nói gì nữa mà lập tức đuổi theo, bất kể thế nào hắn không thể để Tiết Lăng Vân chạy thoát, nếu không hắn không thể bàn giao với Ngô Minh được.

Lý Ngọc Chân lạnh lùng nhìn Đạo, trong mắt nàng lóe lên một đạo hàn quang, nàng cũng lập tức đuổi theo hai người.

Lý Ngọc Chân bây giờ đã quyết tâm, cho dù thế nào đi nữa thì nàng cũng phải bảo vệ tính mạng cho nam nhân của mình, cho phải cùng Đạo trở mặt.

Tiết Lăng Vân, Đạo, Lý Ngọc Chân trước sau bay ra khỏi Ngọc Trúc Phong, lúc đó có một nữ tử mặc váy màu hồng đột nhiên xuất hiện trong rừng trúc, nữ tử nghi hoặc nhìn ba đạo thân ảnh trên trời, tự nói:

- Tiết sư ca cùng sư phụ đang làm cái gì vậy? Sao không nói gì với ta cả? Tốc độ của bọn hắn quá nhanh, ta đuổi theo không kịp! Ài...!

******

Trong đầu Tiết Lăng Vân lúc này cực kỳ hoang mang cùng khó hiểu, hắn không biết vì sao Lý Ngọc Chân lại lo lắng nhắc nhở mình phải chạy khỏi đó, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao. Còn có câu nói vừa rồi nàng nói với Đạo "Sư thúc sai chúng ta đến gϊếŧ chết Tiết Lăng Vân", tại sao Ngô Minh muốn gϊếŧ mình.

Tuy Tiết Lăng Vân không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng hắn vẫn hiểu Lý Ngọc Chân tuyệt đối sẽ không lừa gạt hắn, vậy thì hắn đành phải nghe theo lời của Lý Ngọc Chân nhanh chóng chạy khỏi đó vậy.

Quả nhiên, hắn vừa mới chạy ra không được bao lâu thì Đạo lập tức đuổi theo hắn, Tiết Lăng Vân không dám dừng lại, dốc hết toàn lực bay về phía Bắc, Đạo cùng Lý Ngọc Chân thì gắt gao đuổi theo.

Tu vi của Tiết Lăng Vân đã là Phân Thần sơ kỳ, Đạo thì là Phân Thần trung kỳ, đừng nhìn tu vi của họ chỉ hơn kém nhau một tiểu cảnh giới, nhưng khác biệt thực sự rất lơn, Phân Thần trung kỳ mạnh hơn Phân Thần sơ kỳ rất nhiều, Đao nhíu mày đuổi theo phía sau.

Tuy hắn không muốn tự tay gϊếŧ chết Tiết Lăng Vân, nhưng hắn có thể bắt Tiết Lăng Vân đem về cho Ngô Minh xử lý để báo cáo công việc.

Tiết Lăng Vân đang bay ở phía trước, phía sau hắn đột nhiên truyền đến âm thanh vù vù của gió, Tiết Lăng Vân rùng mình một cái, Hàn Ngọc Kiếm trong tay hắn hướng về phía sau vung lên, hiểm hiểm chặn lại Xà Trượng của Đạo.

Bất quá tốc độ của Tiết Lăng Vân cũng chậm lại một chút, thân hình của hắn dừng lại trong tích tắc, nhưng chỉ trong tích tắc đó đủ để Đạo đuổi kịp Tiết Lăng Vân, Lý Ngọc Chân cũng bám sát ở phía sau.

Đạo nhíu mày nhìn chằm chằm Tiết Lăng Vân, suy nghĩ một chút, nói:

- Tiết sư điệt, ta dẫn ngươi đi gặp Ngô Minh sư thúc, lão nhân gia muốn gặp ngươi, ngươi tại sao phải chạy trốn?

- Ha ha ha ha ha...

