- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chị Ơi! Anh Yêu Em
- Chương 39
Chị Ơi! Anh Yêu Em
Chương 39
Tôi leo lên xe đề máy phóng đi … Theo lời nhỏ Hân … tôi chạy vòng vòng mấy con đường có nhiều shop quần áo … Tìm được một shop khá đẹp … 2 đứa đi vào lựa đồ … nói là 2 chứ nhiệm vụ của tôi chỉ là đi theo sau lưng, nhỏ Hân mải mê chọn đồ … bắt tôi mặc tới mặc lui cả chục lần mới chịu gật đầu … được một cái áo muốn nhũn não … con gái đúng là khó tính trong mấy vụ mua sắm này … 10 nàng thì cũng hết 9 nàng như nhỏ … được áo … kế đến là chọn quần … có vẻ nhanh hơn chọn áo … xong … nhỏ bắt tôi vào phòng mặc cả bộ cho nhỏ xem … Bước ra ngoài … nhỏ nhìn tôi cười …
– Đẹp đó … thấy tài tui chưa
Tôi gật gật đầu xoay qua xoay lại tự nhìn mình. Quay ra thì nhỏ đã đi thẳng ra ngoài xe ngồi đợi. Tôi trở vào thay đồ ra đưa cho nhân viên gói lại rùi tình tiền thì nhỏ nhân viên cười
– Dạ bạn gái anh thanh toán rồi ạ …
– Sao em … bạn gái nào
Nhỏ nhân viên cười chỉ tay ra ngoài cửa chô nhỏ Hân ngồi … @@ Đứng hình cả phút … tôi mới tần ngần đi ra cửa … nhìn nhỏ thắc mắc … Chưa kịp nói nên lời thì nhỏ nhăn mặt
– Tính đứng tới tối lun hả … bộ quần áo đó … coi như thưởng công vụ hùi nảy … được chưa … giờ chở tui đi uống trà sữa đi
– Hả hả … trà sữa …
– Chứ muốn sao … mua đồ dùm … giờ không cho người ta uống nước hả.
Tôi bật cười …
– Ừ … rồi thì đi làm gì dzữ vậy …
Vào trà sữa … tôi ngồi phịch xuống ghế nằm dài ra … lần nào vào trà sữa có máy lạnh người cũng phê tới óc hết chỉ muốn nằm ngủ thôi.
– Người gì vô duyên … chưa gì hết nằm dài ra rồi … uống gì kiu kìa
Tôi lại cầm cái quyển menu lật qua lật lại cho có lệ rồi kiu …
– Cho mình một trà sữa kiki gì đó …
Hình như tôi kiu trà sữa có gì đó mắc cười lắm sao mà thấy thằng phục vụ với nhỏ Hân bịt miệng cười … quê à … nhớ man mán hum trước nhỏ Thy gọi món đó cho tôi giờ kiu đại chứ bít gì đâu …
– Đồ khùng trà sữa nào kiki … hihi … anh cho em 1 trà sữa hương kiwi với 1 hương táo bỏ thạch trân châu đầy đủ nha.
Nghe xong tôi thở phì … à thì ra là kiwi chứ không phải kiki … chà … suýt tí là thằng phục vụ tôi lấy li trà sữa pha với tiết canh cún cho tôi uống thì chí nguy=)) … Nhỏ vẫn không thôi cười … thiệt tình … tự nhiên cái làm trò hề cho nhỏ cười à … quê dễ sợ … Tôi không dám nói gì nửa … nằm dài ra nhắm mắt hưởng thụ cái máy lạnh.
– Tự nhiên trả tiền quần áo chi dzậy …
– Uhm … khỏi lo … đợi con Thy về tui bắt tôi mua đồ lại bù …
Bó tay … thôi kệ … ai làm gì làm … đầu tôi giờ chỉ nhớ tới cái máy lạnh thôi …
– Nè … yêu con Thy nhìu không
Sax … tự nhiên hỏi vụ này chi má
– Ờ ờ
– Trả lời ngập ngừng … haizz.con trai mấy người … tính quen qua đường chứ gì …
– Ờ ờ
Tôi mĩm cười … chẳng trả lời chẳng giải thích chi … tính tôi vậy.
