Chương 9: Ngủ trưa

Thời điểm Nhiễm Từ nghe được lời này, đôi đũa trên tay thiếu chút nữa rớt xuống đất.

Cô biết Nhiễm Uổng Thư rất quan trọng chuyến đi này, nên người cùng Nhiễm Uổng Thư đi công ty con thị sát là một người đồng nghiệp khác của cô, cô cho rằng anh trai sẽ không mang cô đi, cho nên cô cùng Carlos đã nhận một nhiệm vụ nhỏ của tổ chức, thời gian xuất phát chính là sau hai ngày nữa.

“Anh trai…… Em, em có người bạn hôm đó tổ chức sinh nhật.” Nhiễm Từ căng da đầu trả lời, thiếu chút nữa đã cắn phải đầu lưỡi của mình.

“Hiện tại em là nhân viên của công ty, phải tự phân rõ được chuyện gì quan trọng hơn.” Nhiễm Uổng Thư nhíu mày nhìn về phía em gái, ở nhìn thấy bộ dáng đối phương nhấp môi không dám phản bác, lại khe khẽ thở dài: “Đặt vé máy bay vào khoảng 9 giờ tối, về sớm một chút.”

Nhiễm Từ tính toán thời gian trong lòng, lấy hiệu suất công việc của cô cùng Carlos, trước 10 giờ tuyệt đối có thể kết thúc công việc.

Vì thế cô ngoan ngoãn đồng ý, nhợt nhạt cười ngẩng đầu nhìn về phía Nhiễm Uổng Thư: “Cảm ơn anh trai.”

“Ăn cơm.” Nhiễm Uổng Thư đạm nhiên đáp lời, liền tiếp tục cúi đầu ăn cơm.

Sau khi ăn xong cơm trưa, Nhiễm Từ lại có chút mệt rã rời, cô vỗ vỗ mặt, sau khi thu thập xong bàn làm việc của anh trai liền chuẩn bị trở về vị trí của mình tiếp tục làm việc.

“Lại đây.” Nhiễm Uổng Thư gọi em gái đang chuẩn bị rời đi, đứng dậy đi tới phòng nghỉ.

Nơi đó Nhiễm Từ hiện tại nhìn đến liền sợ, chuyện kịch liệt ngày hôm qua lại nảy lên trong lòng, làm cô không tự giác kẹp chặt hai chân.

Nhưng anh trai kêu cô, cô chỉ có thể đi theo vào.

Khi đi vào phòng nghỉ, anh trai đã cởϊ áσ khoác tây trang treo lên giá áo, tùy tiện kéo lỏng cà vạt vứt qua một bên, khớp xương ngón tay thon dài đang cởi cúc áo đầu tiên ở phía trên, thấy cô tiến vào, đạm thanh nói: “Ngủ trưa với anh.”

Ngủ với anh? Là ngủ như nào? Đây là điều mà em gái thư ký nên làm?

Trên đầu Nhiễm Từ đầy dấu chấm hỏi, nhưng vẫn quen tay đóng lại cửa phòng nghỉ, ngoan ngoãn đi đến chỗ anh trai.

Cô đi đến nửa đường, đột nhiên nhanh trí, cảm giác bản thân tựa hồ như đã hiểu rõ ý của anh trai, liền ngoan ngoãn đứng trước người hắn, duỗi tay cởi dây lưng của hắn.

Từ trước tới nay đều là anh trai phục vụ cô vào kỳ động dục, hiện tại anh trai có nhu cầu, giúp anh trai giải quyết nhu cầu sinh lý chính là việc nhân đức nên làm!

“Làm gì?” Nhiễm Uổng Thư nhíu mày đè tay cô lại, ngủ trưa mà thôi cởϊ qυầи làm gì?

Nhiễm Từ ngơ ngác ngẩng đầu nhìn hắn, tay nhỏ đặt ở trên dây lưng hắn vậy mà bị ngăn lại, làm cô nhìn qua có chút không biết làm sao, cô ngây ngốc chớp chớp mắt: “Cùng…… anh trai ngủ.”

Thấy cô nói như vậy, Nhiễm Uổng Thư liền biết cô hiểu sai ý, hắn có chút bất đắc dĩ mà đè đè huyệt Thái Dương ẩn ẩn trướng đau, lôi cô đến mép giường, xoay người lên giường nằm xuống: “Chỉ ngủ trưa, không cái gì làm khác.”

Kỳ động dục tháng này của cô đã an ổn vượt qua, lại làm, không khỏi vượt rào. Chẳng sợ em gái nhìn qua cũng không sẽ cự tuyệt hắn, hắn cũng không vượt qua được lương tâm của chính mình.

“Nga……” Nhiễm Từ cư nhiên có chút mất mát, cô ngoan ngoãn đáp ứng, đem giày cao gót đặt chỉnh tề ở mép giường, nằm bên cạnh anh trai.

“Ngày hôm qua làm có chút tàn nhẫn, em nghỉ ngơi nhiều một chút.” Nhiễm Uổng Thư nhẹ giọng nói một câu, như là giải thích, hắn thuận tay ôm em gái vào trong lòng ngực, thanh âm vẫn như cũ đạm mạc: “Ngày hôm qua em còn ngửi phải rất nhiều pheromone.”

Trên người anh trai mang theo mùi gỗ mộc mạc, là mùi pheromone của riêng hắn, Nhiễm Từ hít một ngụm thật sâu, thông minh gật đầu.

Cô kỳ thật rất ít khi có thể ngửi được mùi pheromone của Nhiễm Uổng Thư, thậm chí cả thời điểm làʍ t̠ìиɦ anh trai đều rất ít tỏa ra mùi pheromone, thứ này đối với cô còn có hiệu quả thôi tình, nếu không phải tối hôm qua cô ngửi thấy quá nhiều mùi pheromone của người khác có chút không thoải mái, nếu không bây giờ anh trai có lẽ cũng sẽ không làm cho cô ngửi được hương vị của hắn.

Rõ ràng trạng thái buổi sáng cũng đang còn tốt, nhưng hiện tại dựa vào trong lòng ngực của anh trai, chiếc ôm thoải mái ấm áp cùng phòng nghỉ đã kéo rèm tối tăm lại làm cô bắt đầu mệt rã rời, cô khẽ hừ nhẹ hai tiếng, ở trong lòng ngực anh trai tìm tìm một tư thế ngủ say.

Nhiễm Từ ngủ thật sự sâu, nhưng Nhiễm Uổng Thư ngủ không được.

Trong lòng ngực lại ôm em gái kiều ngọt, vật nhỏ này ngủ cũng không thành thật, phóng thích mùi pheromone, mùi cam quýt ngọt thanh, lại giống mùi rượu quả lên men có chút kí©h thí©ɧ, càng ngửi càng mê người.

Vật nhỏ không thành thật còn trở mình ở trong lòng ngực hắn, mông thịt mềm đĩnh kiều vô ý mà cọ hạ thân hắn.

Hắn cương cứng.

Hắn đối với em gái ruột của mình, trong tình huống sau khi cô đã có thể an ổn vượt qua kỳ động dục, cương cứng.