An Tiểu Tâm chấp nhận trở về ngồi vào vị trí của mình, khóc không ra nước mắt nhìn một xấp tài liệu trước mắt. Ngoài một chữ Bồ Đào Nha ra, những thứ khác một chữ cô cũng không biết
Nói đến phần công việc này của cô thật làm cho người ta thổn thức. Sau khi tốt nghiệp khoa chính quy, cô cũng qua gắng vào được Thần Sâm, nhưng chẳng qua cũng chỉ làm chức vụ trợ lí. Công việc chủ yếu ở Thần Sâm là giải quyết các thư điện tử qua internet về các đề án thương nghiệp cung ứng, trên toàn thế giới có 5000 nhân viên quá nửa là nhân viên kĩ thuật. Kỹ thuật nhân tài làm nghiên cứu, mỗi đêm ngày. Nghe nói một thời gian trước ở trên internet đưa lên đề tài “ chết vì lao lực”, cũng là bởi vì công ty bọn họ có vị đồng nghiệp nào đó vinh quang hi sinh mà đưa lên. An Tiểu Tâm ở dưới mặt
nghiên cứu bộ môn trong hầu hạ những nhân viên kĩ thuật cao cấp kia, cả một năm làm việc mỗi đêm ngày, mơ ước lớn nhất chính là điều vào mặc dù cũng rất bận, nhưng ít ra có ngày có đêm nghỉ. May mắn, cô có được vận cứt chó săn, được Lý Anh Ái thưởng thức, lúc này mới được điều đến làm trợ lí tổng giám đốc, lẽ thường mà nói thì chính là em gái chạy việc.
Phòng làm việc tổng giám đốc, ý nghĩa như tên gọi, chính là phải phụ trách một tổng giám đốc Thần Sâm, 3 phó tổng Mười mấy thư
không cùng cấp bậc cùng làm ở trong phòng tổng giám đốc, chia làm bao nhiêu tổ thư kí, mỗi vị thư kí mang một tổ trợ lí, chia đều phục vụ cho mấy vị tổng giám đốc. Nơi này thư ký có trình độ học vấn cao, tư cách hảo, năng lực mạnh, vẻ ngoài đẹp, không phải là người bình thường có thể đưa thân vào hành ngũ phòng tổng giám đốc.
Cũng là An Tiểu Tâm tốt số, vừa đến phòng tổng giám đốc không lâu, người thư kí phụ trách biên dịch nghỉ việc, nhất thời chưa có ai thay thế. An Tiểu Tâm bắt được cơ hội, phát huy sở trường của mình hồi còn đại học, phiên dịch một bài viết Pháp văn
có liên quan đến bài báo mạng lưới máy tính phục vụ chuyên nghiệp. Bài dịch này sau khi đưa cho tổng giám đốc xem thì rất được tán thưởng, vì vậy ngay lập tức cô được thăng thành thư kí phụ tá biên dịch, công việc chuyên chức chính là dịch tài liệu cho tổng giám đốc.
Tổng giám đốc công ty Thần Sâm đã tốt nghiệp khoa Truyền Thông đại học HIT, tài trí hơn người, xuất thân từ kĩ thuật viên, thích thu thập lại những người nước ngoài kĩ thuật giỏi viết lên những luận văn nghiên cứu thành tựu khoa học mới. Vừa thỏa mãn hứng thú của hắn, lại có thể tìm ra những điểm mấu chốt trong buôn bán, lấy ba loại ngôn ngữ anh, pháp, đức làm chính, trời ơi, thỉnh thoảng vẫn xuất hiện nhưng tiếng Tây Ban Nha. An Tiểu Tâm mình không thể phiên dịch, đành phải tìm Tiểu Ngữ đang học ở đại học Ngoại ngữ tới phiên dịch giúp.
Ba năm qua, An Tiểu Tâm ở nơi này vị trí làm như cá gặp nước, có lúc tổng giám đốc đi Châu Âu công tác cũng mang theo cô. Cô khiếm tốn không khiến người khác phải soi mói, không làm náo động việc gì. Thời điểm quan trọng có thể giúp người khác đang bận. Dần dần cô ở nơi này thể hiện trình độ học vấn cao, IQ cao, giàu tình thương, tiêu chuẩn cao, có tầm cao trong ánh mắt mọi người, có chỗ đứng vững vàng, Nhất là Lý Anh ái, nói năng chua ngoa, nhân vật đậu phụ, đối với cô cũng luôn không tệ.
