- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chỉ Sợ Thiên Hạ Bình Yên
- Chương 43B
Chỉ Sợ Thiên Hạ Bình Yên
Chương 43B
Tôi hưởng thụ tất cả mọi thứ của người đàn ông này, bất kể là sự bí ẩn tối tăm của hắn, hay là đôi mắt sâu thăm thẳm, lại còn sự ngây thơ lúc hắn ngủ say, cũng như nụ hôn mà hắn dành cho tôi vậy, cho dù nồng nàn đến mức khiến người ta gần như tan chảy, nhưng vẫn có cảm giác được bảo vệ an toàn trong vòng tay của hắn.
Tôi thừa nhận, tôi thích cảm giác miệng lưỡi tương giao với hắn, thích hương vị bờ môi rắn chắc bị tôi cắn trong khe hở giữa những chiếc răng, thích lửa nóng trên môi lưỡi hắn gấp gáp cần tôi phối hợp.
Một người phụ nữ không thể nào cả cuộc đời chỉ thích uống một loại thức uống, nếu sự thật là như thế thì không phải là cô ấy bất hạnh mà là người đàn ông được cô ấy thích bất hạnh. Bởi vì loại phụ nữ này là vô cùng đáng sợ, nếu không phải tính cách cổ quái cực đoan thì chính là vô cùng nhạt nhẽo và buồn tẻ. (Một trong những lý luận quái đản của Bạch Mễ)
Một người phụ nữ xinh đẹp thật ra cũng giống như một người đàn ông yêu nghiệt, đều có sự hấp dẫn trí mạng. Bạn đừng nên hy vọng tìm được hương vị ngây thơ nguyên thủy trên người họ. Bởi vì nếu có thì đó cũng chỉ là ảo giác chết người được sinh ra dưới tác dụng của một loại bột giặt nào đó. (Một trong những lý luận hết sức sâu sắc của Bạch Mễ)
Trong lúc tứ chi dây dưa, tôi hoảng hốt cảm thấy nếu dẫn người đàn ông này xuống địa ngục thì có lẽ cũng là một chuyện không tồi.
Trong hơi thở khác phái nóng cháy, bàn tay to thô ráp rắn chắc của Hắc Dực Miên Thần đã chui vào trong áo ngủ to rộng của tôi, khi khoảnh khắc toàn thân lộ ra sự run rẩy, hắn như giáo đồ thành kính sùng bái thân thể tôi, vuốt ve tấc tấc từ cái đùi bóng loáng tinh tế đến vòng eo thon nhỏ xinh xắn của tôi, mang theo sự thô ráp nóng rực hết sức chân thật lan tràn…
Ngay khi tôi muốn tiêu diệt đỉnh núi tuyết tìиɧ ɖu͙© kia, thì “bang” một tiếng vang lớn phát ra, cửa kính bên cạnh chúng tôi bị một tảng đá lớn đập vào làm cho tan xương nát thịt!
Hắc Dực Miên Thần ngay lập tức bao bọc tôi an toàn trong l*иg ngực hắn, dùng thân thể mình ngăn cản những mảnh vỡ thủy tinh sắc bén bắn ra tán loạn xung quanh.
Tôi nằm yên trong lòng hắn, ngón tay bấu chặt lấy quần áo hắn, lỗ tai vô cùng rõ ràng nghe thấy Đường Đỏ Tam Giác phẫn nộ thét gào: “Bạch Mễ! Cô, mẹ nó mà, nếu hôm nay cô dám giấu tôi đi tán tỉnh người khác, thì tôi nhất định sẽ cho nổ tung tòa nhà này!”
Hắc Dực Miên Thần thả tôi xuống đất, tôi tuyệt đối ngoài ý muốn nghe thấy trong miệng hắn một từ mắng chửi phát ra: “Mẹ kiếp!”.
Sau đó thân hình đã lập tức nhảy ra khỏi cửa sổ, nhìn bộ dạng này chính là tính toán dạy dỗ cho cái tên lông đỏ kiêu ngạo ở dưới lầu một bài học đáng nhớ.
Tôi liền giữ chặt lấy góc áo hắn, hôn lên khóe môi hắn, trấn an nói: “Làm ơn đi, em và Hồng Đường là tử vi không hợp, anh cũng không phải không biết. Đừng so đo với hắn, anh tránh mặt đi.”
Lúc này, ngoài hành lang lại truyền đến tiếng bước chân chạy như điên cuồng, dưới tình thế cấp bách tôi một tay đẩy Hắc Dực Miên Thần ra cửa sổ, ngay lúc cửa bị Đường Đỏ Tam Giác mạnh mẽ đá tung ra thì, tôi cũng đồng thời nghe thấy dưới lầu Hắc Dực Miên Thần bị quăng ngã rên lên một tiếng. Xem ra, tôi xuống tay có hơi mạnh một chút.
