Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Chí Tôn Khuynh Thành

» Tác Giả: Vi Vũ Phỉ Phỉ
» Tình Trạng: Đang Cập Nhật
» Đánh Giá: 9 / 10 ⭐
» Tổng Cộng: 2 Bình chọn
Editor: Icye DarkNight

Kiếp trước, Dạ Khuynh Thành một lòng tu luyện làm tiên, khi sắp thăng tiên, gặp phải lôi kiếp mà xuyên qua đến một cô gái tám tuổi mang trên người kì độc.

Trùng sinh dị thế, nàng đang ở Vụ Nguyệt sâm lâm, bởi vì cắn nuốt hỏa long tinh quả mà trở nên bách độc bất xâm, đồng thời, máu tươi của nàng cũng có thể giải thiên hạ kì độc.

Ở trong Vụ Nguyệt sâm lâm, nàng dung nhan khuynh thế, y thuật kiệt xuất, huyễn lực cường đại rung động toàn bộ Hồ tộc.

Trở về nhân gian, y phục nam trang khuynh đảo thiên hạ!

Khi Hoa Cẩm thành sắc màu rực rỡ biến thành một tòa thành tang thi,Khuynh Thành như thế nào phong hoa tuyệt đại thủ vững thành trì, cứu vớt dân chúng toàn thành!

Ở trăm năm đại tái, nàng như thế nào kinh người xuất hiện?

Bách hoa thịnh yến, nàng tuyệt thế tài tình làm mê đảo bao nhiêu mắt nhân, làm bị thương bao nhiêu hồn nhân, say mê bao nhiêu nhân tâm.

Ở Thải Huyền học viện, nàng dung nhan khuynh thành, y thuật tuyệt thế, huyễn lực cường đại, thủ đoạn thuần thú siêu phàm, thiên phú luyện khí kinh người. Chấn kinh bao nhiêu thế nhân, mê hoặc bao nhiêu mĩ thiếu niên.

Ở giao nhân tộc như thế nào kinh thế trải qua.

Khuynh Thành du hành khắp thiên hạ, bộc lộ tài năng, lại có không biết bao nhiêu mĩ thiếu niên vì nàng mà khuynh đảo.

Thái tử Hồ tộc Tử Ly: Tóc tím mắt tím, thanh nhã, tinh thuần. Cho dù mang một thân mị độc cường hãn, cũng thà tự hại thân thể cũng muốn để bản thân thể xác và tinh thần trong sạch. Chưa bao giờ động tâm đối với nữ nhân, nhưng sau khi gặp Khuynh Thành liền muốn mãi mãi ở cạnh nàng nguyện dùng cả tính mạng bảo vệ nàng.

Thần y Cổ Hoằng Thư: Tóc bạc mắt bạc, quyến rũ đa tình, nhưng mà, ngoài mặt đa tình sau lưng là một con người lãnh tâm vô tình. Chỉ đứng tại sau lưng yên lặng mà yêu nàng, nhưng mà, thời điểm đứng giữa sự sống và cái chết, hắn thà lựa chọn tan xương nát thịt, cùng địch nhân đồng quy vu tận, cũng không muốn nàng bị thương.

Mặc Diệu: Tóc đen mắt đen, bá đạo cuồng vọng, vì trả thù Tử Ly mà bắtKhuynh Thành, nhưng mà, lại sơ ý động tâm với nàng, hắn phát lời thề, đợi lúc nàng hai mươi tuổi sẽ cưới nàng thành tân nương của hắn. Nhưng mà, khi nhìn một đám nam tử tranh đoạt Khuynh Thành, hắn có thể tuân thủ lời hứa mà kiên nhẫn đợi cho Khuynh Thành hai mươi tuổi sao?

Ngân Lang Thái tử Hoa Thanh Vũ: Tóc bạc mắt bạc, si tình chấp nhất. Từ khi gặp gỡ Khuynh Thành, bị dùng kế chạy thoát, từ đó về sau, hắn bắt đầu tìm kiếm bóng hình nàng. Hắn, có thể trong cuộc sống mờ mịt này tái ngộ nàng sao

Đông Mộc quốc, Thái tử Đông Phương Minh: Tóc tím mắt tím, KhuynhThành ở lần đầu tiên nhìn thấy hắn đã tưởng nhầm là Tử Ly. Vì KhuynhThành, phá tan thế cục, ghi lại lịch sử, lập hạ người đầu tiên là nam Thái tử phi.

Đại ca Dạ Khuynh Dương: Tóc đen mắt đen, băng hàn vô tình. Nhưng mà, ở trước mặt nàng lại trở nên ôn nhuận như ngọc. Vì nghĩ đến KhuynhThành là đệ ruột của bản thân, vì tránh né loại tình cảm lσạи ɭυâи này mà đi tha hương, nhưng mà, khi thân phận chân thật rõ ràng khắp thiên hạ, hắn thà để thiên hạ cười nhạo mình đoạn tụ chi phích, cũng muốn cho khắp thiên hạ biết được tâm mình.

