Chương 490: Ghen tị đến đỏ mắt

Ba ngày trôi qua trong chớp mắt.

Trong đại sảnh của giai đoạn đầu tiên của dự án vùng hoang dã Thành Bắc, hàng trăm bàn trưng bày món ngon để chiêu đãi quan khách, phàm là những người có uy tín ở khu Giang Nam đều đến tham dự đông đủ.

Gia đình quyền quý, nhân vật có tiếng trong xã hội, ngôi sao có sức ảnh hưởng đều được mời đến khiến cả hội trường trông vô cùng bắt mắt, tiếp đó mọi người lần lượt vào chỗ của mình.

Xung quanh hội trường có các màn hình lớn hàng trăm inch, mỗi màn hình tương ứng với một phòng phát sóng trực tiếp, hàng trăm phòng phát sóng trực tiếp tương ứng với hàng chục công ty châu báu.

Hôm nay đại đa số các công ty châu báu của khu vực Giang Nam đều liên hợp lại để tổ chức hoạt động phát sóng trực tiếp công đoạn gia công, đây coi như một bữa tiệc lớn của các công ty châu báu, cũng là bữa tiệc lớn của toàn bộ khu vực Giang Nam, đồng thời thông qua bữa tiệc này tạo khởi đầu tốt cho dự án mặt hàng xa xỉ của vùng hoang dã Thành Bắc, để càng nhiều người sẵn sàng chi tiền khi đến đây, có thể nói đây là một bữa tiệc có lợi cho hầu hết mọi người.

Vì hôm nay là cuối tuần cho nên mọi người đều được nghỉ ở nhà, nhờ đó họ có thời gian và sức lực đến tham quan buổi tiệc này.

Mười giờ sáng, tiếng chuông đồng hồ vang lên.

Đinh Mộng Nghiên mặc một chiếc váy dài màu trắng phối với nhiều trang sức quý giá khác nhau, lúc cô bước lên sân khấu cùng với Giang Sách đã thành công thu hút sự chú ý của công chúng.

Dưới ánh sáng của buổi tiệc và vô số trang sức lộng lẫy khiến vẻ đẹp diễm lệ của cô lại càng trở nên duyên dáng và sang trọng hơn.

Một vẻ đẹp độc nhất vô nhị, một vẻ đẹp rạng ngời khiến ánh mắt của tất cả đàn ông có mặt tại hội trường đều bị hấp dẫn, ai cũng hâm mộ Giang Sách vì anh đã cưới được một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần như vậy.

Không chỉ có cánh đàn ông, ánh mắt của tất cả phụ nữ ở đây cũng bị hút hồn bởi gương mặt Đinh Mộng Nghiên, bọn họ đều ghen tị với gương mặt hoàn hảo giống như tuyệt tác từ chúa trời của Đinh Mộng Nghiên.

Chỉ trong nháy mắt, hội trường vang lên những tràng pháo tay nồng nhiệt của mọi người, tiếng vỗ tay kéo dài rất lâu vẫn không chưa có dấu hiệu giảm bớt, Đinh Mộng Nghiên không còn cách nào khác chỉ đành giơ tay ra hiệu mọi người im lặng trong giây lát.

Mãi đến khi tiếng vỗ tay ngừng hẳn, cô mới cười nói: "Kính thưa quý vị quan khách, quý ông quý bà, cảm ơn mọi người đã bớt chút thời gian bận rộn của mình để đến tham gia hoạt động phát sóng trực tiếp ngày hôm nay."

"Hoạt động lần này do châu báu Hằng Tinh đi đầu liên kết với hàng chục công ty châu báu đồng tổ chức, tên của các thương hiệu châu báu đang được được hiển thị trên bức tường triển lãm phía sau."

Ống kính máy quay di chuyển ra phía sau, góc máy được di chuyển chậm lần lượt lướt qua tên của các thương hiệu châu báu được hiển thị trên bức tường.

Đợi cho máy quay di chuyển đến hết tên của các thương hiệu, Đinh Mộng Nghiên mới nói tiếp: "Được rồi, tôi cũng không nói mấy lời không cần thiết nữa, tôi nghĩ mọi người hi sinh thời gian quý báu của mình đến đây không phải để nghe tôi nói những lời vô nghĩa, mà là đến xem phần gia công đặc sắc của các nghệ nhân."

