- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chỉ Sợ Thiên Hạ Bình Yên
- Chương 10
Chỉ Sợ Thiên Hạ Bình Yên
Chương 10
A? Mẹ ơi, sao tôi lại không nghĩ tới hóa ra là một mỹ nam còn mơ ngủ? Hắn thế mà có thể hoàn toàn làm lơ cái đùi tràn ngập dụ hoặc, và đôi mắt phượng xinh đẹp vừa thanh thuần vừa lẳиɠ ɭơ của tôi?
Mù à? Mù đúng không?
“Con ả đáng chết!!! Cô đứng cao như vậy làm gì… A……!!!!!” Trong lúc tôi đang phỏng đoán lên cao trào, thì tiếng rống của Phách Lối Nam đột nhiên phá tan tâm lý phòng hộ của tôi, trong lúc tôi đang mềm mại ảo tưởng nhất liền hung hăng mà thọc một đao, làm cho tôi nháy mắt bừng tỉnh, quay đầu nhìn lại, kết quả……
“A……!!!!!” Lập tức cả người mang giày, mang giẻ lau, mang thùng nước, mang nước bẩn rít gào đổ xuống, lấy tạo hình vặn vẹo tuyệt đối không tưởng được lần nữa cưỡi lên cổ tên chảnh chọe, đè hắn ra đất, cái thùng nước bẩn trong tay cũng không chịu khống chế úp lên đầu hắn, khiến cho mái tóc hoa mỹ kiêu ngạo của hắn trở nên lầy lội trong dòng suối đen tràn ngập bụi bặm kia …
Không thể tránh né, váy tôi ô uế, mặt tôi bẩn, giày tôi bị hư, chân tôi bị thương, mà chỗ riêng tư vẫn như cũ không mặc qυầи ɭóŧ của tôi lại một lần nữa ra hấp thụ ánh sáng trên cổ tên chảnh chọe, hình tượng của tôi hoàn toàn bị hủy hoại!!!
Mộng đẹp vỡ vụn tôi không hề nghĩ ngợi liền một quyền đấm xuống, hung hăng nện lên thùng nước trên đầu tên chảnh chọe, cảm giác nửa người bên dưới cưỡi trên mình hắn thoáng hiện lên, một loại rung rinh choáng váng theo tiếng kêu rên của hắn.
Hắn bàn tay vung lên, lấy tư thái cực kỳ phẫn nộ quăng nó ra bên cạnh, tên chảnh chọe nghiến răng nghiến lợi trong hành lang yên tĩnh có vẻ đặc biệt khủng bố, hắn phun nước dơ bẩn ra, rồi liền rít gào một cách điên cuồng: “Con mẹ nó! Đồ đê tiện! Cô gõ cái gì mà gõ? Mau lăn xuống cho ông!”
Tôi rất muốn KKXXTTOO hắn, nhưng…… Bà đây là thục nữ!!! Tôi nhịn...
Sau đó tôi đặc biệt ý thức được giáo viên hướng dẫn mặt già cứng đờ cùng với các bạn học thân hình đều đang co ro trong gió lạnh, thì tôi lại càng thêm hiểu rõ ưu thế của việc nhẫn nhục phụ trọng là thế nào, lại nói việc sắm vai chim nhỏ nép vào người quả thật là sở trường của một thế hệ ác nữ như tôi.
Vì thế, ánh mắt ngập nước sương mù của tôi không dễ dàng rơi xuống mà để cho hình tượng cứng cỏi một lần nữa được thăng cấp, một thế hệ phụ nữ với khí chất tuyệt hảo và phong độ thiên thành cứ như vậy hoa hoa lệ lệ ra đời!!!
Nhưng mà, nhưng mà...
Nhưng mà, khi tôi quay đầu thoáng nhìn qua đôi mắt mông lung gợi cảm đang để lộ ra toàn bộ đều là không kiên nhẫn của hắc mã Hoàng tử, khi tôi nhìn thấy hắn lười biếng mở cặp môi gợi cảm điển hình của Angelina Jolie phun ra hai chữ cực kỳ ái muội bằng chất giọng khàn khàn ‘um sùm’, thì tôi thật sự có một loại xúc động hận không thể lập tức huy đao tự cung!