Lạc Thủy Thanh Xuyên: Nam phẫn nữ trang, tên giả là Lạc Thủy Hương Ngưng, Thải Huyền viện,tuyệt thế thiên tài y học viện. Hắn cùng với nàng, một người là nam phẫn nữ trang, một người là nữ phẫn nam trang, hai người này rốt cuộc tạo ra nhứng sự tình dở khóc dở cười gì a?

Mộ Dung Thác Tuyết: Là Hỏa Phượng diễm kiếp trước của nàng. Sau khi nàng chuyển thế trùng sinh, diễm cũng xuyên qua mà đến, nhưng mà, Mộ Dung Thác Tuyết là diễm, diễm chính là ở Mộ Dung Thác Tuyết trong đan điền ngủ say tu hành. Đến tột cùng diễm có hay không theo Mộ Dung Thác Tuyết trong đan điền thoát thể mà ra? Nàng cùng diễm có hay không gặp lại ở dị thế? Khuynh Thành cùng Mộ Dung Thác Tuyết sẽ có những ràng buộc như thế nào?

Còn có Vân Lạc Nhạn, Tuyết Mộc Dương, Phượng Đan Dương..., rốt cuộc ai mới là chân mệnh thiên tử của nàng đây? Khuynh Thành sẽ chọn con đường nào đây? Hay là tiếp tục tùy theo tâm chính mình, cả đời nhất thế một đôi sao? Vẫn là không thể cô phụ tình yêu của đám thiếu niên này đi?

Chương 1: Ngọc Hư đỉnh
Thiên ngừng chuyển, băng tuyết giá lạnh, màu trắng liên tiếp màu trắng, Dạ Khuynh Thành một mình một người đứng thẳng trên một mảnh tuyết trắng, một đóa Bạch Liên di thế độc lập, không dính một tia thế tục khí.

Dạ Khuynh Thành, đệ nhất thiên tài Tu Chân Giới, đối tu chân chấp nhất cùng si mê, cho tới nay không ai có thể đạt tới, hai tám tuổi đã tới tu chân Đại Thừa cảnh kì cao nhất.

Bởi vì chịu lôi kiếp mà không có mười phần nắm chắc. Dạ Khuynh Thành đem cả đời tu vi áp chế ở Đại Thừa cảnh trung kỳ, chỉ vì tránh cho lôi kiếp tới bất cứ lúc nào, từ xưa đến nay thiên đố kị anh tài, như vậy một nhân vật tuyệt thế thiên tài, nếu chết non ở lôi kiếp, kia không phải cả đời tu vi đều bỏ sao?

Trừ bỏ si mê tu luyện, Dạ Khuynh Thành còn yêu thích nhất chính là luyện dược, gần đây nhất nghiên cứu chế tạo ra một loại thượng cổ đan dược chống lại lôi kiếp, các dược liệu khác đều đã gần đầy đủ, còn thiếu một dược liệu quan trọng nhất, cũng chính là Băng Liên trong truyền thuyết. Về Băng Liên, Dạ Khuynh Thành cũng chỉ là ở các loại sách cổ nhìn qua,thật sự là trong cuộc sống chưa từng tiếp xúc qua, căn cứ vào sách cổ ghi lại, Băng Liên sinh trưởng ở bên trong một mảnh băng thiên tuyết địa, cho nên, Dạ Khuynh Thành đem gần như là tất cả tinh lực để tìm loại Băng Liên thượng cổ này.

Ngọc Hư sơn,không phải một ngọn núi, mà là một mảnh sơn mạch, đàn sơn phập phồng, liên miên không dứt, vô biên vô hạn, nơi này có đủ xuân hạ thu đông bốn mùa, Dạ Khuynh Thành hiện tại liền đứng ở đỉnh Ngọc Hư sơn, nơi này giống với Nam Cực cùng Bắc Cực ở địa cầu , quanh năm tuyết đọng, trừ bỏ tuyết chính là tuyết, ở trong này, không có thực vật, càng không có động vật, đương nhiên, trừ bỏ Dạ Khuynh Thành, nơi này chẳng còn ma nào cả.

Băng Liên, Dạ Khuynh Thành có dự cảm, tại Ngọc Hư đỉnh này, khẳng định là nơi sinh trưởng của Băng Liên, nàng có thể cảm thụ được cỗ linh khí tản mạn tại toàn bộ đỉnh núi, chính là vị trí chính xác khó có thể phán đoán, cho nên, ba tháng nay ở Ngọc Hư đỉnh, Dạ Khuynh Thành liên tục thi triển tuyệt thế khinh công lăng ba vi bộ, nơi nơi tìm kiếm Băng Liên, chính là Ngọc Hư sơn mạch thật sự quá mức khổng lồ, đến bây giờ, Dạ Khuynh Thành đã cảm giác được linh khí trong cơ thể đang dần khô kiệt, linh lực đã không thể chống đỡ nàng thi triển lăng ba vi bộ, cho nên, Dạ Khuynh Thành thành thành thật thật từng bước một tập tễnh đi trên Ngọc Hư đỉnh.