"Thế thì hoạt động phát sóng trực tiếp sẽ chính thức bắt đầu." Hội trường lại vang lên những pháo tay hết sức nồng nhiệt, Đinh Mộng Nghiên bước xuống khỏi sân khấu trong tiếng vỗ tay hoan hô của mọi người.

Lúc mọi người đang chuẩn bị ngẩng đầu theo dõi hình ảnh từ phòng phát sóng thì giọng nói đầy nghiêm khắc nhân viên bảo vệ từ ngoài cửa truyền vào: "Đây không phải là nơi các người có thể vào, đi, mau đi đi."

Nhân viên bảo vệ chưa kịp nói hết câu thì cửa chính đã bị đẩy ra, một nhóm người hùng hổ xông vào.

Ai to gan lớn mật dám gây sự trong hội trường phát sóng trực tiếp quy mô lớn như vậy? Mọi người đều biết hôm nay các nhân vật nổi tiếng trong xã hội đều sẽ có mặt ở đây, người bình thường căn bản không dám tùy tiện làm bừa chứ đừng nói là đến để gây sự.

Mãi cho đến khi mọi người quay đầu mới thấy rõ người đến là ai, mới hiểu tại sao anh ta lại can đảm như vậy.

Người đó không phải ai khác mà chính là Reeves, Reeves cũng từng tiến hành hoạt động phát sóng trực tiếp nhưng lần phát sóng trước của anh ta không những không thành công, mà ngược lại còn khiến bản thân phải nhập viện vì nôn ra máu.

"Anh ta đến đây làm gì? Cảm thấy lần trước vẫn chưa đủ bẽ mặt à?"

"Ha ha, nếu tôi đoán không lầm thì chắc là anh ta đang ghen tị đến đỏ mắt với Giang Sách nên mới cố ý đến đập phá hội trường."

"Đập phá? Người như anh ta cũng xứng sao? Hôm nay những người có mặt ở đây có địa vị thế nào hẳn ai cũng biết? Reeves không có công ty, tiền cũng không có, thế thì lấy cái gì đối đầu với Giang Sách?"

Không ai xem trọng Reeves, nhưng Reeves không bận tâm mà chỉ đứng đó vỗ tay một cái, Đan Long Hưng đứng phía sau anh ta lập tức hét lên: "Mang lên đi."

Tức thì, hai tên thuộc hạ của anh ta nhanh chóng khiêng một cái cáng đến.

Reeves nhìn Giang Sách đang đứng cách đó không xa nói: "Sếp Giang, tôi nghe nói hôm nay anh sẽ cho phát sóng công đoạn gia công trực tiếp gì đó ngay tại đây, tôi là người từng trải nên tôi cảm thấy rất lo lắng cho sự an toàn của anh đấy."

"À không, tôi còn đặc biệt chuẩn bị cho anh một cái cáng, đợi đến lúc anh tức giận hôn mê thì đúng lúc có thể sử dụng nó đấy."

Nói vậy khác nào nguyền rủa người ta đâu chứ?

Ở hội trường có rất nhiều bạn bè người quen của Giang Sách đều không thể chịu đựng được, đặc biệt là Đinh Phong Thành, bọn họ đã sẵn sàng gọi người đến để tống cổ đám người đến gây rối này ra ngoài.

Nhưng từ đầu đến cuối Giang Sách lại trông rất bình tĩnh, anh thản nhiên nói: "Thật ngại quá, tôi không nghĩ mình sẽ cần thứ này. Tâm lý và tố chất của tôi tương đối tốt, cho dù gặp phải thất bại lớn đến đâu cũng sẽ không tức đến mức hộc máu, chỉ có những người mang lòng dạ hẹp hòi mới cần dùng đến cái cáng này thôi."

Những lời này đã thật sự chọc giận Reeves, luận võ mồm thì Reeves vẫn thiếu chút lão luyện.

Anh ta hừ lạnh một tiếng khinh thường nói: "Giang Sách, nãy giờ tôi chỉ tán gẫu với anh thôi, một khi hoạt động gia công chính thức bắt đầu, thì tôi mỏi mắt mong chờ thứ anh cắt giũa gia công ra đều là đá thô tạp nham, để xem đến lúc đó anh còn cười được không?"