Thân làm một người bảo vệ đủ tư cách mà tổ chức phái đi, tôi lại làm cho thính giác của Hoàng tử cảm thấy bị quấy nhiễu… Tội lỗi quá!
Vì thế, tôi giơ cái giẻ lau trong tay lên, trực tiếp nhét vào cái miệng mềm mại của tên chảnh chọe, chặn đứng từ trong nôi cái công lực rống giận thâm hậu của hắn.
Sau đó, xoay người một cái như Càn Khôn Đại Na Di, vô cùng uất ức đỏ mắt, trong đôi mắt phượng phong tình nổi lên long lanh hạt nước, vô cùng đắc ý về hiệu quả, tôi liếc qua con hồ ly đực đang cười như muốn bị đánh đòn, lại xoay đầu đáng thương vô cùng nhìn về phía hắc mã Hoàng tử, vươn bàn tay vô cùng cần an ủi, nhỏ nhẹ dụ hoặc nói: “Chân tôi bị trẹo rồi, có thể làm phiền vì bạn học thân thể cường tráng này bế tôi lên không, cảm ơn.”
Hắc mã Hoàng tử bị biểu tình của tôi nháy mắt hạ gục, đáy mắt nhìn chăm chú vào tôi, rồi vươn chân dài đứng lên từ trên ghế, sau đó động tác lười biếng hà hơi một cái, dạo bước đi lướt qua chỗ cánh tay của tôi.
Động tác kia, thật là ngầu quá! Ngầu đến mức tôi không thể không hóa đá.
Nhưng tôi là trường kỳ kháng chiến trong việc đối phó với đàn ông, ngay trên tuyến đầu thì sao lại có thể dễ dàng nhận thua được? Lập tức chồm về phía trước, hai tay ôm lấy cặp chân dài của Hoàng tử, ngước đôi mắt phượng sóng nước đưa tình lên, chân thành khiêu gợi cố ý kéo dài nói: “Anh hùng ... Cứu cứu nô gia đi ...”
Hắc mã Hoàng tử rốt cuộc cũng bị tôi lay động, mơ hồ nhìn thấy cánh môi gợi cảm kia khẽ động hai cái, lập tức vươn cánh tay tráng kiện kéo tôi lên, tôi thấy đã tận dụng được thời cơ, vội nhu nhược dựa vào l*иg ngực hắn, như một đóa hoa nhỏ thẹn thùng nói: “Anh hùng ... được chàng ra tay tương trợ, tiểu nữ không có gì báo đáp...Đành lấy thân báo đáp vậy.”
Bùm bùm ầm loảng xoảng loảng xoảng……
Giáo viên hướng dẫn đã qua tuổi 50 tuổi, hôn mê; các bạn học trên bục giảng, té sấp; các bạn học thêm dọn sách giáo khoa, tan biến; các bạn học đang quét sàn, đổ ập xuống…
Hắc mã Hoàng tử kia tà phi mày kiếm đột nhiên biến thành dãy núi cao, hình như bị đả kích không nhỏ suy tư nhìn tôi, ánh mắt có thể hấp dẫn vạn vật kia lưu luyến trên mặt tôi nhìn qua hai cái, rồi lại hết sức uy vũ gật đầu cho phép: “Được.”
Rắc…… Ánh mắt nhu nhược của tôi vỡ vụn, có loại cảm giác không biết làm sao. Khóe miệng kéo kéo hai cái, rồi cực kỳ biếи ŧɦái nâng khuôn mặt lên, để sát vào đôi môi mà tôi đã ảo tưởng không biết bao nhiêu lần có thể chà đạp, bẹp xuống một ngụm!
Cảm giác thật tốt!