Hiện tại, cô nhìn quyển tạp trí nguyên bản trước mặt, không nghĩ ra kỳ tha là, xem ra lại phải dùng biện pháp cũ, tìm người học ở học viện ngoại ngữ tới giúp. An Tiểu Tâm cầm điện thoại di động lên, bấm lấy một dãy số quen thuộc, cầu khẩn nói: "Tiểu Thao, cậu có học tiếng Bồ Đào Nha hay không?"
"Làm gì? Tớ đang đi học đấy." mặt nhẹ khoan khoái tựa như một đứa cậu bé lớn tuổi, giọng đè nén xuống thật thấp
"A, tốt tốt, cậu lên lớp đi, tối đến nhà tớ, tớ làm thức ăn ngon cho cậu." An Tiểu Tâm vội ném ra mồi.
"Thật?" Bên kia âm thanh lập tức kích động.
"Không tin đến xem." An Tiểu Tâm cố ý nói.
"Tin, tin, tin, buổi chiều tan lớp tớ liền tới, có cần tớ mua ít thức ăn hay không?" quả nhiên bên kia nói liên tiếp.
An Tiểu Tâm mặt mày lập tức hớn hở lên, hì hì nói: "Đi ngang qua siêu thị giúp mình mua chút tỏi là được, tớ làm cho món cậu thích ăn nhất cá xác-đin......"
An Tiểu Tâm còn chưa nói hết câu, đầu vai lại đột nhiên bị người mạnh mẽ ấn xuống. Vừa ngẩng đầu nhìn thấy Lý Anh Ái
gϊếŧ gà cắt cổ
nhìn mình lom lom. An Tiểu Tâm vội vàng cúp điện thoại, đứng lên, ngạc nhiên phát hiện Anh Bồi đang đứng ở vị trí cách mình không tới ba bước, khẽ cau mày, cười như không cười nhìn mình.
An Tiểu Tâm than thở một tiếng, xong rồi, khẳng định cho là mình nói chuyện riêng điện thoại, nhưng rõ ràng là cô vì công việc mà. Cô liếc xung quanh một cái, nhận thấy mỗi thư kí ở vị trí của mình đều nhìn Anh Bồi cười
( bao gồm những thứ kia nam thư ký ở bên trong). Mỗi một thư kí ánh mắt như nói ra tâm trạng. An Tiểu Tâm len lén bĩu môi, cũng không gặp đàn ông nào sao? Ngày ngày cũng nhìn, như vậy còn không có sức chống cự, phải si mê đến vậy sao?
Anh Bồi thấy người nói chuyện điện thoại An Tiểu Tâm cuối cùng cũng đứng lên, lúc này mới nhẹ nhàng ho một tiếng, kéo người phụ nữ bên cạnh nói "Giới thiệu cho mọi người một chút, đây là tổng thư kí của tổng giám đốc mới nhận chức Khúc Như Y, mong sau này mọi người ủng hộ công việc của cô ấy nhiều hơn."
Người được gọi là Khúc Như Y kia quả thực quá đẹp. Tóc thật dài uốn thành xoăn lọn song thật to, ngũ quan diễm lệ, một đôi mắt mị giống như có thể chảy xuống nước. Nàng xương cốt mảnh khảnh đều đều, thân thể động lòng người. Mặc trên người chính là GU¬UGI
đồ công sở cao cấp màu hồng nhạt, áo là kiểu dáng Tây phục nhỏ, cổ áo thật to, eo ếch hẹp hẹp, lộ ra áo sơ mi trắng bao bọc ngực phập phồng, hiện ra siết chặt bên hông. Thân dưới mặc quần bó, so với váy công sở bình thường hơn rất nhiều, đôi chân thon dài, trắng nõn, cân xứng có thể khiến cho mọi người đàn ông thèm thuồng.
