Chương 16.1: Cùng đám nam nhân tranh giành Thời Y

Edit : Trâm

Beta : Ly

____

Vạn Sương cẩn thận hồi tưởng lại miêu tả của hai người họ trong tiểu thuyết, nhưng lại không thu hoạch được gì.

Đơn giản hai người một cái là nam, và một cái là nữ.

"......"

Vạn Sương hiện tại chỉ nghĩ không biết tác giả có viết về Vạn Thịnh cùng Ôn Dao ở trong phiên ngoại hay không.

Bất quá có viết hay không, hiện tại cô nhìn không ra a.

Vạn Sương chống cằm nhìn phía ngoài cửa sổ xe.

Ngoài cửa sổ chợt lóe qua một người làm Vạn Sương có chút không rõ rốt cuộc người này có phải đến từ trong tiểu thuyết không. Nhà cao lầu san sát nhau, người bên ngoài đi lại tấp nập, nhìn cảnh tượng bên ngoài này, tâm trạng nôn nóng, áp lực ban nãy khi nhìn thấy người kia dần trở nên bình tĩnh lại.

Trong lòng đã bớt loạn như vừa nãy, đầu óc cũng rõ ràng hơn một chút.

Hai người Vạn Thịnh bọn họ ở bên nhau cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc mình theo đuổi Tiểu Y Y, mình đây là lo âu cái gì a......

Từ trong ngõ cụt đi ra, trước mặt Vạn Sương là một mảnh sáng sủa.

Tâm tình thoải mái hướng tài xế nói: "Bác tài ơi, chúng ta mau quay lại chỗ ban nãy cháu vừa lên xe đi ạ!"

"......"

Vạn Sương thấy vẻ mặt bác tài xế nhìn cô giống như đang xem bệnh tâm thần, cười hắc hắc nói: "Bác à, cháu để quên đồ!"

Nửa giờ sau, ở cửa tiệm bán hoa.

Tiểu Hoàng đứng ở trước cửa, nhìn thấy Vạn Sương quay lại, cười nói: "Chị Tiểu Sương, sao chị lại quay về thế?"

"Nhớ em."

Vạn Sương nói lung tung một cái lý do qua loa lấy lệ, liền đi vào trong tiệm.

"Aizz , thật đáng tiếc hai ta có duyên nhưng không phận." Thời điểm Vạn Sương bước vào cửa, Tiểu Hoàng nhìn trời thở dài nói.

Cửa hàng bán hoa lúc này đang có năm sáu người khách, chính Thời Y phải gói hoa lại cho bọn họ. Nhìn thấy thân ảnh của Vạn Sương, Thời Y chỉ nhìn thoáng qua lúc sau cũng không để ý nhiều tới cô.

Vạn Sương cất bước về phía trước, muốn đến giúp Thời Y một tay. Lúc Vạn Sương đi đến, liền nghe thấy thanh âm của mấy khách nhân, một đám xếp hàng hỏi:

"Thời tiểu thư, cô thích loại hoa nào? Tôi mua tới tặng cho cô?"

"Thời tiểu thư, không biết đêm nay có thể hay không mời cô ăn cơm?"

"Thời tiểu thư, cô dùng mỹ phẩm dưỡng da nào vậy?"

"Thời tiểu thư......"

"Khụ khụ." Vạn Sương ho khan vài tiếng, đánh gãy mấy lời hỏi chuyện của bọn họ.

Mọi người quay đầu lại, thấy Vạn Sương đứng ở nơi đó, biểu tình không đồng nhất.

Bốn mắt nhìn nhau, đứng trong đám người, một tên nam nhân trên mặt mang theo nét cười mỉa, thấp giọng nói: "Vạn tiểu thư ?Không phải cô nghỉ việc rồi sao?"

"Như thế nào? Tôi nghỉ việc rồi thì không thể tới nữa sao?" Vạn Sương đan hai tay lại, ngồi ở trên ghế, cười nhạo một tiếng: "Vậy các người đang hỏi cái gì thế?"

Những người này kỳ thật Vạn Sương đã biết mặt từ hồi nửa tháng trước.

Bọn họ đều là người theo đuổi Thời Y, mỗi ngày đều mượn cớ mua hoa mà mời Thời Y đi ăn cơm.

Còn chuyện Vạn Sương là em gái Vạn Thịnh chuyện này vẫn chưa có ai biết ngoài Thời Y, Vạn Sương cũng không rảnh rỗi nhúng tay vào chuyện những người theo đuổi Thời Y. Bởi vì đây là chuyện riêng của Thời Y, chính cô không có thân phận gì để ngăn cản bọn họ.

Nhưng trước đó Thời Y đã biết mình là em gái Vạn Thịnh, hơn nữa mình còn thổ lộ với cô ấy nữa. Cuối cùng chính mình cũng là người theo đuổi Thời Y dai nhất.

Cho nên Vạn Sương bắt đầu cùng với đám nam nhân này đấu tranh giành lại Thời Y.

Sau đó, Vạn Sương dựa vào thân phận em gái của Vạn Thịnh, thành công đánh bại bọn họ một cách triệt để.

Bởi vì những người theo đuổi Thời Y này, đều là con nhà giàu có tiểu xí nghiệp, công ty. Vừa nghe đến Vạn Thịnh là chỗ dựa của cô, một đám đều cung cung kính kính.

"Mua hoa thì có thể, nhưng phải cách xa Thời tiểu thư một chút." Nam nhân nghe được lời nói của Vạn Sương, trong lòng ảo não.

Ngày hôm qua mới vừa nghe được tin cái nữ ma đầu này đã nghỉ việc, hắn nghĩ hôm nay nhất định có thể mời được Thời tiểu thư đi ăn cơm, nhưng không nghĩ tới nữ ma đầu cư nhiên lại xuất hiện.

Hắn không phải chỉ muốn mời Thời tiểu thư ăn cơm sao? Như thế nào cái nữ ma đầu này lại có vẻ hung thần ác sát giống như hắn muốn bắt cóc hài tử nhà cô vậy.

Nam nhân đứng trong tiệm rơi vào trầm tư.

Nửa tháng trước, cái cô Vạn Sương này, lấy tên Vạn Thịnh ra uy hϊếp bọn hắn. Bảo bọn hắn phải cách xa Thời Y ra.

Sau đó cô ấy lại lấy lý do, nếu bọn hắn cứ thân cận quá mức với Thời Y như vậy, Thời Y sẽ cảm thấy tâm phiền ý loạn. Mà khi Thời Y cảm thấy phiền, liền sẽ trừ lương của cô.

Bọn họ sau khi nghe được lý do Vạn Sương nói đều sợ ngây người.

Em gái của chủ tịch tập đoàn đáng giá hàng trăm triệu cư nhiên sẽ để ý tới tiền lương?

Bọn họ tuy không tin lời Vạn Sương nói, nhưng lại cũng không thể nề hà. Đành phải đáp ứng với Vạn Sương.