Chương 15.3: Không ai hiểu

***

Chủ đề tập đầu tiên của gameshow "We Are So Lovely" là cuộc sống hàng ngày, mỗi nhóm khách mời chỉ cần hoạt động theo cuộc sống hàng ngày của họ.

Ba nhóm khách đầu tiên bao gồm hai nhóm anh em và một nhóm chị em, họ đã ăn sáng xong, chuẩn bị ra ngoài đi dạo, thỉnh thoảng còn phải nhận nhiệm vụ của đội đạo diễn.

Nhóm thứ tư, Ngu Đồ Nam và Lục Tử Dã, được bao quanh bởi hàng chục triệu khán giả.

Ngu Đồ Nam vốn định đi làm, nhưng vì Lục Tử Dã dành nửa tiếng để sửa chữa phòng livestream, vẫn chưa ăn sáng nên cô đành phải ngồi vào bàn ăn, vừa uống cà phê vừa nhìn anh ăn trong sự nhàm chán.

"Chị đã uống hai ly rồi." Lục Tử Dã thấp giọng nói.

Ngu Đồ Nam một tay ôm thái dương, nghiêng đầu nhìn anh: “Tối qua chị mất ngủ, ba giờ hơn mới ngủ được, không uống cà phê thì sợ làm việc không hiệu quả."

Lục Tử Dã suy nghĩ một chút, lấy điện thoại di động ra gõ vài chữ, sau đó đưa đến trước mặt cô.

Cẩn thận, không để máy ảnh quay được.

[? Không ai trong chúng ta có thể nhìn à?]

[Đó là quyền của bạn thì thầm trước hàng chục triệu người]

[Không kìm được cảm xúc, khó chịu, muốn chửi bới (lăn lăn)]

[Trong trường hợp này, đừng đến đây để tẩy trắng nhé~]

Ngu Đồ Nam nghi ngờ liếc nhìn anh, nhận lấy.

"Tối qua chị giống em, căng thẳng đến mức không ngủ được phải không?" Ngu Đồ Nam nhìn chằm chằm vào những dòng chữ trên màn hình, đọc từng chữ một.

Cư dân mạng: [...]

[Hahaha tôi thích chị gái này.]

[Nói nhanh nói nhanh, chị gái tôi tên là Ngu Đồ Nam, cô ấy là một cô gái xinh đẹp!]

[Anti-fan, mặt các bạn có đau không?]

[Không nên lúc nào cũng nghĩ người khác có mục đích xấu.]

[Tiểu Lục có chút hài, có thể khen anh ta không?]

Ngu Đồ Nam dừng lại hai giây, lắc đầu.

"Không phải."

"Nghĩ đến việc em xuất hiện trước hàng triệu khán giả, chị phấn khích quá thôi."

Lục Tử Dã:?

[Có thể nói, Ngu Đồ Nam đúng là chị ruột, cười chết tôi rồi!]

[Miễn là chị gái vui, không cần quan tâm đến sống chết của em trai, nếu không thì cần em trai làm gì chứ? (đầu chó)]

Ngu Đồ Nam trả lại điện thoại cho anh, có chút chê bai: "Có chuyện gì thì nói thẳng đi. Nhắn tin xong chị phải cúi đầu nhìn xuống, lãng phí thời gian."

Lục Tử Dã tức giận thu lại điện thoại di động, xấu hổ đến muốn chui xuống gầm bàn, nhưng vẫn kiên trì ăn sáng một cách tao nhã, không thể để Long Ngạo Thiên mất mặt.

Khổ.

Ngu Đồ Nam cười khẽ: "Chị nghĩ em nên thả lỏng một chút đi."

"Em đang rất thả lỏng đây."

Ngu Đồ Nam nhướn mày, cười nhẹ.

"Được, rất thả lỏng thì rất thả lỏng."

Giọng điệu của cô ấy rất nhẹ nhàng, tựa như đang dỗ dành một đứa trẻ ba tuổi.

Lục Tử Dã khó chịu ăn xong buổi sáng, đem bộ đồ ăn của hai người đặt vào máy rửa bát trong bếp. Ngu Đồ Nam nhìn tủ lạnh rồi nhìn anh, muộn màng phát hiện ra thứ cô uống sáng nay không phải là món sữa yêu thích của cô mà là cháo.