– Bộ lúc nào … cũng im im bất cần như vậy hả … haizz vậy mà con Thy nó yêu mấy người cũng lạ thiệt … mà nhìn người nhỏ xíu vậy … cũng liều thiệt … coi chừng mai mốt thiệt thòi về mình đó nghen … haizz
Và hình ảnh quen thuộc lại diễn ra … một người nói, còn một người thì nằm im gật gù hoặc chỉ trả lời cho có … Tôi luôn vậy, rất dở tám chuyện … tôi chỉ giỏi lắng nghe thôi. Nhỏ Hân cũng chịu khó nói thiệt, ngồi nói vu vơ tùm lum chuyện, kể tùm lum về nhỏ với Thy … cứ như vậy … 2 tiếng đồng hồ trôi qua … chắc cũng đến lúc về … nên tôi ngồi thẳng lại, chống tay lên bàn ngồi nhìn nhỏ Hân. Công nhân khả năng nói chuyện của nhỏ siêu thiệt … nhưng trong lời nói nhỏ … có điều gì đó buồn buồn … có lẽ cô gái này cũng mang nhiều tâm sự lắm đây … ừ cũng phải thôi, nghe nhỏ nói hôm trước là mới chia tay người yêu mà … Phù … mệt óc thiệt …
– Chừng nào diễn
– Tối mai …
– Diễn ở đâu
– Ừ bên cơ sở chính Q10 ấy …
– Vậy à … mấy giờ … coi bửa đó tui rảnh tui đi xem
– 7h … ở số “ … ” … hix thôi đi chi … diễn có chút xong liền … có gì đâu mà coi
– Kệ tui … để coi hứng thì tui ghé coi … không thui … được chưa … hổng ai chọc mấy người đâu … vậy hen.
Phù … lại mệt óc nửa … hix kiểu này dũng khí đâu mà đứng hát trên sân khấu chứ … nhỏ nghe xong … về kể lại cho cái đám bạn nhìu chuyện của nhỏ Hân thì … đúng là … trốn luôn quá … Cái cảnh mệt óc này cuối cùng cũng kết thúc … Nhỏ cũng chịu về để đi công chuyện gì đó … Chở nhỏ về nhà xong, tôi lấy xe đạp cọc cạch về nhà … lúc đi thì thảnh thơi đường nào cũng đi được, lúc về thì đi lạc, hỏi đường về nhà muốn rả họng … Nằm nghĩ được chút rồi chạy qua quán làm. Mấy nay lo tùm lum chuyện chưa có thực hiện cái tưởng trang trí lại quán hôm trước nói với ông chủ nửa. Qua cái 20-11 này rồi bắt tay làm luôn cho xong.
Quán đã có một lượng khách biết đến nhất định cho nên càng ngày càng đông khách, nhất là vào các buổi tối cho nên công việc cũng nhiều, ít có cơ hội để nhìn ngắm người này người nọ hơn. Cũng chẳng có ai để tôi nhìn nửa vì nhỏ Thy hổng có ở đây. Hôm nay thứ 7, khách đông, chủ yếu là các cặp tình nhân hẹn hò … nhưng hôm nay cũng có MU đá … vậy là vừa đóng cửa quán tôi phi xe nhanh về tắm rửa để đi coi đá bóng cho kịp … rủ rê mãi mà ông Kha cứ từ chối đây đẩy … chắc hẹn hò với em nào chắc lun. Đành đi xem một mình … Chuẩn bị xách xe đạp đi thì nhỏ Thy gọi
– Đang làm gì dzạ
– Ờ mới làm về … giờ đi coi đá bóng nè
– Giờ này còn đi coi đá bóng … tính thức khuya hả
– Uhm … tuần có trận mà … ừ ngoại sao rùi
– Hix ngoại nhớ, làm bộ bệnh để em về thăm chứ hổng có bị bệnh
– Uhm … vậy đỡ lo … giờ sao chưa ngủ nửa
– Ngủ hổng được … ngoài này gió lớn ghê
– Ừ mặc ấm vào …
– Cảm ơn nhìu … mà coi xong về ngủ liền đó
– Biết rùi … vậy giờ ngủ đi đừng thức nửa
