- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chị Ơi! Anh Yêu Em
- Chương 52
Chị Ơi! Anh Yêu Em
Chương 52
Nằm thở phì phì bên cạnh … tôi mỉm cười hạnh phúc, còn em thì nằm lấy tay nghịch ngực tôi thi thoảng nhéo nhẹ một cái
– Ghét anh quá à … quậy thấy sợ lun
– Ai bỉu mặc đồ sεメy quá chi ai chịu nổi
– Hiểm hiểm … gian gian ghê lun
– Vậy mà có người thương
– Bởi vậy mới ức nè … tự nhiên
– Tư nhiên gì … muốn quậy nửa hôn
– Xí … thở hổng ra hơi mà bày đặt
– Chờ đó … nằm 5 phút nửa rùi biết tay anh
– Hihi hổng dám đâu … mệt ghê … giờ hổng cho người ta ăn kem hả
– Ừ quên mất tiêu … vậy giờ đi ăn rùi về quậy nửa hen
– Ai cho đâu mà đòi hoài … mặc đồ đi ăn kem điiii
– Rùi ok …
Em nũng nịu ngồi dậy mặc đồ vào. Nhìn em dịu dàng mặc từng món đồ vào mà cứ muốn nhào vô đè em cởi hết trở ra gì đâu … nhưng thôi … em còn đó chứ có chạy đâu mất được đâu mà gấp.
– Ghét anh quá à … làm nhăn váy người ta hết lun
– Vậy để anh ủi cho hen
Tôi lấy tay xoa xoa lên người làm em cười ngặt nghẽo
– Hoy hoy … không có mượn … hihi dắt xe a ra đi
– Xe anh hả …
– Ừ … mua xe chi rùi để nhà …
– Ờ ờ
Tôi dắt xe tôi ra ngoài đứng chờ em khóa cửa … Nhìn em đẹp như thiên thần … thiệt đi chiếc xe của tôi coi bộ uổng phí sắc đẹp quá … tôi rụt rè đề nghị
– Hay mình đi xe em đi … chứ em đẹp vậy đi cái xe cà tàng này … sợ …
– Mệt … đi với người iu của em … ai nói gì kệ …
– Ừ ừ …
Tôi đề máy chạy đi … em ngồi sau lưng ôm chặt lấy tôi. Đường Sài Gòn ban đêm, không thiếu những cặp tình nhân chở nhau vi vu trên đường. Nhiều người chạy ngang đều ngoài nhìn lại … có lẽ họ đang nghĩ vì sao một cô gái đẹp như vậy lại phải ngồi trên chiếc xe cũ và người chở lại là một thằng nhóc cùng tàn như xe … Chẳng sao cả … em vẫn ôm tôi thật chặt, miệng hát lalala gì đó … ừ thì sao chứ … tình yêu mà … chiếc xe đâu làm nên giá trị một con người
Ngồi ăn kem mà em đâu có thèm để ý gì tới tôi … lo móc điện thoại ra tám hết người này tới người kia … chẳng có gì lạ … ngồi khoe tôi mới mua xe mới chứ chẳng có gì. Thiệt lúc trước lạnh lùng bao nhiêu thì giờ hiện nguyên hình một chị tám nhiều chuyện nhí nhảnh bấy nhiêu. Em của tôi đáng yêu thật, em có thể lạnh lùng với tất cả mọi người nhưng trước mặt tôi em luôn là một cô gái dịu dàng, vui vẻ … cứ như em có hai con người hoàn toàn khác vậy và tôi yêu cả 2 con người này của em. Đó là sự thật. Ăn xong hai đứa chở nhau chạy vòng vòng, lê la cafe bệt, rồi ăn cá viên chiên … tới khuya mới chịu chạy xe về … Vừa vào đến em và tôi lại lao vào nhau quên cả trời đất … Hùng hục với nhau đến mệt nhoài mới chịu nằm im ngủ … cho đến tận lúc đó … chưa bao giờ tôi nghĩ đến một ngày … tôi không còn được ôm em trong vòng tay nửa … chưa bao giờ nghĩ đến … chưa bao giờ.