Lục Tử Dã mím môi, nghiêm túc hồi lâu nói: "Em không uống sữa."

Nếu bây giờ cô hỏi tại sao bữa sáng anh không uống sữa, anh sẽ chạy về phòng, không bao giờ ra ngoài nữa.

Long Ngạo Thiên không uống sữa!

Khóe môi Ngu Đồ Nam cong lên: "Được rồi, được rồi."

Cô thản nhiên đưa chìa khóa xe cho anh, nói: “Lái xe đi.”

Chưa hề làm gì nhưng mối quan hệ giữa hai chị em hòa hợp đến khó hiểu.

Giống như vô số buổi sáng bình thường trong những gia đình bình thường, không hề có sự đυ.ng chạm hay tranh cãi, chỉ nói vài câu rồi rời khỏi bàn ăn.

[Tại sao tôi có cảm giác rằng anh ta thực sự đang diễn, nhưng anh ta đang diễn vai Long Ngạo Thiên á.]

[+1]

[AAAA anh ấy uống gì vậy? Nói cho tôi biết đi]

[Nếu em trai tôi ngoan ngoãn như vậy, tôi sẽ không tức giận khi nó đòi tiền mua giày đâu.]

[Hehehe, chị gái cười lên nhìn rất xinh nha ~! ]

[Cả nhà ơi, các bạn quên hai câu hỏi rồi đúng không? Tôi nhắc lại đây: tại sao Ngu Đồ Nam lại xuất hiện sau khi từ chối lời mời tham gia gameshow? Ttại sao Lục Tử Dã lại tốt với Mục Ngôn?]

Nhóm chương trình cũng không hiểu hai vấn đề lớn này.

Nhưng họ ngại không dám hỏi vì vẫn chưa đến buổi phỏng vấn.

***

Lục Tử Dã xuống lầu, đi đến bãi đậu xe: "Chị, ở cổng khu tập thể đợi em.”

Ngu Đồ Nam bước vào thang máy, vừa nhận được "dấu chấm hỏi khắp màn hình" từ Tuệ An vừa phải đối mặt với khuôn mặt đầy dấu hỏi của đạo diễn Lý Ý Đạo.

Cảnh tượng rất hài hước.

"Nghe nói sẽ có buổi phỏng vấn? Cậu có thể hỏi trước, xíu tôi không phải gián đoạn công việc để phỏng vấn nữa."

Cô thích tập trung làm việc.

Người sản xuất gật đầu đồng ý: “Được rồi được rồi, ra khỏi thang máy rồi chúng ta cùng Lục tổng phỏng vấn một lúc nhé.”

Cuộc phỏng vấn diễn ra trong một tiểu đình bên ngoài khu dân cư, họ bỏ qua những câu hỏi lịch sự như “Cảm giác tham gia gameshow như thế nào”,... nhà sản xuất hỏi thẳng vào vấn đề:

“Có lẽ cô không biết, Lý tổng và tôi có đến gặp cô và người đại diện của cô. Khi cô từ chối, chúng tôi tình cờ có mặt, định nói chuyện với cô, cô nhất định không tham gia, còn nói em trai cô…"

Người sản xuất cẩn thận nhìn Lục Tử Dã, thu hồi ánh mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Bọn họ còn nói em trai cô là một chú chó nhỏ nhút nhát, xấu hổ đến mức không thể quay hình, cuối cùng vì sao cô lại cùng Lục Tử Dã tham gia chương trình?"

[Chó nhỏ nhút nhát?]

[Ba từ này dùng để miêu tả Lục Tử Dã, tôi cười chết mất.]

Ngu Đồ Nam không chút do dự: “Tiền.”

Nhóm chương trình:?

“Nếu tôi đồng ý tham gia ngay, mức lương tương đối thấp, nhưng với thân phận của em trai tôi thì mức lương ẽ khác”.

Nhóm chương trình:...

Cái gì thế này, họ bị khách mời chém giá à?

Ngu Đồ Nam nói, vừa thẳng thắn vừa bình tĩnh, không hề cảm thấy có lỗi hay không tự nhiên, như thể việc làm vì tiền là điều đương nhiên, câu trả lời như vậy rất hấp dẫn, ngược lại nếu cô trả lời “vì tiền” với tâm thế rụt rè e sợ sẽ khiến người ta cảm thấy thật bất thường.