Đôi mắt hắc bạch phân minh quyến rũ mê người khẽ nheo lại, Dạ Khuynh Thành dùng thần thức dò xét không gian giới chỉ mang đồ ăn, ba tháng trên Ngọc Hư sơn thức ăn trong không gian giới cũng đã gần hết, đã muốn chỉ còn lại có một phần tư đồ ăn, ngốc người ở đây lâu như vậy cũng sắp đến lúc phải trở về, nếu không, tuy rằng chính mình đạt tới cảnh giới không cần thức ăn cũng có thể sinh tồn, nhưng là, nếu đã không có đan dược chống đỡ, thì trên Ngọc Hư đỉnh băng hàn này cũng đủ ăn mòn người tu chân chưa thăng tiên. Cho nên, mấy ngày nay, Dạ Khuynh Thành mỗi ngày đều kiên trì ăn đồ ăn và ăn đan dược, chủ yếu không phải vì đói bụng, mà là vì chống lạnh.

Nuốt vào một ngọc lộ hoàn, Dạ Khuynh Thành mỏi mệt không chịu nổi vẫn tiếp tục cố gắng tìm kiếm, tâm nguyện suốt đời của nàng là có thể trở thành tiên, sư huynh sư đệ sư tỷ sư muội đánh giá nàng chính là nàng Dạ Khuynh Thành, muốn thành tiên đến điên rồi.

Vì có thể thành tiên, nàng khổ cực thế nào đều có thể chịu được, ban ngày, lúc sư huynh sư muội đang vui chơi, nàng một mình trong phòng cố gắng tu luyện; Buổi tối, nàng luyện tập mệt mỏi đến mí mắt cũng muốn đánh nhau vì buồn ngủ, nàng hay dùng dây thừng buộc vào tóc để duy trì thanh tỉnh, nếu buồn ngủ dây thừng sẽ kéo tóc, làm đầu đau, sau đó chấn tỉnh tinh thần, tiếp tục tu luyện. Có đôi khi bị buộc bất đắc dĩ phải đi dã ngoại cùng sư huynh sư muội, nàng sẽ tìm một nơi yên tĩnh độc lập để vụиɠ ŧяộʍ tu luyện. Đương nhiên, có đôi khi nàng cũng sẽ luyện đan dược, nhưng là này đó cũng đều là đan dược hỗ trợ nàng tu luyện. Vì thế, đoàn người rốt cục không thể nhịn được nữa, nhất trí kêu nàng là kẻ cuồng tu luyện. Ông trời của nàng rất cao, cao cơ hồ không thể tìm ra bất kì người nào cùng bầu trời với nàng. Nhưng mà, trời có cao tới đâu, nếu không có nàng mỗi ngày đêm, tu luyện đến không biết trời cao đất dầy cũng tuyệt đối không có khả năng ở hai tám tuổi đã có thể đạt tới Đại Thừa cảnh kì cao nhất.

Từng bước một, Dạ Khuynh Thành lẻ loi một mình, còn tại nơi này kiên trì, nỗ lực, nhật nguyệt thấy mà phải động dung, mưa gió nhìn cũng muốn nghỉ chân. Tuy rằng trả giá gian nan khốn khổ như vậy, tuy rằng bất cứ lúc nào cũng có thể thất bại, nhưng là, Dạ Khuynh Thành vĩnh viễn kiên trì : Không đến khắc cuối cùng tuyệt không buông tha.

Trời không phụ lòng người, rốt cục trải qua nửa tháng bôn ba gian khổ, một đóa Băng Liên trong suốt xuất hiện trước mắt Dạ Khuynh Thành. Chỉ thấy Băng Liên ngạo thị trong gió tuyết, Lăng Hàn độc lập, mỗi một cánh hoa đều ngưng tụ linh khí vô tận, linh khí lan tỏa khắp toàn bộ Ngọc Hư đỉnh, Băng Liên làm nổi bật toàn bộ băng tuyết trên Ngọc Hư đỉnh, bởi vì băng tuyết trắng không hề có linh khí, mà Băng Liên trắng lại linh động vạn dặm.

Dạ Khuynh Thành kích động đầy mặt nhìn chăm chú vào Băng Liên, vui đến nước mắt cũng chảy đầy mặt. Nhiều năm qua, nàng vẫn đạm mạc vô tình, cơ hồ không có hỉ nộ, nhưng là, hôm nay, nàng lại rơi lệ đầy mặt. Rốt cục kìm lòng không được nữa ngửa mặt lên trời thét dài: Ta, Dạ Khuynh Thành, có hi vọng rồi thăng tiên rồi!