Đường Đỏ Tam Giác ánh mắt đỏ rực thiêu đốt, giống như đèn pha nhìn quét khắp chung quanh tôi, sau đó lập tức kéo tôi ra, đến bên cửa sổ nhìn xuống dưới lầu.
Tôi khẩn trương nhìn theo ánh mắt hắn, sau khi không nhìn thấy được bóng dáng của Hắc Dực Miên Thần, liền giống như một da^ʍ phụ lén lút tư tình, lặng lẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Đường Đỏ Tam Giác ngay tức khắc xoay người nhìn tôi căm tức, chụp lấy áo ngủ của tôi rồi mạnh mẽ kéo tôi đến trước chóp mũi của mình, há miệng to như chậu máu lập tức tấn công: “Anh… ưm…”
Tôi thật sự sợ bị đưa đến phòng giáo vụ, vì thế nên bất đắc dĩ hy sinh nhan sắc, lại một lần nữa dùng tuyệt chiêu trí mạng, lấy môi phong bế cái miệng ngòi nổ của hắn, chặn lại sóng thần ngàn thước từ nơi khởi nguồn.
Đường Đỏ Tam Giác hít vào một hơi, không hưởng thụ được nhiệt tình phục vụ của tôi, mà lại đột nhiên ho khan lên.
Tôi vỗ phía sau lưng hắn, trong miệng oán trách nhẫn tâm nói: “Nửa đêm anh không ngủ chạy đến đây đập vỡ cửa sổ để làm gì? Nhìn đi, nhìn đi, thiếu chút nữa đánh trúng đầu tôi rồi!”
Đường Đỏ Tam Giác ho mãnh liệt đến nổi cái đầu cũng lúc lắc, hung hăng trừng tôi, vừa định há mồm, tôi đã đưa ngón tay chặn lại, ra hiệu im lặng, miệng nhỏ giọng nói: “Đừng rống lên như thế, tôi tới tìm tư liệu, anh làm cho bảo vệ chạy tới, tôi lại bị kiểm điểm, nếu bị đuổi học, ba tôi nhất định sẽ liều mạng với tôi đấy.”
Đường Đỏ Tam Giác bán tín bán nghi mắt lạnh quét qua tôi, tôi dùng sức trừng hắn một cái, sau đó xoay người thu dọn đống hồ sơ trong tay, định nhanh chóng thả lại toàn bộ vào chỗ cũ.
Lúc bỏ lại vào ngăn tủ, tôi vẫn không với tới được vị trí kia liền ra hiệu bằng mắt với Đường Đỏ Tam Giác, xoay eo thon nhỏ ra: “Bế tôi lên đi.”
Đường Đỏ Tam Giác đưa bàn tay to ra bấu một cái, tiết hận giơ tôi lên, ngay sau khi tôi trả hồ sơ về lại vị trí, thì áo ngủ cũng vừa tuột xuống, cả người cũng theo bàn tay to của hắn trượt xuống.
Quá trình này diễn ra hết sức nhanh chóng cho đến khi tôi có phản ứng lại thì bàn tay đặt trên eo tôi bây giờ đã chễm chệ nằm trên hai ngọn núi cao của tôi, còn cái áo ngủ rộng thùng thình bị kéo lên kẹt lại trên ngực, lộ cặp mông tròn trịa tiếu lệ gợi cảm của tôi ra ngoài.
Tôi cảm thấy Đường Đỏ Tam Giác phía sau hơi thở nặng nề, bàn tay bấu lấy cặp ngọc tuyết phong của tôi càng bóp càng chặt, tôi bắt đầu hoài nghi tôi sắp sửa bị véo ra sữa, cảm giác rất vui sướиɠ thoải mái.
Đường Đỏ Tam Giác đột nhiên chúi đầu về phía trước, ấn tôi lên trên tủ hồ sơ, tay trái vòng qua ngực ôm lấy tôi, tay phải lập tức sờ soạng về phía vùng châu thổ thần bí của tôi…
Mẹ kiếp! Cái thùng thuốc nổ này là muốn kiểm tra xem tôi có bị người ta động vào hay không đây mà!
Thật là mẹ nó muốn đi tiểu mà!
Tôi nhịn tiểu đã lâu sắp không chịu nổi nữa, liền chộp lấy một xấp hồ sơ dày nặng trong tay quăng ra, muốn đập vào cái đầu heo chủ nghĩa sô-vanh của hắn!