– Uhm … nhớ … nhớ hộp kem quá
– Tự nhiên nhớ hộp kem
– Kệ em … ngủ ngon ha
– Uhm … ngủ ngon
Cúp máy … nhắn 1 tin cho ông lớp trưởng biết tôi mua được quần áo diễn xong tôi dzọt xe chạy ra quán café hôm trước để xem bóng đá … hix trễ hết 10 phút … thôi cũng còn kịp … Chọn cái bàn góc ngoài cùng … Chưa kịp ngồi xuống tôi suýt té xỉu vì nhỏ tiếp viên hôm trước. Mèn ơi tiếp viên quán café nhỏ thôi … vậy mà chơi nguyên bộ váy trắng tinh y như công chúa trong truyền hình … nhỏ này mà quất thêm cái bao tay lưới với cái mũ lưới nửa thì hông khác nào trong phim … nhìn tôi mà cười tủm tỉm … làm quá … Hình như nhỏ biết tôi nhìn nhỏ cười hay sao nên đi lại đứng chắn trước mặt …
– Sao nhìn chị cười hả nhóc – sax … chưa gì gọi tôi nhóc … thấy xưng với mấy người kia toàn kiu anh không mà @@
– Ờ ờ không có gì … cho xin ly café không đường đi
– Hả … nói lại coi … cafe không đường thiệt hôn
– Ừ café không đường
– Hix đắng nghét sao uống … bộ bị nghiền café hả
– Ờ không … tại quen …
– Còn nhỏ mà bày đặt …
Xong quay lưng đi vô trong … Ơ tiếp viên gì kỳ rứa … dám nói xấu khách … uống gì kệ người ta … bày đặt ý kiến ý cò nửa … hix … thôi nể sắc đẹp của nhỏ nên bỏ qua … hổng chặt chém làm gì cho mệt … Một lúc sau nhỏ đem café ra … rồi kéo ghê ngồi kế bên tôi luôn. Ơ vụ gì vậy nè … tự nhiên cả đống chỗ không ngồi … đâu lại ngồi kế tôi chi không biết. Dám chừng tính kiếm chuyện nửa à … Thôi … Mu quan trọng hơn hờ hờ … Coi chưa được 5 phút nhỏ đã lên tiếng
– Nè nhóc tên gì … hình như lần trước có lại với cái người đẹp đẹp đúng không
– Sao nhớ hay dzậy
– Ừ tại đó giờ mới thấy có người dẫn theo chị gái đẹp vậy đi coi đá banh nên nhớ mặt nhóc
Oh men … dẫn theo chị gái luôn =)) … mai mốt phải bắt nhỏ Thy mang giày búp bê, make up trẻ lên mới được hix hix … chứ đi đâu ai cũng lầm chị tôi hết vậy thì ức chế lắm.
– Uhm … cũng chịu để ý quá ha
– Chứ sao … mà hỏi tên sao hổng nói
– Ờ … gọi là M được rồi
– M hả … tên gì lạ vậy
– Không biệt danh thui
– Sao không cho chị biết tên thiệt
– Ừ ai cũng gọi vậy
– Uhm … M của doremon hén
– không … M của từ MONSTER
– Dễ tính ha … chị tên Mây … hihi chị sinh năm 92 đó … còn nhóc
Cha chả … sinh năm 92 … mà dám nhàu vô xưng chị ngọt xớt … thôi kệ … trêu tí cho vui
– À ừ … chị lớn hơn nhóc tới 2 số … hix hix … tên gì nghe ngộ … ở tuốt trên trời nhỉ
– Hihi chắc vậy … tên đẹp không
– Ừ đẹp …
– Mẹ chị là người Ấn Độ đó
– Hả … thiệt không …
– Thiệt … không tin nhìn mắt chị nè …
Nhỏ vạch mắt cho tôi xem … ờ giờ mới để ý, nhỏ có khuôn mặt tròn, sống mũi cao, đôi mắt to tròn màu nâu (lúc sau gặp ban ngày mới thấy còn lúc đó chỉ thấy màu đen, ban đêm mà)
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Chị Ơi! Anh Yêu Em
- Chương 39