Chương 13: Quái vật ở bến cảng
Trên đường nhựa tan nát, chiếc hummer quen thuộc lại di chuyển cực nhanh về phía trước, theo sau là một chiếc xe việt dã cũ kỹ.
Sau vài ngày ở trong căn cứ nhàm chán, Trầm Yên quyết định túm cả bọn đi đánh quái kiếm tinh thạch.
Nhiệm vụ cấp S lần này của bọn họ là tiêu diệt tang thi ở bến cảng vùng biển. Yêu cầu tám người thực hiện.
Không còn cách nào khác Quân Nhã đành kêu thêm một tổ đội nhỏ gia nhập đi gϊếŧ quái.
__________
Bến cảng là nơi trước khi mạt thế đến đã là vật tư thành núi, khi mạt thế đến thì là thiên đường của bọn chính phủ.
Nhưng vì ẩn nấp trong bến cảng là một vật thể không rõ ràng nhưng nguy hiểm cao độ nên vật tư bọn họ chỉ có thể lấy bên ngoài. Số lượng người đi lấy vật tư trước kia cũng chỉ có 1 phần 5 trong bọn họ có thể trở về. Nhưng cũng thương tích đầy người thôi.
Chỉ là Trầm Yên có chút không hiểu, một nhiệm vụ có tính chất nguy hiểm như thế tại sao chỉ quy định 8 người đi? Đến Quân Nhã cũng thật không hiểu bọn chính phủ nghĩ gì.
Còn Trầm Ngôn??
Thôi chúng ta cứ bỏ qua tên biếи ŧɦái này đi...
Suy nghĩ của y quặn quẹo biết đâu mà lường. Không chừng bây giờ trong đầu y nghĩ là...
Khụ khụ...
Đương nhiên là để mấy người bọn họ đi chết thay rồi, đôi bên lưỡng bại câu thương. Còn bọn chính phủ chín là ngư ông đắc lợi, mấy người không nhìn thấy cách xa xe bọn họ là một chiếc xe quân dụng sao?
Quần chúng : chúng tôi không thấy có được hay không a??
______
Hai chiếc xe cứ thế chạy nhanh đi, chẳng mấy chốc đã thấy được bến cảng. Quân Nhã dừng xe, hạ cửa kiến thương lượng với Hà Sơn dị năng giả hệ thổ cấp 3 sơ cấp, cũng là đội trưởng của nhóm người đấy.
" Anh Hà chúng ta chia làm hai nhóm đi thu vật tư, khi nào gặp quái vật sẽ phát tính hiệu cho nhau được chứ?!"
Hà Sơn không ý kiến gật đầu.
Thế là bọn họ liền chia nhau hành động.
Nhóm người Trầm Ngôn cẩn thận đi sâu vào trong mấy thùng hàng to lớn. Trầm Ngôn vừa đi vừa thu vật tư tròn mắt vào không gian, không bỏ xót vật gì.
Ba người Trầm Yên cũng không nhàn rỗi vừa đi vừa xử lí mấy con tang thi gần đó.
Trong bóng tối bốn cặp mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm vào bốn người Trầm Ngôn bên ngoài.
Một trong bốn 'người' đó lên tiếng :
"Chăm sóc cậu ta đi. Đừng để bọn họ chết sẽ không thú vị."
"Vâng!"
Ba 'người' kia liền biến mất, tốc độ nhanh đến không ngờ.
Trong bóng tối 'người' đàn ông đó quan sát Trầm Ngôn bên ngoài, trên môi là nụ cười man rợ, hơi thở lạnh toát tựa như ma quỷ.
Một cảm giác không thoải mái trào lên trong ngực, Trầm Ngôn mím môi quan sát kĩ mọi nơi nhưng không phát hiện đều gì bất thường. Trực giác y cho thấy có nguy hiểm chỉ là y không biết nó ẩn nấp ở nơi nào.
" Tất cả cẩn thận! Đi sát nhau, chú ý cảnh giác!"
Ba người Trầm Yên, Quân Nhã, Vũ Băng tự động xích lại gần Trầm Ngôn. Cả bọn cẩn thận quan sát động tĩnh xung quanh.
Một âm thanh cực nhỏ vang lên bên tai Trầm Ngôn, ánh mắt sắt bén của y liền nhìn chằm chằm vào hướng đó. Cách đó không xa là một cái nhà kho, vết máu đen loan lỗ khắp nơi.
Cửa mở, trong bóng tối vang lên tiếng cười khặc khặc rợn người. Trầm Ngôn cảnh giác nhìn vào cửa nhà kho, ba 'người' nam nhân từ trong đi ra.
Bọn chúng rất giống Trầm Ngôn đều có đôi mắt đỏ như máu, trên người tản ra một loại khí tức âm trầm làm người khác khó chịu.
Một trong ba tên đó nhìn chằm chằm Trầm Ngôn nhếch môi, khàn khàn nói:
" Ngươi rất mạnh! Có hứng thú làm việc cho bọn ta không?!"
Trầm Ngôn liếc nhìn hắn ta, phun ra vài chữ lạnh nhạt:
"Không hứng thú."
Tên đó cũng không phản ứng gì, chỉ băng quơ nói:
"Vậy sao.... Vậy thì bọn ta phải chăm sóc ngươi chu đáo rồi. Lên!"
Tiếng nói vừa dứt, ba tên đó như mũi tên rời cung phóng nhanh về phía Trầm Ngôn.
Bốn người Trầm Ngôn cũng ra tay tấn công, dị năng xuất ra liên tục, bốn người Trầm Ngôn không dám lơ là ứng chiến.
Bỗng từ đâu xuất hiện hai con tang thi, chúng nó gào thét gia nhập trận chiến. Ba người Trầm Yên, Quân Nhã, Vũ Băng nhanh chóng bị hai con tang thi kéo ra chỗ xa đánh.
Một mình Trầm Ngôn đối phó với ba tên dị nhân kia. Dù Trầm Yên có lo lắng cỡ nào cũng không thể thoát khỏi vòng vây của hai con tang thi đó được.
Một hồi giao chiến, trên người Trầm Ngôn cũng đã xuất hiện vết thương lớn nhỏ không đồng nhất, y thở dốc liên tục, ba tên dị nhân này thật sự quá mạnh dị năng của y bây giờ đã là cấp 4 trung giai nhưng cũng không phải là đối thủ của chúng.
Ầmmm
Trầm Ngôn lại bị đánh văng ra xa đυ.ng vào thùng hàng rơi xuống.
Phụ...
Một ngụm máu liền bị phun ra..
Trầm Yên gấp đến độ chảy nước mắt, cô lo lắng nhìn Trầm Ngôn đang nằm đằng kia, kiếm trên tay đối phó với con tang thi trước mắt càng hung tàn.
_____hết chương____
👍