Dịch: Sylvesta
Chiến Thiên Minh cả người đờ đẫn.
Hắn không hề chớp mắt cứ đứng dại ra mà nhìn, nhìn...
Trong lòng, khó chịu vạn phần!
Trái tim như là bị một bàn tay vô hình mạnh mẽ nắm chặt lấy.
Khổ sở, thật sự rất khó chịu.
“Phụ... Thân...”
Tiếng nói của hắn có chút run rẩy, thân thể cũng theo đó run rẩy theo.
Tuy rằng ký ức nguyên bản của hắn là ở trên Địa Cầu, nhưng sau khi xuyên việt cũng đã dung hợp với ký ức ở kiếp này.
Trong ký ức, một bóng người với dáng vẻ luôn nghiêm khắc nhưng đằng sau lại ẩn chứa sự hiền lành, yêu thương. Hình ảnh đó không ngừng hiện lên ở trong đầu Chiến Thiên Minh. Bóng hình kia chậm rãi phóng to lên, cuối cùng hiện rõ một khuôn mặt có mấy phần tương tự với khuôn mặt hắn. Lúc này mọi suy nghĩ, hình ảnh đều đã bị khuôn mặt đó chiếm lấy.
Nước mắt, không ngừng chảy ra.
Chiến Thiên Minh lau nước mắt ở khóe mắt, mũi hơi nức nở, có chút cay cay.
“Nam nhi không dễ rơi lệ?”
“Ai nói nhân vật chính không thể khóc? Ta sẽ khóc, đó là tính cách thật của ta.”
“Ta...”
“Ta nếu như nhịn gần chết, các ngươi người nào chịu trách nhiệm à?”
“Các ngươi... Các ngươi tất cả đều quản không được...”
“Ta chính là muốn khóc...”
Chiến Thiên Minh muốn khóc thì không cần tìm cho mình một cái cớ, cho dù nơi này không có người khác, hắn cũng không muốn làm như thế.
Tính cách của hắn chính là khác thường như vậy.
Hắn xưa nay đều tự nhận mình là người đặc biệt duy nhất.
Kể cả ở trên Địa Cầu thì hắn cũng cho là như thế.
Thế nhưng, Chiến Thiên Minh cũng không có phát sinh tiếng khóc ô ô, hắn chỉ cắn chặt hàm răng, nắm đấm cũng nắm thật chặt.
Hắn nắm đến mức mặt quyền cũng chuyển thành trắng bệch.
Thậm chí còn hơi rung động.
Hắn nhịn!
Nhịn xuống để không khóc ra thành tiếng.
Đáng tiếc, nước mắt kia cứ không tự chủ mà tuôn ra khỏi hốc mắt, muốn ngừng cũng không ngừng được.
Lúc này trong lòng hắn đau đớn như vừa bị vạn tiễn xuyên tim.
“Phụ... Thân...”
“Nhi tử tới chậm... Nhi tử bất hiếu...”
Nước mắt lăn xuống nhỏ từng giọt lên đoạn xương.
Lau nước mắt trên mặt, Chiến Thiên Minh đi tới, cẩn thận từng li từng tí một đem đoạn xương ngón tay đã vỡ nát trên mặt đất nhặt lên.
Đây là một chút hài cốt cuối cùng mà người lưu lại
Nhất định phải cẩn thận cất kỹ.
Chiến Thiên Minh đem đoạn xương vỡ nát này thu vào trong hệ thống túi trữ vật.
“Leng keng!”
“Phát hiện manh mối nhiệm vụ, có kiểm tra hay không.”
Chiến Thiên Minh hung hăng khịt mũi hai lần, đem nước mũi hút trở lại.
Hắn lau nước mắt nói: “Kiểm tra.”
Manh mối nhiệm vụ: Giới chỉ truyền nhân dòng chính Chiến gia, sau khi tiến hành nhận chủ, có thể ở trong vòng trăm dặm cảm ứng được truyền nhân nắm giữ Chiến gia huyết mạch. Đồng thời, bởi vì đây là giới chỉ thân truyền của Tộc trưởng Chiến gia nên sau khi đeo có thể tăng lên mười phần trăm uy năng của Chiến gia huyết mạch, đồng thời tăng cường năng lực thôn phệ của Chiến gia huyết mạch.
