Chương 27

Hai thân ảnh không ngừng xé gió lao vυ"t trong rừng sâu, những tán cây đại thụ rậm rạp che phủ đi bên trên ánh mặt trời.

Tô Thanh thân thể đã sớm rã rời nàng gằng gượng bay về trước, cổ tay từng đợt đau nhói cảm giác truyền đến, mảnh vải thấm ướt dán vào da thịt trắng nõn.

Tìm một cái to lớn thân cây nấp vào, Tô Thanh lần mò tìm một chút thảo dược cầm máu đắp lên vết thương.

Này chỉ là biện pháp tạm thời, bây giờ không thoát thân được, chỉ có nước chết.

Lý Mặc Sầu đạp gió phi nhanh về phía Bắc của rừng, cần thiết nhanh chóng tìm ra người bằng không tính mạng khó giữ. Mà người kia lại không biết võ công.

Tiểu Long Nữ một đường đuổi theo sau thấy sư tỷ đột ngột dừng lại, nàng gọi.

"Sư tỷ"

"Long nhi một hướng, ta một hướng"

Lý Mặc Sầu thân ảnh đạp phong mà đi.

Bên này Tô Thanh bị ép sát vào thân đại thụ, nàng khó khăn hít thở, tầm mắt mơ màng nhìn bóng đen trước mặt.

Cổ họng bị siết chặt, hắc y nhân trên tay sức lực tăng lên thật sự muốn gϊếŧ người.

Đúng lúc này âm thanh cảnh báo vang vọng trong đầu.

"Cảnh báo!!! Ảnh hưởng kí chủ sinh mạng lập tức thiết lập chế độ bảo vệ, tiến hành"

Tô Thanh nghe văng vẳng trong đầu nàng biết đây là âm thanh của hệ thống nhưng thân thể vô lực dần mất đi ý thức.

Hắc y nhân buông lỏng tay, thấy Tô Thanh ngất đi, đưa tay đặt ngay bên dưới mũi nữ hài thăm dò nàng tình hình thật là đã chết hay chưa?.

Hắc y nhân giật mình thân thể cứng đơ bị đè trên đất. Phía trên nữ hài hai mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm.

Nàng hai tay ấn mạnh hắc y nhân yết hầu, người phía dưới hoảng loạn giãy giụa, từ từ chậm rãi bất động.

Tô Thanh thần trí không rõ, bất tỉnh ngã vào đại thụ.

Lý Mặc Sầu thân ảnh phiu phiu trong gió, bên tai đột ngột vang lên tiếng thét. Nàng lập tức phi thân chuyển hướng đi về nơi phát ra âm thanh.

"tiểu Thanh!"

Nhìn tình cảnh trước mắt, Lý Mặc Sầu tiến đến đem người ôm vào lòng, nàng tay đặt tại đối phương động mạch.

Rất may người vẫn còn sống, ánh mắt dừng tại cổ tay không ngừng chảy máu, Lý Mặc Sầu đáy mắt xuất hiện lãnh ý.

Nàng một cước đá văng hắc y nhân.

"Sư tỷ, nàng?" Tiểu Long Nữ vừa đến, nhìn trong lòng sư tỷ diện sắc tái nhợt người, lòng nổi lên một cỗ chua xót cảm giác.

"Không sao, chỉ là mất quá nhiều máu, đi thôi" Lý Mặc Sầu nhanh tay ẩm Tô Thanh dùng khinh công rời đi.

Tiểu Long Nữ muốn đuổi theo chợt nàng khựng lại nhìn kí hiệu được thêu trên vai phải của hắc y.

Đây chính là người của Thanh Phong.

Tiểu Long Nữ ngồi xuống đem đối phương khăn che mặt tháo ra. Là nữ nhân, nàng đã chết, chính là bị siết cổ cho đến chết nhưng chuyện này rốt cuộc là ai làm?.

Người có thể gϊếŧ chết sát thủ của Thanh Phong hiển nhiên là người không thể xem nhẹ.

Về đến nhà tranh, Lý Mặc Sầu đặt người trên giường, tay lập tức điểm đối phương huyệt cầm máu.

Lý Mặc Sầu thay Tô Thanh băng bó vết thương, chuyện này khiến nàng nhớ đến việc một tháng trước.

Chỉ là hiện tại tình huống khác biệt, đổi lại nàng thay nàng ấy chữa trị.

"Sư tỷ, là người của Thanh Phong" Tiểu Long từ ngoài bước vào, nàng đoán không sai, bọn sát thủ này muốn hạ sát các nàng nhưng mục đích của chúng nàng không rõ.

"Sư tỷ, chẳng lẽ mục tiêu của bọn chúng là chúng ta?" Tiểu Long Nữ hỏi, nàng và sư tỷ trước nay chưa từng cùng Thanh Phong qua lại vậy vì sao bọn chúng lại nhắm vào hai người các nàng?.

Lý Mặc Sầu trầm mặc tay siết chặt chui kiếm, nàng lắc đầu.

"Không phải, là tiểu Thanh, ta không biết nàng ấy cùng bọn họ có thù oán gì, nhưng đuổi cùng gϊếŧ tận như vậy thật sự chuyện không đơn giản".