Ngay tại lúc Dạ Khuynh Thành hưng trí bừng bừng chuẩn bị hái Băng Liên, một trận tiếng rống giận dữ vang vọng toàn bộ Ngọc Hư đỉnh, chỉ thấy một con bạch hùng ngang trời xuất thế, chặn lại trước mặt Khuynh Thành đang chuẩn bị đi tới.

Thực rõ ràng, Băng Liên này không phải là vật vô chủ, mà bạch hùng này hẳn là thủ hộ thần thú trong truyền thuyết.

Xem ra trận chiến này là không thể tránh né, Dạ Khuynh Thành cũng không vô nghĩa, chỉ có chiến đấu mới có thể giải quyết hết thảy, ngôn ngữ đều vô dụng.

Bạch hùng lấy tốc độ săn báo hướng Khuynh Thành tập kích mà đến, Khuynh Thành phi thân nhảy, hai tay vung lên, một hắc ám ma loan đao thẳng tắp hướng bạch hùng đi qua, bạch hùng nghiêng người tránh đi, móng vuốt sắc bén quét về phía Khuynh Thành, Khuynh Thành nhanh nhẹn tránh đi, bạch hùng tấn công bất thành, điên cuồng hét lên một tiếng, "Tuyết vũ thương khung --"

Theo bạch hùng rống lên một tiếng, đầy trời tuyết bay che hết thiên địa, thiên, càng thêm rét lạnh, Khuynh Thành chỉ cảm thấy đến quanh thân một cỗ khí băng hàn ngưng càng nặng, đối với chính mình phi thường bất lợi, có nên đem hết công lực ra đối phó.

Khuynh Thành công lực đã đến Đại Thừa cảnh kỳ cao nhất, nhưng là vì tránh cho lôi kiếp tới bất kì lúc nào, Khuynh Thành vẫn áp chế thực lực của chính mình. Hôm nay, cần phóng thích sao?

"Khuynh Thành cẩn thận!" Cùng với thanh âm là một thân nam tử lam y tuấn mỹ , đó là đại sư huynh của nàng.

"Còn có ta!" Ngay sau đó xuất hiện một thân hồng y khuôn mặt yêu mị, đó là nhị sư huynh Hồng Liên.

Dạ Khuynh Thành là đệ tử của một sư môn trong cốc của Ngọc Hư đỉnh, ở Tu Chân Giới, mọi người đều gọi là Ngọc Hư môn, đệ tử phần đông, nhưng trực tiếp Ngọc Hư môn chủ tự mình dạy đệ tử cũng chỉ có mười tên, Dạ Khuynh Thành chính là một trong số đó. Đại khái Dạ Khuynh Thành hướng sư phụ biểu đạt ý muốn đến Ngọc Hư đỉnh tìm kiếm Băng Liên, sư phụ râu trắng gian trá cười to, cũng vụиɠ ŧяộʍ đồng ý tâm nguyện vĩ đại của nàng. Dạ Khuynh Thành không có nhiều ý tưởng lắm, dù sao Băng Liên nàng cũng không cần nhiều, phân cho sư phụ một ít, đến lúc đó cùng nhau nghênh đón lôi kiếp cùng nhau phi thăng tiên. Dù sao sư phụ dạy nàng nhiều năm như vậy, hiện tại mình có được thành tựu như vậy cũng không thể quên sư phụ.

Cũng không nghĩ tới Băng Liên lại khó có được như vậy, đang cảm thấy hối hận vì không có mang theo đồng bọn cùng nhau đến, thì rất tốt, lập tức có thêm hai đồng đội đấu cùng, Khuynh Thành kích động a. Xem ra nhân phẩm mình rất tốt a! Muốn cái gì có cái đấy.

Trước mắt xuất hiện đại sư huynh cùng nhị sư huynh thực lực hoàn toàn không thể khinh thường, đại sư huynh Đại Thừa cảnh kỳ cao nhất, thực lực cũng áp chế ở tại Đại Thừa cảnh trung kỳ. Mà nhị sư huynh chính là Đại Thừa cảnh trung kỳ hàng thật giá thật, có hai vị sư huynh giúp, thắng lợi cơ hồ không hề nghi ngờ a.

Quả nhiên, một hồi công phu, bạch hùng vừa rồi còn vẻ mặt kiêu ngạo đắc ý dần dần hạ xuống thế hạ phong, cuối cùng vẻ mặt không cam lòng thoát đi . Nhưng thật ra có vẻ thức thời, hoàn toàn không có cái loại này hoa ở hùng ở, hoa vong hùng vong a.

🎲 Có Thể Bạn Thích?