Người ta nói “Tự tin tỏa sáng”, ai chẳng thích một chị gái tự tin chứ.

Đây không phải gọi là chặt chém, mà gọi là "tối đa hóa lợi ích"!

[Không ngờ chị gái là kẻ nghiện tiền hahaha.]

[Haha, lần sau sếp bảo tôi làm thêm giờ mà tôi từ chối, tôi sẽ mạnh dạn trả lời như vậy, thích tiền thì không sao cả!]

[Đừng nói vòng vo, hãy dũng cảm nói ra nhu cầu bản thân (nắm tay thành quyền)]

Ngu Đồ Nam trả lời dễ dàng, nhưng khi đến lượt Lục Tử Dã phỏng vấn, cuộc phỏng vấn lại gặp khó khăn.

"Lục tổng, tôi nghe nói Mục Ngôn là nghệ sĩ trực thuộc công ty của anh đúng không?"

Nhắc đến cái tên này, Lục Tử Dã không khỏi cau mày, nhẹ nhàng “Ừm”.

"Anh nghĩ gì về anh ta?"

“Mấy người hỏi trợ lý của tôi về vấn đề của anh ta đi.” Lục Tử Dã bình tĩnh nói: “Công ty là của tôi nhưng tôi không tham gia quản lý.”

Nhà sản xuất:...

[Người không lo chuyện bao đồng có thể nói đến mức lời lẽ hùng hồn như vậy, không hổ là tiểu Lục tổng.]

[Hãy lạc quan về sự sống còn của công ty, không chấp nhận thì cứ làm.]

[Ha ha ha, người qua đường nói anh ấy có chút thích tính cách của Tiểu Lục, chính là gọi hắn như vậy sao, tiểu Lục tổng! ]

[Đúng rồi~ Cảm giác bị lôi kéo và không quan tâm này thú vị lắm]

[Cảm giác Tiểu Lục hơi giống một diễn viên hài, thế mà… tôi còn nghĩ đã biết nguyên nhân TAT.]

[Thật muốn biết+1111]



Lục Tử Dã muốn kết thúc cuộc phỏng vấn, tổ tiết mục không còn cách nào khác, đành phải để họ đi.

Anh đang lái chiếc Maybach, trước khi lên xe, thiếu gia vừa rồi còn khá kiêu ngạo đột nhiên gạt bỏ mọi cảm xúc, nghĩ đến điều gì đó, anh ta nghiêm túc liếc nhìn nhóm chương trình, giảm tốc độ, im lặng nhìn Ngu Đồ Nam, sắc mặt trầm trầm…

Có vẻ như anh đang lên kế hoạch.

Cuối cùng, sau khi giãy giụa mấy chục giây, Lục Tử Dã tỏ ra thỏa hiệp, bước tới, đứng ở trước xe, mở cửa cho Ngu Đồ Nam.

[Nội tâm em trai: Ừm, tôi là Long Ngạo Thiên (nhìn xe), chị gái tôi đang ở đây, tôi muốn mở xe cho chị gái (dừng lại hoàn toàn, liếc nhìn đoàn làm chương trình). Họ chắc chắn sẽ cười nhạo tôi. Chắc chắn (vừa suy nghĩ vừa bước chậm lại), nhưng nếu tôi không mở cửa cho chị tôi, chị ấy không thích tôi nữa thì sao? (dậm chân, nghiến răng, nhắm mắt, mở mắt) (ngoan ngoãn mở cửa)]

[Tiểu Lục: Dù mất mặt cũng không bao giờ để chị gái mình tự mở cửa xe. (nắm quyền)]

[Bạn không hiểu sao, Tiểu Lục không phải Long Ngạo Thiên cũng không thành vấn đề, anh ta chỉ buộc phải trở thành Long Ngạo Thiên để cho chị gái mình được hưởng địa vị Long Ngạo Thiên thôi~]

[Tả khống!!]

[Chỉ sau một giờ livestream mà anh ấy đã được tẩy trắng rồi à? ]

[Một số người thích làm nô ɭệ, hãy để họ làm điều đó đi~]

[Lũ anti-fan đang nhảy lung tung, phớt lờ chúng đi]

Ngu Đồ Nam không biết sự đấu tranh và thỏa hiệp của Lục Tử Dã nên tự nhiên lên xe.