Sáng … sau khi ăn sáng xong tôi chở em về nhà rồi chạy qua quán làm. Tất nhiên là từ bảo vệ đến nhưng đứa bạn phục vụ chung đều bắt tay chúc mừng thành quả đầu tiên của tôi. Cảm giác tự hào, cảm giác rất vui vì hai bàn tay trắng đã làm nên quả ngọt đầu tiên … Say sưa làm việc mãi cho đến chiều … thì nhỏ Hân xuất hiện. Dạo này nhỏ thường xuyên ghé quán tôi uống nước. Khi thì đi với em của tôi, khi đi một mình, đôi khi đi với chị Tiên. Thi thoảng Hân vẫn ghé qua nhà tôi chơi, mua trái cây, mua nước ngọt cho tôi để dành uống, lâu lâu vẫn bắt tôi chở đi ăn gà rán, trò chuyện, tâm sự những chuyện vui buồn rồi còn hay chạy ra quán cafe chổ tôi hay coi đá bóng để ngồi xem chung nửa … Hân khác em ở chỗ coi đá bóng không bao giờ ngủ gục … không sao cả … bạn bè em … tôi càng lúc càng thân như vậy … Hân cũng vui vẻ, không còn ghét tôi như trước nửa … tuy nhiên vẫn thích nói xấu chê bai tôi đủ điều … thật khó hiểu … Đem nước lại cho nhỏ tôi cười
– Sao bửa nay tới sớm vậy
– Ở nhà buồn … mà nè có xe mới chút chở đi siêu thị dùm đi
– Còn làm mà
– Chút xin nghĩ đi
– Hix … tự nhiên đi siêu thị bất tử vậy
– Tại có mấy thứ cần mua … chở đi … có xe mới cho Hân ngồi xe mới lấy hên coi
– Ờ ờ … thôi vậy chờ chút
Tôi đi vào xin ông Kha nghỉ sớm … cằn nhằn mấy tiếng ổng cũng cho tôi nghỉ, đơn giản thôi tôi làm từ sáng tới giờ mà với lại ổng khó khăn gì tôi méc chị Tiên thế nào thằng chả cũng cười khì khì cho qua à … nhìn mặt hùng hổ vậy chứ sợ chị Tiên lắm.
– Rồi … đi … mà sao xe Hân hổng đi … đòi đi xe M
– Mệt … muốn đi xe mới mà
– Xe cũ mèm chứ mới đâu
– Thì xe mới mua … mà coi xe cũng cũ hen
– Vậy lấy xe Hân đi nha
– Không. Chạy nhanh đi nói nhiều
– Ờ ờ
Tôi lắc đầu chạy xe qua siêu thị. Tự nhiên yêu em xong … trở thành cu-li không công cho cả bạn bè em luôn … chẳng riêng gì nhỏ Hân mà mấy mụ kia lâu lâu cũng lợi dụng danh nghĩa của em để nhờ tôi mua cái này cái nọ mỗi lần tôi đưa em đi diễn @@. Hôm nay cũng vậy … đẩy xái xe đẩy đi theo nhỏ Hân cứ như osin vậy, nhỏ tha hồ tung tăng mua sắm đủ thứ, chỉ việc chọn, chỉ tay … là tôi tự biết phải lấy bỏ vào xe đẩy …
Mua cả đống đồ xong … nhỏ đòi tôi chạy qua nhà bạn nhỏ … hình như là một tiệm sửa xe … chạy vào nhỏ nói
– Tiệm của bạn Hân đó … M cho người ta làm xe mới mới lại đi
– Tự nhiên làm mới chi
– Không lẽ để xe vậy hoài hả … làm đi hổng có tốn nhiều đâu
– Ờ ờ …
Rồi nhỏ vào đứng nói chuyện với bạn nhỏ một tí xong anh đó vỗ vai tôi
– Em yên tâm, để xe anh làm 2-3 tiếng là đẹp như mới luôn. Khỏi lo … để đó tự anh làm được gì anh làm…
Anh đó nháy mắt với tôi một cái rồi kiu thợ đem xe tôi vào trong tháo ra làm … Nhỏ Hân đứng cười
– Nè làm gì ngơ ngẩn lun dzậy … mình đi coi phim đi … chút về lấy xe
– Gì … coi phim nửa hả
– Uhm … lâu rùi Hân hổng có đi coi phim
– Ờ ờ mà đi bằng gì
– Uhm hen … quên mất tiêu …
Suy nghĩ một hồi nhỏ chạy vào trong … được một chút thì ông bạn nhỏ đẩy chiếc AB theo sau nhỏ. Thì ra mượn xe của ổng để đi
– Nè … có xe rùi hết đường từ chối hen
– Ờ … có ai từ chối hồi nào đâu
– Mệt quá … chạy nhanh đi … chút Hân trả tiền vé coi phim đền ơn M bửa nay đi mua đồ phụ Hân chịu chưa … nhanh nhanh
Nhỏ kéo tay tôi ngồi lên xe cười hớn hở … Tôi lắc đầu thở dài leo lên xe chở nhỏ chạy qua rạp chiếu phim … Nào giờ ít đi xem phim … lâu lâu có dịp đi cũng cảm thấy vui … nhất là được đi chung với người đẹp … cũng thấy khoái trong bụng lắm chứ … kệ đi coi sẵn thấy phim nào hay hay bửa nào rủ em đi. Chọn một bộ phim hành động mới ra, mua thêm bắp, cá viên chiên với 2 ly coca … nhỏ tung tăng kéo tay tôi vào phòng chiếu. Công nhận sức ăn bắp rang bơ của nhỏ Hân kinh dị thiệt, mới 20 phút đầu tiên thò tay vào bọc đã hổng còn cục bắp nào cho tôi ăn … nhìn qua nhỏ tôi lắc đầu
– Ăn bắp thấy sợ lun
– Hihi ngon mà
– Ăn nửa không
– Ừ … M ra mua nửa đi
– Trời thiệt hả
– Thiệt
– Ờ ờ … người ta nói giỡn mà làm thiệt lun
– Hihi cằn nhằn giống ông cụ quá đi.
