Edit : Diệp Lưu Ly , Quỳnh Trâm
Beta : Diệp Lưu Ly
__________
Vạn Sương quay đầu lại, nhìn theo ánh mắt của Cảnh Dật Kiệt , một nữ nhân dung mạo như tiên nữ từ từ đến gần .
Nữ nhân này có một chút khác biệt so với những vị khách khác ở đây, cô ấy không sử dụng những chiếc váy nữ tính mà chỉ mặc lên mình 1 bộ tây trang trắng bó sát .
Thanh âm giày cao gót va chạm với mặt đất ngày càng gần , các đường nét trên khuôn mặt của nữ nhân ấy càng lúc càng lộ rõ .
Ngày thường mọi người đều biết mái tóc xoăn của Thời Y mang vẻ vũ mị, nay lại bị nàng gắt gao buộc gọn gàng ở sau đầu. Có lẽ là vì tây trang nhìn quá nghiêm túc, nên khóe miệng với đôi mắt nàng hiện giờ chẳng có lấy một tia cười, toàn thân như được bao trùm bởi sự thanh lãnh.
Cảnh Dật Kiệt nói Thời tiểu thư , chính là Thời Y !!!
Thời Y hiện tại không giống với ngày thường không trang điểm, làm cho Vạn Sương thầm kinh diễm trong lòng.
Nghe thấy âm thanh từ Cảnh Dật Kiệt phát ra , Thời Y chậm rãi hướng hắn đi đến.
Sau khi đưa Vạn Sương về tới nhà , Thời Y cũng quay trở lại ngôi nhà mà cô căm ghét.
Nàng muốn hỏi rõ ràng Thời Hướng Nam đột nhiên gọi điện thoại muốn hẹn nàng đi ăn tối là có ý đồ gì .
" Tiểu thư." Ngay khi Thời Y bước vào cửa, Kim quản gia liền cung kính , hô to
" Chú Kim , ba tôi đâu?"
"Tiên sinh đang ở phòng thay đồ ạ ."
Phòng thay đồ ?
Thời Y trong lòng nghi hoặc, cất bước đi tới lầu hai , mở cửa
Quả nhiên , nàng thấy Thời Hướng Nam đứng bên trong , còn ra hiệu cho người làm sửa sang lại quần áo của mình.
Tuy rằng Thời Y đã sớm dọn ra bên ngoài, nhưng Thời gia vẫn là thừa chút quần áo Thời Y không thích cùng những vật phẩm khác.
Tuy rằng chính mình không thích, nhưng thấy người khác không qua sự đồng ý của mình liền làm lộn xộn đồ vật, người bình thường nhất định sẽ tâm sinh tức giận.
Nhưng nội tâm Thời Y cư nhiên không có một chút dao động, bình tĩnh hỏi: "Các người đang làm cái gì?"
Mọi người đột nhiên nghe được thanh âm của Thời Y ,tất cả đều dừng động tác trong tay , đồng thời quay đầu nhìn về phía cửa.
"Đã trở lại ? " Thời Hướng Nam nhìn đến thân ảnh của Thời Y , nhàn nhạt hỏi một câu.
Thời Y không để ý đến Thời Hướng Nam, mà chỉ đi đến bên đám người hầu , chỉ tủ quần áo của mình, nói: "Tôi đang hỏi các người đang làm cái gì?"
"Tiểu thư, tiên sinh là muốn vì người điểm thêm ít quần áo." Một người run bần bật nói.
Thật kỳ quái, tuy rằng ngữ khí của Thời Y rất bình đạm, nhưng mọi người lại như cũ có thể cảm giác được sát khí của Thời Y .
" Ba cho người chuẩn bị lễ phục để an bài thật tốt buổi hẹn tối nay ." Thời Hướng Nam ý bảo mọi người tiếp tục công việc, chính mình kéo cánh tay Thời Y , muốn mang theo cô đi ra ngoài .
Thời Y nhanh chóng đem cánh tay rút về, nhưng người đã đứng ở bên ngoài.
Thời Hướng Nam nhìn thoáng qua cánh tay bị gạt ra , phẫn nộ xoay người đi đến cầu thang xuống lầu
"Cùng ta xuống dưới."
Thời Y nhíu mày một chút , tự hỏi trong chốc lát rồi vẫn đi theo bước chân Thời Hướng Nam , hướng dưới lầu đi đến.
