Chờ đến khi Hàn Kinh Niên đặt bút xuống, trợ lý Trương thấy anh không còn để ý đến bình Dưỡng Nhạc Đa kia liền chuyển chủ đề về công việc: "Hàn tổng, mười giờ anh gặp Trương tổng, để ai đi theo ghi chép?"
Sau khi nói lời này, hai mắt trợ lý Trương đột nhiên sáng lên, liền mở miệng, vờ như rất vô tình nói chen vào: "Đúng rồi Hàn tổng, có chuyện này không biết anh có biết hay không? Thời gian trước Tống Kinh có tuyển thư kí Ngải, bộ phận nhân sự nói cho tôi biết, cô ấy và Hàn Tri Cẩn thiếu gia có quen biết, quan hệ cũng không tệ, Tri Cẩn thiếu gia có nói cho tôi biết, thư kí Ngải và phu nhân là bạn thân với nhau."
Nghe trợ lý Trương nói những lời kia, sắc mặt Hàn Kinh Niên cũng không thay đổi quá nhiều, hai mắt anh nhìn chằm chằm màn hình máy tính, căn bản không muốn nghe chuyện, chỉ đến khi nhắc đến hai từ "phu nhân", Hàn Kinh Niên bỗng ngẩng đầu nhìn trợ lý Trương một lúc, hỏi: "Ai?"
Trợ lý Trương biết Hàn Kinh Niên là hỏi ai với phu nhân là bạn thân, liền thành thật trả lời: "Thư kí Ngải."
Khuôn mặt Hàn Kinh Niên mờ mịt, hiển nhiên không biết Tống Kinh có người tên như vậy.
"Thư kí Ngải mới vào chưa được bao lâu, tên Ngải Khương."
Hàn Kinh Niên không tiếp lời, anh sực nhớ đến ngày anh suýt mất mạng, được Hạ Vãn An cứu, ngày hôm sau, khi cô trốn trong tủ quần áo có nói một câu với anh: "..quan trọng hơn là còn có bạn thân của tôi, cô ấy không biết chuyện tôi kết hôn với anh."
Trợ lý Trương đem vấn đề ban đầu hỏi lại Hàn Kinh Niên, thấy Hàn Kinh Niên không có phản ứng gì, lại lên tiếng gọi: "Hàn tổng?"
Hàn Kinh Niên hoàn hồn, nhìn trợ lý Trương một lát, sau đó lại chìm vào suy nghĩ của bản thân.
Là từ khi nào? Mỗi câu cô nói anh đều nhớ rõ ràng như vậy, một chữ cũng không thiếu, ngay cả biểu cảm và ngữ khí lúc đó của cô anh đều nhớ rất rõ ràng.
Trợ lý Trương thấy Hàn Kinh Niên nhìn mình, cho là anh ấy đang tự giải quyết vấn đề của chính mình, không nghĩ tới anh mới không lơ là một chút người ta đã không thèm để ý đến anh rồi, thế là đành phải lên tiếng: "Hàn tổng?"
"Ừm?" Hàn Kinh Niên lên tiếng, thấy trợ lý Trương nhìn mình không nói lời nào, lại mở miệng hỏi: "Có chuyện gì?"
Dựa vào đâu chứ? Dựa vào đâu mà mỗi chữ anh vừa nói đều không lọt vào tai Hàn tổng?
Nội tâm trợ lý Trương đã khóc đầy nước mắt nhưng trên mặt vẫn là một vẻ cung kính, đem lời kia lặp lại lần nữa: "Hàn tổng, để ai đi theo ghi chép?"
"A, cậu vừa mói nói cái kia..." Hàn Kinh Niên lại một lần nữa quên bí danh của thư ký, dừng một lát rồi dứt khoát mở miệng: "Bạn của cô ấy."
Hàn tổng vậy mà thật sự để ý đến thư ký Ngải, xem ra, Hàn tổng đây là đang quyết tâm thay đổi ấn tượng của phu nhân về mình a!
Trợ lý Trương một bên gật đầu nói "Được", sau đó lại hỏi: "Bữa tiệc buổi trưa và buổi tối vẫn đều là thư ký Ngải sao?"
Hàn Kinh Niên trầm tư một lát rồi gật đầu đồng ý.
Ban đêm, bữa tiệc kết thúc đã là 8 giờ.
Đường đi từ phòng chính của khách sạn Bắc Kinh ra đến thang máy, Ngải Khương nghe thấy Hàn Kinh Niên nói với trợ lý Trương muốn về công ty có chút việc, cho nên khi trợ lý Trương hỏi cô muốn về đâu, cô ôn nhu trả lời: "Công ty."