Hắn lại dường như đã sớm dự đoán được tôi có chiêu này, không những không trốn tránh, mà còn đột nhiên dùng ngón tay hung hăng cắm vào trong!
Tôi bởi vì không ổn mà thân mình căng thẳng, vội thu lực độ trong tay lại, kẹp chặt đùi, phòng ngừa ngón tay của hắn tiếp tục tiến công, một mặt chửi ầm lên: “Mẹ kiếp! Hồng Đường anh, con mẹ nó, thử cắm vào một chút nữa xem, lão nương nhất định sẽ lấy mạng anh!!!”
Đường Đỏ Tam Giác thân thể cứng đờ, nửa ngón tay đặt trong thân thể tôi tiến cũng không được, lùi cũng không được, cuối cùng trong sự khẩn trương cực độ của tôi, khàn giọng nói: “Được rồi… Xin lỗi mà…”
Tôi sửng sốt, hoàn toàn không ngờ rằng hắn sẽ xin lỗi, bất giác thả lỏng.
Đường Đỏ Tam Giác chậm rãi rút ngón tay ra, trên mặt ửng lên một vệt đỏ khả nghi, ánh mắt né tránh không chịu nhìn tôi, còn ngón tay vừa mới chui vào cơ thể tôi kia thì vẫn không biết làm sao cứ cứng đờ ra.
Tôi khởi động thân mình không quá thoải mái, đưa hồ sơ trong tay cho hắn, giọng điệu không tốt nói: “Bỏ lên trên đi!”
Đường Đỏ Tam Giác vốn định đưa tay phải ra cầm lấy, nhưng rồi lại rụt trở về đổi thành tay trái sau đó mới bỏ hồ sơ về chỗ cũ.
Tôi quét mắt nhìn khắp phòng, xác định không có gì khác thường, à… ngoại trừ cửa sổ đã bị đập nát, thì tất cả mọi thứ đều hoàn hảo như lúc ban đầu, mới yên tâm xoay người chuẩn bị bỏ đi.
Đường Đỏ Tam Giác lại kéo cổ tay tôi lại ôm tôi vào lòng rồi cứ như vậy không nói một lời.
Tôi cảm thấy hắn có hơi khác thường, liền kéo ra chút khoảng cách, hỏi: “Anh làm sao vậy?”
Đường Đỏ Tam Giác quét mắt liếc tôi một cái, lại hướng đôi mắt về chỗ kia nhỏ nhẹ ngập ngừng nói: “Lão tử…… Lão tử không biết cô vẫn còn là xử nữ, vừa rồi…”
Hắn không nhắc tới thì thôi, nhắc tới là tôi liền nổi giận, lập tức một tay đẩy hắn ra, gầm nhẹ nói: “Anh là cái đầu heo sô vanh! Là một thùng thuốc nổ di động! Có phải là xử nữ hay không là vấn đề của tôi, nhưng mà tôn trọng hay không là vấn đề của anh! Ba của anh dạy anh tôn trọng phụ nữ như vậy hay sao?”
Đúng vậy tôi quả thật còn là xử nữ đó. Tuy rằng trước đây tôi vẫn thường suy nghĩ rằng mình sẽ xử lý nó, nhưng mà không có ai đồng ý cả.
Bây giờ khi mà tôi đã lắc mình biến thành một con người khác với lúc xưa thì cũng khinh thường loại hành vi như thế. Vì vậy vẫn luôn kéo dài cho tới bây giờ, thật là uổng phí tuổi thanh xuân.
Đường Đỏ Tam Giác thế mà lại gật gật đầu, thừa nhận một cách hết sức hiển nhiên: “Nhưng mà lão già háo sắc kia nói, phụ nữ chặt hay không thì phải thử qua mới biết được...”
Tôi điên cuồng...
Lập tức một chưởng đánh ra, phẫn nộ quát: “Cho dù tôi có là xử nữ, thì lần đầu tiên cũng không đến lượt anh đâu!” sau đó liền xoay người định bỏ đi.
Đường Đỏ Tam Giác lại một tay kéo tôi trở về đè lên bàn, ánh mắt tức giận đẹp một cách lộng lẫy, hắn hung hăng nện một quyền lên mặt bàn sát bên cạnh tôi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lão tử sao có thể không chơi được loại đàn bà thối như cô hả?!”
Tôi liếc mắt một cái, trừng lại hắn: “Bởi vì lão nương là cưỡi ngựa, không phải bị cắm!”
Đường Đỏ Tam Giác gầm nhẹ một tiếng, thuận miệng gào thét: “Lão tử, mẹ nó, không quan tâm quy tắc!”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chỉ Sợ Thiên Hạ Bình Yên
- Chương 43B