Hoàng tử… Hình như… Đỏ mặt…
Ta thật muốn lập tức ôm quyền, thất kính nói: Chẳng lẽ huynh đài còn là trai tân sao? Rồi hắc mã Hoàng tử sẽ mặt như được khai sáng, che nửa dung nhan, ngượng ngập nói: Vị cô nương này, nàng hỏi phía trước hay là phía sau?
Trong lúc mọi người hóa đá, tôi nâng ngón tay đen nhiễm nước bùn của mình lên, quay tới quay lui trước mặt hắc mã Hoàng tử, vui thích nói: “Em đã đưa vật đính ước cho anh rồi, còn của em đâu?” Viên kim cương carat cực lớn của tôi, mau đến làm cho tôi hoa mắt đi.
Chà chà hí hí…… Chờ khi tôi lấy được viên kim cương, thì cũng coi như là phí bảo hộ cho hành động lần này, một khi anh lăn trở về nước, thì tôi liền nhanh chóng tái giá!
Hắc mã Hoàng tử lạnh lùng nhìn ngón tay xôn xao của tôi, rồi hắn thực sự thò bàn tay ra sau lưng, lấy ra một đồ vật gì đó màu xanh đen.
Đôi mắt của tôi trong nháy mắt mở to ra, không ngờ rằng hắn lúc nào cũng mang theo vật đính ước, chẳng lẽ thật sự đã động lòng đối với tôi sao? Chuyện này……
Tôi rốt cuộc có nên tiếp tục chơi cái trò bảo vệ này không? Nếu trở thành bạn gái thì đương nhiên là phải ở bên cạnh người mình cần bảo vệ rồi…
Trong lúc tôi còn đang giãy giụa, hắc mã Hoàng tử đã đem vật màu xanh đen kia nhét vào trong tay tôi, tôi bóp thử một cái, thấy có vẻ mềm!! Sao lại mềm được???
Hắc mã Hoàng tử nhướng mày, giọng điệu vẫn lạnh nhạt như cũ, ra vẻ đương nhiên nói: “Cái này là đất dẻo cao su để cho em bóp chơi, muốn làm gì thì cứ làm cái đó.”
Thế giới của tôi từ đây trời sụp đất nứt!!! Đại ca, anh bao nhiêu tuổi rồi? Mà còn chơi cái loại trò chơi cấp thấp này? A!!! Tôi điên rồi!!! Cắn răng hỏi: “Như vậy anh có thể cho em một cái nhẫn kim cương carat lớn không?”
Hắc mã Hoàng tử trước con mắt nhìn trừng trừng của mọi người ôm tôi đi vào lớp, động tác trầm ổn vui sướиɠ đặt tôi lên bàn, vươn ngón tay mạnh mẽ lấy lại cục đất sét cao su, rồi linh hoạt vuốt ve véo ấn mấy cái, thì đã làm xong một cái nhẫn kim cương bằng cao su thật tốt!
Tôi nhìn chằm chằm lên viên kim cương thật lớn màu xanh đen kia, liền có một loại cảm giác tỉnh lại sau cơn mơ.
Nhưng thấy hắc mã Hoàng tử rũ mi, khuôn mặt căng cứng góc cạnh rõ ràng cá tính, muốn đem cái nhẫn kia đeo lên ngón áp út của tôi, thì tôi giống như bị kim đâm phải trực tiếp nhảy dựng lên mặt đất, nhưng bởi vì cổ đang bị thương mà không chịu được lực cho nên lại ngã xuống…
Nhưng mà sự đau đớn không có truyền đến, bởi vì hắc mã Hoàng tử đã dùng cánh tay mạnh mẽ của hắn, ôm tôi vào lòng một lần nữa đặt lại lên bàn.
Nhưng mà cái nhẫn ở trên đầu ngón tay vừa mới được tròng vào kia thì lại bị bị chèn ép thay đổi hình dạng, cái loại cảm giác khốn đốn không nói nên lời chính là tôi hiện tại.