Giang Sách xua tay: "Sẽ không có chuyện đó đâu, toàn bộ số đá thô tạp nham đều bị anh mua rồi, cho dù tôi muốn tìm đá thô tạp nham để cắt giũa cũng đều rất khó."

"Anh."

Reeves đã muốn phát điên liên tục mắng thầm trong bụng, vốn dĩ anh ta muốn áp chế Giang Sách một chút nhưng nào ngờ mỗi một lời Giang Sách nói ra đều có thể chọc tức anh ta, rõ ràng mục đích anh ta đến đây không phải để ôm một bụng tức vào người.

"Giang Sách, vậy để tôi xem lát nữa anh còn có thể cười được không?"

"Có thể chứ."

Lúc này Đinh Phong Thành mới bước lên nói: "Xem? Anh có tư cách gì mà đứng đây xem? Bảo vệ đâu, mau lôi mấy tên khốn kiếp này ra ngoài cho tôi."

“Chờ đã.” Giang Sách ngăn lại: “Vào cửa là khách, tổng giám đốc Reeves muốn xem buổi phát sóng trực tiếp quá trình gia công cắt giũa của chúng ta, vậy thì cứ để cho anh ta xem đi. Ai cũng biết lúc trước người ta đã dành ra mấy chục triệu chỉ để mua một đống đá thô tạp nham về để gia công, suýt chút nữa đã tức chết ở trên giường bệnh rồi, bây giờ người ta đến xem một chút cho đỡ ghiền cũng không thể sao?"

Đinh Phong Thành gật đầu: "Được thôi, để bọn họ ở lại xem đi, nhưng nếu bọn họ dám gây sự thì tôi sẽ ném hết bọn họ ra ngoài ngay lập tức."

Trong công tác bảo vệ Giang Sách, không ai có thể tích cực hơn Đinh Phong Thành.

Giang Sách xua tay nói: "Đừng để người ta đứng không ở đó, cho bọn họ chỗ ngồi đi."

Lập tức có một nhân viên phục vụ mang ghế đến cho Reeves và đám người Đan Long Hưng, để họ có thể ngồi xem phát sóng trực tiếp quá trình gia công.

Giang Sách nói: "Tất cả mọi người đều đã ngồi vào chỗ hết chưa? Thế thì hiện tại buổi phát sóng trực tiếp sẽ chính thức bắt đầu."

Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào hàng trăm màn hình khổng lồ được lắp đặt xung quanh, tận mắt chứng kiến các bậc thầy gia công cắt giũa đá thô ngay tại chỗ, để chào đón hoạt động gia công lần này mỗi một thương hiệu đều cố gắng tuyển chọn những bậc thầy gia công giỏi nhất.

Cuối cùng, hoạt động cũng chính thức bắt đầu.

Nghệ nhân gia công đầu tiên đã nóng lòng bắt đầu cắt trước, nghe thấy âm thanh của máy cắt, ánh mắt của mọi người đều tập trung về nơi đó.

Chưa đầy ba phút đã có một tiếng lạch cạch vang lên, đá thô đầu tiên đã được cắt ra là Đế Vương Lục, chỉ mới viên đầu tiên đã cắt ra Đế Vương Lục, là một dấu hiệu rất đáng mừng.

Giang Sách nhìn về phía Reeves cười hỏi: "Thế nào?"

Reeves vui vẻ: "Viên đá thô đầu tiên cũng không phải châu báu Hằng Tinh các người mà là của một công ty châu báu khác đúng chứ? Thế thì anh vui mừng cái gì?"

Giang Sách mỉm cười: "Được, vậy sau đây chúng ta cùng ngước nhìn viên đá thô của châu báo Hằng Tinh sẽ trông như thế nào?"

Trên màn hình số 37, cảnh gia công viên đá thô của châu báu Hằng Tinh đang được phát trực tiếp trên màn hình, sau một loạt các thao tác viên đá thô đầu tiên của châu báu Hằng Tinh dần hiện ra, nhưng đáng tiếc nó không phải là một viên đá thô quá quý giá mà là một viên đá thô tương đối bình thường với hàm lượng ngọc trung bình.

Không lãi cũng không lỗ.

Giang Sách khẽ lắc đầu sau đó thở dài nói: "Ồ, mở đầu không tốt cho lắm, viên đầu tiên chỉ là một viên đá thô bình thường thôi."