Tôi đành chen ra ngoài mua thêm một phần bắp cho nhỏ … kệ sẵn đi giải quyết tâm sự cho nhẹ người để coi phim cho thoải mái. Bước trở vào hàng ghế … lỡ đạp chân ông nội nào ngồi kế nhỏ Hân … thằng chả mặt quạu đeo tính chửi tôi thì nhỏ Hân quay qua cười tươi
– Anh … cho bạn em xin lỗi nha …
Công nhận giờ mới thấy sức mạnh cụ thể của sắc đẹp … mặt thằng chả đang quạu … nhìn thấy nhỏ Hân lập tức cười tươi bỏ qua liền. Tôi khẽ xin lỗi thằng cha đó rồi ngồi xuống cạnh nhỏ … đưa ngón tay cái lên gật gật đầu … Nhỏ Hân cười tít mắt thầm thì vào tai tôi
– Chút ra về bảo đảm ổng sẽ xin số điện thoại Hân nè … tin không
– Thiệt hả
– Thiệt … chút rùi biết … hihi
Tôi nhìn nhỏ, xong nhìn qua thằng cha đó … tôi lắc đầu quay lên xem phim tiếp … Kết thúc phim … vừa bước ra khỏi phòng chiếu lập tức thằng cha đó lẽo đẽo theo sau 2 đứa vào thang máy … từ từ xê lại gần nhỏ Hân cười làm quen. Nhỏ Hân nháy mắt nhìn tôi rồi quay qua nói chuyện với thằng đó … tôi bỏ tay vô túi quần quay mặt đi huýt sao vu vơ … chẳng quan tâm ai làm gì làm … Thang máy vừa xuống tới tầng hầm là vừa lúc thằng đó hoàn thành việc làm quen xin số nhỏ Hân … công nhận nhanh tay lẹ miệng thiệt. Kéo tay tôi đi nhỏ Hân cười khúc khích
– Đó tin chưa … hihi bộ đi với nhỏ Thy chưa từng thấy hả
– Ờ không … cũng có … bộ Hân cũng hay được người ta xin số vậy hả
– Uhm … nhiều khi chạy trên đường cũng có mấy anh chạy theo xin số nửa đó
– Trời sao gan vậy
– Chuyện thường mà
– Rùi Hân có cho không
– Có …
– Sax … quen biết gì mà dám cho
– Hihi … Hân cho số của Mimi
– Hả … Mimi … haha ghê nha …
– Ừ … vậy mới đáng … cho Mimi trị mấy thằng cha háo sắc đó …
Tôi lắc đầu dắt phóng xe ra khỏi tầng hầm giữ xe … Mimi thì tôi có biết, mấy lần đi diễn vẫn hay được Mimi chăm sóc … thân con trai nhưng kiếp con gái … đặc biệt Mimi rất thích trai lạ … trai đẹp :)) … nhỏ Hân lém lỉnh thiệt.
Trở về tiệm sửa xe … đúng là thợ chuyên nghiệp có khác, chỉ đi có hơn 2 tiếng mà xe tôi đã được làm toàn bộ mới trở lại với cái giá 50k. Mặc cho tôi ngơ ngác … anh bạn của Hân chỉ lấy giá 50k … cho tất cả dàn áo ngoài của xe, lốc máy, đèn, đề, kính và cả yên xe mới … Tạm biệt anh bạn của Hân … tôi chở nhỏ về quán để lấy xe của nhỏ … Vẫn còn khá sớm, quán còn hoạt động nhưng không lẽ giờ này chạy vào làm nửa … thôi thì về … ghé net chơi game một tí rồi ngủ …
– Tính đi đâu đó
– Ờ chắc ghé net chơi game chút rùi về ngủ
– Game gì nửa
– Ờ game con trai … Hân không biết đâu
– Xí … coi thường Hân quá nha … chờ chút … đừng có đi đó
– Gì nửa
– Chờ nha
Nhỏ chạy vào trong dắt xe ra cười
– Cho đi coi M chơi game chút rùi về
– Sax … chơi game cũng coi chi trời
– Mệt quá … đi đi … Hân cũng mún chơi
– Hix … khó hiểu …
Tôi nói thì nói vậy nhưng cũng chạy xe đi kiếm tiệm net gần nhà ghé vào. Net hơn 20 máy, chẳng phải màn hình tinh thể lỏng gì cả … nhìn người ta sẽ ít ai chịu ghé net này … tuy nhiên những ai từng chơi ở đây đều sẽ phải công nhận một điều máy cực kì mạnh. Còn nhớ thuở trước tôi thích chơi cửu long tranh bá, đi nhiều net, máy coi hiện đại nhưng chạy khoảng 1-2 acc cửu long là giật tung màn hình … nhưng ở net này … một máy có thể treo cùng lúc từ 6-10 acc cửu long cùng lúc mà vẫn có thể xem phim trực tuyến bình thường. Tất nhiên tôi không thể chơi loại game cày như vậy được …
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chị Ơi! Anh Yêu Em
- Chương 52