Nhà của họ cách công ty không xa, khoảng 25 phút lái xe.

Tất cả nhân viên của Điện ảnh và Truyền hình Bắc Nam đều vui mừng khi nhìn thấy trên livestream là Ngu Đồ Nam và Lục Tử Dã sẽ đến làm việc.

--Tôi sắp được lên TV!

——Tôi làm việc cùng chị gái của Long Ngạo Thiên!

Ngoài sự phấn khích, còn có một cảm giác thật tuyệt vời khi “đồng nghiệp của tôi là chủ dưa”, lần đầu tiên không phải nhảy lên nhảy xuống ruộng dưa để tìm dưa, toàn bộ Internet đang chú ý đến công ty của họ!

Khi Ngu Đồ Nam đến công ty, tin tức về việc Lục Tử Dã và chị gái anh tham gia một gameshow đã lan truyền khắp giới nhà giàu.

Thậm chí, một số gia đình giàu có và nhà đầu tư nổi tiếng, những người từng bị Lục Tử Dã chỉ trích nặng nề, nghe được tin tức livestream của Lục Tử Dã từ cấp dưới của họ, cũng có ác ý tiến vào phòng livestream, hy vọng nhìn thấy anh bị mắng.

Để trút cơn giận của họ.

Cùng lúc đó, Lục Thừa Vũ vừa mới lên máy bay riêng đi nước ngoài, từ trợ lý biết được Lục Tử Dã đang tham gia gameshow, ông ta liền xua tay, ý bảo đừng làm phiền ông.

Ông ta không quan tâm Lục Tử Dã có xuất hiện trong gameshow hay không, với tính tình của Lục Tử Dã, chắc chắn những gì ông ta nhìn thấy khi quay lại sẽ chỉ là một đống lời chửi mắng mà thôi.

Lục Thừa Vũ còn hy vọng có thể nhìn thấy Lục Tử Dã lâm vào tuyệt cảnh, chỉ có như vậy, vợ chồng ông mới có thể hoàn toàn thất vọng đối với đứa con này, từ đó mà Lục Tử Dã sẽ không có quyền quản lý Tập đoàn họ Lục.

Đây cũng chính là lý do khiến Lục Thừa Vũ không những không ngăn cản Lục Tử Diệp liều lĩnh ở bên ngoài mà đôi khi còn bí mật đối phó với “đối thủ” của anh.

Bề ngoài, ông ta đến công ty của Lục Tử Dã để dạy cho anh ta một bài học để khoe khoang danh tiếng của mình.

Trợ lý của Lục Thừa Vũ không hiểu tâm tư thật sự của chủ tịch, vốn dĩ anh ta muốn báo cho ông tin tức tiểu Lục tổng đã ngoan ngoãn, hiểu chuyện, nhưng cuối cùng anh ta chỉ có thể tiếp tục giữ bí mật.

Cùng lúc đó, Ngu Đồ Nam nhận được một tin nhắn.

Sau khi nhìn thấy khuôn mặt giống hệt người cha cặn bã của mình ở kiếp trước, Ngu Đồ Nam đã bí mật thuê thám tử tư theo dõi Lục Thừa Vũ.

Lục Thừa Vũ tung tích bí ẩn, vệ sĩ vây quanh, mười ngày qua cô chỉ nhận được một tin tức.

[Ông ấy đã ra nước ngoài.]

[Tôi nghe nói đây là chuyến đi thứ tám của ông ấy đến Quốc gia M trong tháng này.]

Rất thường xuyên.

Thường xuyên hơn nhiều so với việc quay lại nhà họ Lục.

Ngu Đồ Nam không nói gì, thanh toán tiền, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Xe đậu ở bãi đậu xe tầng một của công ty, Ngu Đồ Nam nới lỏng dây an toàn, vặn cổ duỗi tay, toàn thân thoải mái mới thong thả xuống xe.

Khi ra khỏi xe, cô trở lại trạng thái người phụ nữ vừa mạnh mẽ vừa thông minh.

Một nhóm nhân viên đang tụ tập ở tầng trên của công ty, sau khi Lục Tử Dã vào văn phòng, mọi người lao tới bên cạnh Ngu Đồ Nam.

"Đây có phải là người em trai nhút nhát của chị không?"