Reeves không quá vui vẻ, rõ ràng lô hàng của anh ta đều là đá thô tạp nham, làm sao có thể xuất hiện một viên đá thô bình thường chứ? Mặc dù Giang Sách không kiếm được tiền nhưng cũng không lỗ vốn, đây là một loại đá thô không được không mất.

Chuyện này khiến Reeves cảm thấy khá khó chịu, anh ta lạnh lùng nói: "Giang Sách, vận may cũng anh cũng coi như không tồi rồi, viên đầu tiên lại có thể mở ra đá thô bình thường. Nhưng anh yên tâm đi, từ viên tiếp theo vận may của anh sẽ không còn tốt như vậy đâu, số đá thô còn lại đều là đá thô tạp nham mà thôi."

Giang Sách nhíu mày hỏi: "Hình như anh rất hiểu rõ số đá thô của tôi nhỉ? Sao thế? Lẽ nào trong số đó có thủ đoạn gì sao?"

Reeves mỉm cười và không nói gì.

Giang Sách nói: "Vậy thì tôi phải mở to mắt ra xem viên đá thô tiếp theo có phải là đá thô tạp nham hay không rồi? Cắt viên thứ hai của Châu báu Hằng Tinh."

Chỉ trong vòng chưa đầy ba phút viên đá thô thứ hai đã được cắt xong, là một viên "Tử Mẫu Lục", giá trị của loại đá thô này tuy kém hơn Đế Vương Lục một chút nhưng nó cũng là loại đá thô có chất lượng hàng đầu, vô cùng hiếm.

Giang Sách vỗ vỗ trước ngực của mình, sau đó nói: "Ồ, may là không phải đá thô tạp nham. Mặc dù rằng không phải đá thô đặc biệt cực phẩm nhưng có thể lấy ra Tử Mẫu Lục cũng rất tốt rồi."

Lần này mặt Reeves đã bắt đầu hơi tái, anh ta nhìn Đan Long Hưng ở bên cạnh nói: "Rốt cuộc chuyện này là thế nào?"

Đan Long Hưng nhún vai: "Tôi không biết mà, đêm đó ngài dẫn chúng tôi đi làm việc, chúng tôi đều làm theo chỉ dẫn của ngài, mọi chuyện không thể như vậy mới đúng."

Quả thật tối đó Reeves dẫn mọi người đi làm việc, anh ta tận mắt chứng kiến những viên đá thô trong kho của Giang Sách bị đánh tráo, nhưng nếu thế thì...

Chẳng lẽ Giang Sách vẫn còn dự trữ lượng đá thô khác ở trong kho sao?

Không thể nào, sao có thể kịp dự trữ một lượng hàng lớn trong một khoảng thời gian ngắn như vậy chứ? Hơn nữa Giang Sách cũng không biết chuyện đá thô đã bị đánh tráo, vậy thì làm cách nào anh có thể thuyên chuyển số đá thô khác đến đúng lúc như vậy?

Reeves càng nghĩ càng không thể hiểu được, có thể đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, có lẽ trong số đá tạp nham kia sẽ lẫn một hai viên đá thô cực phẩm thôi.

“Tiếp tục xem đi.” Reeves nghiến răng nghiến lợi nói.

Viên đá thứ ba được lấy ra trực tiếp khiến Reeves lên máu, hoàn toàn không thể bình tĩnh nổi.

"Ngọc Lục Bảo, là Ngọc Lục Bảo đấy."

Viên đá thô thứ ba của Châu báu Hằng Tinh đã trực tiếp lấy ra viên Ngọc Lục Bảo, thuộc loại cao cấp nhất với giá trị vạn kim.

Reeves không nói nên lời, anh ta đến xem Giang Sách xấu mặt, xem Giang Sách bị người người chê cười, nhưng kết quả lại trơ mắt đứng nhìn Giang Sách phô trương, xem kỳ tích xuất hiện.

Có chuyện gì vậy chứ?

"Không, không đúng, chuyện này không đúng."

Reeves vỗ ghế đứng dậy, chỉ thẳng vào mặt Giang Sách nói: "Đá thô của anh có vấn đề, chắc chắn anh đã động tay động chân với nó rồi."