Hắc mã Hoàng tử mặt vô biểu tình mà nhìn vào cái nhẫn, không nói một câu nào, nhặt lại cục đất sét đầy bùn đất kia, rồi bắt đầu tỉ mỉ làm một cái nhẫn kim cương cara lớn khác.
Tuy rằng hắn vẫn luôn lạnh lùng không có biểu tình gì, nhưng ánh mắt nghiêm túc lại vô cùng kiên quyết. Giống như lời thề của một đứa bé non nớt mà ngây thơ nhưng lại ảnh hưởng trực tiếp đến linh hồn.
Con người của tôi có một khuyết điểm không lớn không nhỏ, đó chính là chỉ trêu chọc những người đàn ông mình có thể khống chế, chỉ đi quyến rũ những người đàn ông mình không thích, chỉ đùa giỡn những người đàn ông mình không để ý, cho nên, người đàn ông này tôi hẳn có thể xuống tay.
Nhưng, không biết vì sao giờ phút này tôi bỗng cảm thấy tôi không khống chế được hành vi của hắn, hoàn toàn không rõ ý nghĩa những gì hắn làm, trong mơ hồ lại còn có cảm giác như tôi đã quên mất một cái gì đó, hình như còn là một chuyện rất quan trọng.
Tôi một phen đoạt lấy chiếc nhẫn bằng đất sét đang dần dần hình thành trong tay hắc mã Hoàng tử, xoay tròn bóp mấy cái thì nó đã không còn là hình dạng một cái nhẫn nữa mà ngược lại giống một cái bát béo ú.
Tâm tình tôi rất tốt lại moi ra thêm một cục đất sét nhỏ nữa dính lên trên cái bát béo ú kia, bây giờ thì rất giống một con ruồi bọ.
Chà chà, đất sét cũng rất thú vị. Tôi chơi đến nỗi yêu thích không buông tay, hoàn toàn có loại cảm giác thỏa mãn của một nhà thiết kế hoàn thành được tác phẩm vĩ đại.
Cảm nhận được xung quanh yên tĩnh không một tiếng động nhìn mình chăm chú, khóe miệng tôi co rút, hoàn toàn quên mất mình đang sắm vai một tiểu thư khuê các, tôi lập tức đập hai tay vào một cái, mang con ruồi bọ kia hủy thi diệt tích.
Trong ánh mắt đầy sọc đen của các bạn học, giáo viên hướng dẫn ho nhẹ một tiếng, ý bảo mọi người về chỗ ngồi rồi nói: “Hôm nay Học viện Quý tộc YY chúng ta chào đón sinh viên mới, năm thứ hai ngành quảng cáo chúng ta cũng tiếp nhận hai sinh viên chuyển trường và một sinh viên tuy rằng ở trường nhưng vì chuyện cá nhân mà không thể đến lớp, bây giờ, chúng ta cho bọn họ một tràng pháo tay để tự giới thiệu đi.”
Hai sinh viên chuyển trường và một sinh viên đã từng bỏ học? Tôi nghi hoặc.
Tràng vỗ tay qua đi, vì vấn đề ưu tiên cho phụ nữ, tôi xoay thân mình ngồi trên bàn, mắt phượng phong tình nhìn về phía sau, hài lòng tiếp thu ánh mắt đặc trưng của chàng trai nào đó, khóe miệng tự nhiên giơ miệng cười đa dạng, hài hước nói: “Chào mọi người, tôi tên là Bạch Mễ, còn vì sao lại không gọi là Hắc Mễ, thì đó là do sự lựa chọn của mẹ tôi.”
Trong tiếng vỗ tay như sấm dậy, có một nam sinh cao gầy, ồn ào náo nhiệt nói: “Bạch Mễ, cô có bạn trai chưa?”
Mọi người lại bàn tán qua lại, tôi đưa tay vỗ trán, vốn định nói anh nên hỏi tôi có bao nhiêu bạn trai, nhưng nghĩ tới Hoàng tử ở đây, tôi vẫn nên khiêm tốn một chút, vì thế cười nói: “Chỉ mong sau khi tốt nghiệp đại học, nếu lại có người hỏi tôi câu hỏi này, tôi sẽ gật đầu bảo phải.”