“Tộc trưởng Chiến gia?”
“Là của phụ thân?”
Chiến Thiên Minh trong lòng có chút kinh ngạc.
Hắn vạn lần không ngờ tới cha của mình lại là Tộc trưởng Chiến gia.
Mà Chiến gia, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Hắn vội vã tiếp tục xem tiếp.
Gợi ý manh mối nhiệm vụ: di chỉ cũ của Chiến gia.
Xem ra, bước kế tiếp là phải tìm tới di chỉ cũ của Chiến gia.
Chỉ là...
Chiến Thiên Minh lắc lắc đầu.
Phần gợi ý chỉ ghi mỗi di chỉ cũ mà không cho địa chỉ chính xác, hắn ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.
Quỷ mới biết ở nơi nào.
Mặc kệ như thế nào, sự tình Chiến gia, chính là chuyện của chính mình, mình tuyệt không thể không đếm xỉa đến.
Huống hồ, dựa theo nhiệm vụ Chiến gia huyết mạch cho biết chí ít trong vòng ba năm, Chiến gia truyền nhân còn có 100 người. Những người này, trong vòng ba năm sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng. Mình chỉ cần ở trong vòng ba năm đem bọn họ toàn bộ đều cứu ra là được.
Lau khô nước mắt, Chiến Thiên Minh đem mai thanh đồng giới chỉ này đeo ở trên tay.
Hắn, muốn gánh vác trọng trách chấn chỉnh lại Chiến gia.
“Leng keng!”
“Gợi ý của hệ thống: Giới chỉ này là trang bị đặc thù, khi đeo có thể tiến hành ẩn giấu. Có ẩn giấu hay không?”
“Hả?”
Chiến Thiên Minh ngẩn ra.
Đeo ẩn giấu?
Có ý gì?
“Ẩn giấu.”
Theo Chiến Thiên Minh lựa chọn ẩn giấu, nhất thời, thanh đồng giới chỉ trên ngón tay hắn biến mất, nhưng thông qua hệ thống, như trước có thể rõ ràng kiểm tra đến.
Hơn nữa, hiệu quả nhẫn như trước tồn tại.
Kí chủ: Chiến Thiên Minh. (Chiến gia huyết thống: Hoàng phẩm tăng cường), nam, 16 tuổi.
“Trang bị đặc thù còn có thể ẩn giấu?”
Cái này thực sự không tồi.
Bất quá, một khắc trước vừa mới khóc, vào lúc này Chiến Thiên Minh căn bản không cười nổi.
Bên trong sơn cốc căn bản không tìm được tung tích đầu Yêu Lang này, Chiến Thiên Minh lập tức nhảy về trên đầu Hỏa Diễm Hồng Tinh.
“Ngự thú!”
“Leng keng!”
“Ngự thú thành công, độ thuần thục tăng cường 3 điểm, thời gian thiết lập lại.”
Một lần đã thành công.
Chiến Thiên Minh sửng sốt một chút.
Nhân phẩm bạo phát?
Quên đi, quản nó làm gì, hiện tại chỉ cần trước tiên khống chế lại con Hỏa Diễm Hồng Tinh này là được.
Con đường để mình thăng cấp, còn phải dựa vào nó đây.
“Xuất phát!”
Chiến Thiên Minh chỉ về phía ngoài sơn cốc.
“Hống!”
Hỏa Diễm Hồng Tinh rít lên một tiếng, nhanh chân chạy ra ngoài sơn cốc.
Ầm ầm ầm...
Ầm ầm ầm...
Đất rung núi chuyển.
Trên đường đi, Chiến Thiên Minh chú ý bốn phía.
Rất nhanh, hắn phát hiện một cái khe có thể đi ra khỏi Ác Lang Cốc, lập tức mệnh lệnh Hỏa Diễm Hồng Tinh từ cái khe này xông ra ngoài.