Tiết Lăng Vân cười dài, nói:

- Đạo sư bá, ngươi không cần gạt ta, Ngô Minh sư thúc tổ tại sao phải gặp ta? Hắn có phải muốn gϊếŧ ta không? Lời nói của ngươi cùng Ngọc Chân sư thúc lúc nãy ta đã nghe rõ ràng rồi, các ngươi là tuân theo mệnh lệnh của Ngô Minh tới gϊếŧ ta, đúng hay không?

- Này...!

Đạo im lặng gật đầu, hắn rất có hảo cảm với Tiết Lăng Vân, thật sự không hề muốn tiếp nhận nhiệm vụ này, hắn nói:

- Tiết sư điệt, ngươi theo ta về đi! Ngô Minh sư thúc chỉ tức giận nhất thời mà thôi, sau khi trở về ta sẽ cố gắng khuyên nhủ Ngô Minh sư thúc, nói không chừng hắn sẽ thu hồi mệnh lệnh!

Tiết Lăng Vân do dự, đúng lúc đó Lý Ngọc Chân lại truyền âm, nói:

- Lăng Vân, nhanh chạy, Ngô Minh tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi đâu, ta hoài nghi hắn đã phát hiện ra chuyện của ngươi với sư tỷ rồi!

- Cái gì!

Nghe xong lời nói của Lý Ngọc Chân, Tiết Lăng Vân kinh hãi, hắn không dám tin vào những gì mà Lý Ngọc Chân vừa nói, Lý Ngọc Chân cắn răng hướng hắn gật đầu, Tiết Lăng Vân không dám do dự nữa, thân hình của hắn chợt lóe, lần nữa bay về phía Bắc.

Đạo đã sớm có chuẩn bị, Xà Trượng trong tay hắn hóa thành một đạo thanh quang rồi bắn tới Tiết Lăng Vân, Tiết Lăng Vân vung lên Hàn Ngọc Kiếm, một tiếng trầm đυ.c vang lên, Xà Trượng bị Tiết Lăng Vân hiểm hiểm ngăn lại.

- Tốt! Tu vi của Tiết sư điệt không ngờ đã tiến bộ đến tình trang như vậy, thật khó mà tưởng tưởng được!

Đạo nhìn thấy Tiết Lăng Vân có thể chặn lại Xà Trượng cảu mình, trong lòng rất kinh hãi, đòn lúc nãy hắn đã dùng bảy thành công lực rồi, vốn nghĩ có thể dựa vào chiêu này để bắt lấy Tiết Lăng Vân, ai ngờ lại bị hắn chặn lại. Công lực của Tiết Lăng Vân đã tiến bộ trình đọ như vậy rồi sao.

Tuy Đạo cực kỳ kinh ngạc, nhưng tay của hắn không hề dừng lại, tay phải của hắn đột nhiên vung lên, một đạo Diệt Ma Thần Lôi từ trên trời đánh xuống, bổ thẳng vào Tiết Lăng Vân.

Lý Ngọc Chân ở bên cạnh lúc này cũng đã ra tay, nhưng nàng không công kích Đạo mà giả vờ tấn công Tiết Lăng Vân.

Chỉ thấy một đao thanh quang hiện lên, Thanh Xà Kiếm của Lý Ngọc Chân bay ra khỏi tay nàng, Thanh Xà Kiếm hóa thành một đạo thanh quang bay đến Tiết Lăng Vân, mục tiêu là đầu của Tiết Lăng Vân.

- Sư muội, mau dừng tay lại!

Mắt thấy Thanh Xà Kiếm sắp đánh vào đầu của Tiết Lăng Vân, Đạo lập tức chấn động, hắn không muốn nhìn thấy Tiết Lăng Vân chết ngay trước mắt của mình, nếu gϊếŧ chết cũng phải do Ngô Minh tự tay xử lý.

Trong mắt Đạo hiện lên vẻ lo lắng, nhưng hắn cũng không có cách nào để ngăn lại Thanh Xà Kiếm của Lý Ngọc Chân, Thanh Xà Kiếm cách Tiết Lăng Vân càng lúc càng gần.