"Nói đi."
Thời Y dựa ngồi trên sô pha, ngước mắt nhìn về phía Thời Hướng Nam
"Buổi hẹn tối nay là như thế nào ?"
"Ta cùng Cảnh gia vừa mới nói một chút chuyện sinh ý." Thời Hướng Nam nghe cô hỏi chuyện, tức giận vừa mới dâng lên đã tan biến không còn sót lại chút gì, ngược lại còn dùng một loại hòa ái ngữ khí chưa từng có , đối với Thời Y nói
"Cho nên người Cảnh gia yêu cầu ăn một bữa cơm."
Thời Y biết cha đột nhiên tìm nàng ăn cơm thì chắc chắn chẳng phải điều tốt lành gì, nghe được lời Thời Hướng Nam vừa nói, Thời Y mặt không biểu tình : "Này, chuyện đó cùng tôi có quan hệ sao?"
Thời Hướng Nam trầm mặc một hồi, thấp giọng lên tiếng
" Tiểu tử của Cảnh gia kia, đích danh muốn ngươi đi."
Cảnh Dật Kiệt ?
" Tôi không đi ! " Nói xong , Thời Y liền đứng lên, hướng cửa lớn đi đến.
Thời điểm Thời Y sắp tới cửa , phía sau nàng liền vang lên giọng nói mang theo tia dụ hoặc của Thời Hướng Nam
" Con giúp ta nói chuyện sinh ý thành công, ta liền đem cổ phần thuộc về Thục Vân đều đưa cho con ."
Thục Vân là mẹ của Thời Y.
Thời gia có thành tựu như hiện tại , đều là công lao của mẹ Thời Y - Trần Thục Vân . Đáng lẽ công ty Thời gia hẳn phải thuộc về Trần Thục Vân, nhưng là bởi vì Trần Thục Vân quá mức yêu Thời Hướng Nam, cho nên hết thảy đều chuyển qua danh nghĩa của hắn , chính mình chỉ lấy một phần nho nhỏ .
Cũng chính là bởi vì quá mức tín nhiệm Thời Hướng Nam, cho nên thời điểm biết được hắn xuất quỹ , Trần Thục Vân cũng đã qua đời
Một nữ cường nhân đang ở đỉnh cao sự nghiệp - Trần Thục Vân, vậy mà lại bị tình yêu gϊếŧ chết.
...............
Thời Y nhìn mặt Cảnh Dật Kiệt , hơi giơ lên một nụ cười mỉm.
"Thời tiểu thư hôm nay có phong vị thật khác ." Cảnh Dật Kiệt vừa nhìn đã muốn chạy tới trước mắt nữ nhân, xem ra buổi sáng hôm nay cùng bố nàng tâm sự quả thật có hiệu quả .
"Cùng Cảnh tiên sinh nói chuyện sinh ý, tự nhiên muốn khéo léo thay đổi một chút ."
Ngay ở thời điểm hai người vẫn đang khách sáo , một cái thanh âm tràn ngập u oán vang lên , "Chị Thời Y......"
Từ lúc vào cửa , Thời Y vẫn luôn nghĩ đến chuyện của mẹ, trừ bỏ Cảnh Dật Kiệt, Thời Y cũng không có có ý quan sát những người xung quanh , cho nên cũng không để mắt đến Vạn Sương từ lúc bước vào cửa đã bắt đầu nhìn mình.
Thời Y nghe được thanh âm quen thuộc , quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy cô gái khoanh tay ngồi dựa vào ghế tựa lưng cao, đôi mắt nhấp nháy nhấp nháy, giống như đang lên án chính mình không có nhìn đến cô.
Biểu tình đều là ủy khuất.
Thời Y nhìn đến biểu tình của Vạn Sương , trên mặt thế nhưng lộ ra một tia thả lỏng không dễ phát hiện .
"Tiểu Sương cùng Thời tiểu thư quen biết nhau?" Cảnh Dật Kiệt ở một bên hỏi.
Vạn Sương không nói lời nào, nhìn chằm chằm vào mặt Thời Y.
Tối nay Thời Y quả thực quá mỹ, làm Vạn Sương say mê trong vẻ đẹp tuyệt mỹ đó.
Cô biết tối nay Thời Y vì sao mà xuất hiện ở nơi này .