“Yêu Lang lúc trước khẳng định là ở sâu trong sơn cốc. Bây giờ không có ở đây, hơn phân nửa chính là từ nơi này đào tẩu.”
“Hừ!”
“Ăn cha mẹ ta, ngươi còn muốn trốn?”
“Đuổi theo cho ta!”
“Hống!”
Hỏa Diễm Hồng Tinh điên cuồng đuổi theo.
Thế nhưng...
Ai mà biết đầu Yêu Lang kia chạy đi đâu rồi?
“Đáng ghét!”
“Thúi Yêu Lang chết tiệt, có bản lĩnh người lăn ra đây cho ta, ta bảo đảm không đập chết ngươi.” Chiến Thiên Minh nghiến răng nghiến lợi đứng trên đầu Hỏa Diễm Hồng Tinh, khó chịu rống to một tiếng, ra vẻ muốn khiêu chiến Tam Vĩ Lôi Lang.
Nhưng mà cũng chẳng có tác dụng gì.
Không có tìm được, chính là không có tìm được.
Không có bóng dáng, chính là có không bóng dáng.
Trên đường đi, những dã thú cùng hung thú kia liền thảm rồi, tất cả đều thành nơi trút giận của Chiến Thiên Minh.
Vèo vèo vèo...
Vèo vèo vèo...
Phốc phốc phốc...
Phốc phốc phốc...
Phi thạch bắn cực chuẩn, quả thực là còn nhanh hơn cả Tiểu Lý Phi Đao, đuổi kịp trình độ mẹ Tiểu Lý Phi Đao.
Hơn nữa, bên trên những phi thạch kia, tất cả đều mang theo công kích thuộc tính.
Hàn chi băng!
Sí chi hỏa!
Lợi chi kim!
Kiên chi mộc!
Hậu chi thổ!
Ạch...
Được rồi, hiện tại chỉ có năm loại thuộc tính này, hơn nữa đều là cấp bậc thấp nhất.
Cấp một!
Khoảng cách tới cửu cấp đại viễn mãn trong truyền thuyết, chênh lệch không phải một điểm hai điểm.
Cho tới giờ Yêu thú phong, thủy, lôi ba thuộc tính này, Chiến Thiên Minh tạm thời vẫn không có gặp được, vì lẽ đó cũng vẫn không có kích hoạt.
Chiến Thiên Minh mang Hỏa Diễm Hồng Tinh, ở trong dãy núi không ngừng đánh gϊếŧ dã thú cùng hung thú.
Kinh nghiệm cũng đang từ từ tăng trưởng.
Nhưng mà, đảo mắt hai ngày đã qua, vẫn như cũ không có phát hiện tung tích Tam Vĩ Lôi Lang.
Đầu Yêu Lang kia thật giống như bốc hơi khỏi thế giới này.
“Leng keng!”
“Chúc mừng kí chủ Chiến Thiên Minh thăng cấp làm nhất tinh võ giả, thu được 2 điểm thuộc tính, thăng cấp đại lễ bao 1 gói.”
“Đại lễ bao?”
Chiến Thiên Minh vẻ mặt sững sờ.
“Mở ra!”
“Leng keng!”
“Chúc mừng kí chủ Chiến Thiên Minh thu được 10000 điểm kinh nghiệm.”
“Chúc mừng kí chủ Chiến Thiên Minh thu được 1000 điểm Long khí.”
“Chúc mừng kí chủ Chiến Thiên Minh thu được Chí Tôn Long Thần Võ đạo thức thứ hai: Phi Long Tại Thiên. Võ kỹ đẳng cấp: Chí Tôn.”
“Chúc mừng kí chủ Chiến Thiên Minh thu được...”
“...”
Thứ tốt liên tiếp.
Bất quá, càng làm cho Chiến Thiên Minh hưng phấn, vẫn là Chí Tôn Long Thần Võ đạo thức thứ hai.
Phi Long Tại Thiên!