Trong lúc các quần chúng nam sinh tình cảm sục sôi, tôi dựa tường, trong mắt ẩn chứa KW điện lưu nhìn hắc mã Hoàng tử, không giật chết hắn, cũng phải giật tê hắn!
Hắc mã Hoàng tử dưới ánh nhìn nóng bỏng của tôi thì có vẻ động dung, thế nhưng…… Hắn chậm rãi mở đôi mắt mơ màng sắp ngủ, giọng nói hơi thèm trầm thấp gợi cảm, lười biếng mở miệng báo ra một cái tên: “Đoạn Dực.”
Bốp bốp… Nữ sinh sôi trào, tôi nghe thấy vô số con vịt cái nhỏ khen ngợi hắn thật ngầu, đẹp trai, quả thực sát thủ vừa ngầu vừa lạnh luôn khiến cho nữ sinh viên hít thở không thông! Nhưng mà tôi xuất hiện triệu chứng ù tai nghiêm trọng, thế giới dường như sụp đổ.
Gì? Hắn nói hắn tên là gì? Tôi hình như không nghe rõ? Đoạn gì? Dực gì? Hồng Đường của tôi đâu? Hoàng tử nước XX của tôi đâu?
Thế là giáo viên hướng dẫn đã giải thích toàn bộ nghi hoặc của tôi: “Bạn học này đã thi đậu vào Học viện chúng ta với thành tích xuất sắc, nhưng vì việc cá nhân cho nên đã hoãn lại một năm, bây giờ mới quay trở lại. Chỉ mong cậu ấy có thể lấy khả năng ưu tú của mình bổ sung lại cho những gì đã mất trong thời gian qua.”
Tiếng của giáo viên hướng dẫn cứ giống như Tam Tạng đại huynh cứ niệm đi niệm lại, khiến tôi có một loại xúc động muốn đập bẹp hắn đi, nhưng mà, người mà tôi nên chú ý không phải là hắn.
Tầm mắt của tôi lại nhìn về gần đó, thong thả cứng đờ mà rung động liếc cái tên chảnh chọe bị tôi đánh đến không ra hình người kia, nhìn hắn vừa hung hăng chà lau cái đầu đầy bùn lầy, vừa dùng cái miệng sưng vù xanh tím mắng chửi làu bàu, vừa dùng ánh mắt kim cương loá mắt độc ác nhìn trừng trừng tôi, lấy giọng điệu không đội trời chung, ác liệt rống ra hai chữ hủy thiên diệt địa: “Hồng!!! Đường!!!”
Tổ chức ơi, đây đâu phải là đường đỏ, đây là đường ngòi nổ!
Không biết quá trình hóa đá của tôi có đạt tới trình độ vạn dặm không người chim bay tuyệt địa không? Tóm lại, khi hồ ly đực đáp bộ móng vuốt yêu tinh của hắn lên bả vai tôi, cười bằng khuôn mặt cảnh xuân tươi đẹp, thì tôi chỉ nghe được âm thanh thiên sứ kêu khanh khách: “Bạn học Bạch Mễ, chào bạn, tôi là lớp trưởng lớp chúng ta, cũng là chủ tịch Hội Học Sinh, nếu bạn có bất cứ yêu cầu gì cứ đến tìm tôi.”
Sau đó tôi lại nghe được âm điệu ác ma mềm mại của hắn nói tiếp: “Hai thằng nhóc vừa rồi đã bị tôi đánh đến vào bệnh xá trường học, mà ở đó đang có một đám thực tập sinh tiến hành thực nghiệm nhân thể học lâm sàng, với nhiệt tình học hỏi điên cuồng mà ngây thơ của bọn họ, tôi tin tưởng, hai anh bạn học kia hẳn là một khoảng thời gian nữa cũng sẽ không thể đến làm phiền cô."
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chỉ Sợ Thiên Hạ Bình Yên
- Chương 10