Ngu Đồ Nam: "Em ấy đôi khi khá nhút nhát."

“Hôm đó say rượu, tôi có nói gì như khuyên em trai mình đừng ngại ngùng không?”

"Có."

đồng nghiệp:

Lòng tôi chết rồi.

"Đồ Nam, tại sao tiểu Lục tổng cứ nhất định đối xử tốt Mục Ngôn? Chẳng phải tiểu Lục tổng rất ghét anh ấy sao?"

Hmmm, câu này hơi khó trả lời.

Ngu Đồ Nam quay lại, bắt gặp hơn chục cặp ánh mắt mong đợi, ngay cả Tuệ An cũng không nhịn được, đáng thương nói: "Chị Đồ Nam, tò mò hại chết mèo. Câu hỏi này đã khiến em băn khoăn suốt hai tiếng đồng hồ. Em sắp chết rồi, bị câu hỏi này dồn tới chết luôn."

Ngu Đồ Nam do dự hai giây, nói rất thẳng thắn: "Tôi không biết."

"Mọi người đang làm gì thế?"

Vừa dứt lời, Mục Ngôn liền hưng phấn đi đến bộ phận tiếp thị, háo hức hỏi Ngu Đồ Nam: "Chị Đồ Nam, chị biết chị gái của anh Tiểu Lục không? Phòng livestream ở đâu? Em vào xem ngay~"

Hiện trường yên tĩnh trong hai giây.

[Tại sao người này lại ngu ngốc đến vậy?]

[Mục Ngôn, người trước mặt anh là ai?]

"Anh không nhìn thấy thật à?" Tuệ An hỏi.

Mục Ngôn thành thật lắc đầu.

“Không biết tại sao, chị trợ lý của tôi không cho tôi xem truyền hình trực tiếp, nói là sợ tôi xem sẽ ảnh hưởng đến công việc của tôi.”

[Trợ lý lo lắng là đúng, chàng trai trẻ, anh đang tranh giành chị gái với Long Ngạo Thiên đó.]

[Hahaha, anh đã thành công thu hút sự chú ý của Tiểu Lục.]

"Vậy thì đừng xem." Một đồng nghiệp ở bộ phận tiếp thị trả lời anh.

"Ồ, vậy thôi." Mục Ngôn thở dài, gật đầu một cách uể oải.

Trước khi họ đến, tổ tiết mục đã sớm tới lắp đặt camera, trong công ty không có thợ quay phim hay nhân viên nào khác, mọi thứ đều ở trạng thái bình thường nhất, Mục Ngôn cũng không suy nghĩ nhiều.

Đi được hai bước, anh ta quay lại, lao tới Ngu Đồ Nam.

"Nhân tiện, chị ơi, anh Tiểu Lục không có ý khen chị à?"

Ngu Đồ Nam bối rối.

“Khen— tôi?”

"Dạ" Mục Ngôn ngoan ngoãn gật đầu: "Sau buổi livestream lần trước với chị, chị đã lọt top hot search, em cũng thu hút được một số fan. Anh Tiểu Lục có thể nghĩ rằng em có tiềm năng phát triển. Sau buổi livestream, vào ngày thứ hai, anh ấy đã sắp xếp cho em rất nhiều tài nguyên, thậm chí còn nhờ đặc trợ Tống chuyển lời cho em."

"Tiểu Lục nói gì?"

Tất cả ánh mắt đều nhìn về phía Mục Ngôn.

Mục Ngôn cười nói: “Nói em sẽ bận đến mức không bao giờ quay lại công ty nữa.”

Đạo diễn, nhà sản xuất: ...

Tất cả nhân viên: ...

Ngu Đồ Nam: …

——Không ngờ Lục Tử Dã lại là kiểu người như vậy.

[Cuối cùng tôi cũng biết tại sao Lục Tử Dã lại đối xử tốt với Mục Ngôn rồi.]

[Lục Tử Dã trong đời đã chiến đấu với vô số người nổi tiếng, trong giới giải trí ai cũng bình đẳng, không ngờ người đầu tiên anh ta nâng đỡ lại là kẻ thù của mình, kẻ thù đã cướp đi chị gái.]

[Thật đáng thương, huhuhu (bushi)]

[Nỗi khổ của Tiểu Lục nhà chúng tôi, ai! mà! hiểu! được! ]