20 thư kí trong phòng tổng giám đốc mắt như luyện Kim Hỏa Nhãn, không cần chăm chú nhìn, đã đem Khúc Như Ý này từ trong ra ngoài nhìn vài lượt. Bọn họ mặc dù mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, nhưng lại đều nhịp
vỗ tay. Trừ mấy nam thư ký, nữ trợ lí nét mặt của mọi người tươi cười như hoa, nhiệt tình như lửa, nhìn qua đặc biệt hoan nghênh người này làm chủ nhiệm phòng tổng giám đốc.
Anh Bồi ở nơi này nhiệt liệt lại không mất tường hòa
trong không khí chú ý tới có một người không có vỗ tay —— An Tiểu Tâm. Khuôn mặt cô trắng bệch kinh ngạc nhìn Khúc Như Y, không khỏi lộ trên khuôn mặt nội tâm đau triệt để.
Nửa chừng, cô mới chậm rãi nâng tay lên vỗ phụ họa, trên mặt bắt đầu nặn ra không nụ cười không lưu loát. Dần dần, tốc độ vỗ tay mỗi lúc một mau, lực độ mỗi lúc một lớn. Cười cười, nụ cười càng ngày càng tự nhiên, càng ngày càng rực rỡ, ngũ quan cũng sáng ngời chói mắt. Cuối cùng vẫn là Lý Anh Ái
kịp thời kéo An Tiểu Tâm lại, mới không để cho cô một mình vỗ tay cười khúc khích
Anh Bồi giữ Khúc Như Y lạ ở phòng làm việc, mỗi chỗ vài thư kí bắt tay cùng nói chuyện. Cô thoải mái
giới thiệu mình, thái độ thân thiết hiền hoà, cũng cứ nói hi vọng lấy được sự ủng hộ của mọi người. Mọi người cũng đều rối rít bày tỏ sẽ tận tâm công việc, ở dưới sự hướng dẫn chỉ đạo của KHúc chủ nhiệm.
Lý Anh Ái
cùng hai vị thư kí tổng giám đốc Hàn Mai, Vương Thắng cũng ra sức nịnh nọt theo họ Khúc, xưng cô ta từ nước ngoài học thành tài trở về, chắc chắn sẽ mang đến cho phòng tổng giám đốc những biến hóa mới mẻ. An Tiểu Tâm nhìn thấy tư thái của mấy vị thư kí, trong lòng cười lạnh một tiếng. Trong khoảng thời gian này vì tranh đoạt cái ghế tổng thư kí vô nghĩa, mấy người bọn họ ai lấy đều đua nhau trổ tài thể hiện ra hết sức có thể
Hiện tại thì tốt
rồi, không đâu nhảy xuống con rùa biển, tất cả mọi người đều chả với tới được.
Khi Khúc Như Y đi tới trước mặt chỗ ngồi của An Tiểu Tâm thì An Tiểu Tâm lộ ra nụ cười bịnh bợ luôn thường trực đối với cấp trên, hơn nữa dùng giọng điệu trước sau như một vừa nói: "Khúc thư kí cô thật xinh đẹp, lại vừa học ở một trường đại học nổi tiếng nước ngoài trở về, thật khiến cho người ta hâm mộ à."
Khúc Như Y mở to đôi mắt quyến rũ nhìn chằm chằm An Tiểu Tâm, nụ cười trên mặt càng rực rỡ, nhưng có điều chỉ nói: "An tiểu thư không biết tôi?"
"Ai nha, tôi làm sao có cơ hội quen biết với người ở tầng lớp cao như cô." An Tiểu Tâm ha ha cười khúc khích trả lời, mắt cười đến cong cong, giống như một chút lòng dạ cũng không có.
"Vậy sao?" Khúc Như Y
giọng điệu có chút lạnh lẽo.
Lý Anh Ái thấy không khí có chút lạnh, vội ở một bên giới thiệu: "Đây là thư kí của tổ tổng giám đốc An Tiểu Tâm, đặc biệt phụ trách công việc phiên dịch những văn kiện nước ngoài của tổng giám đốc, là nhà ngôn ngữ học thiên tài của chúng ta."
"A? An tiểu thư sẽ rất nhiều môn ngoại ngữ?" Khúc Như Y lộ ra mỉm cười tò mò hỏi.
"Không nhiều lắm, tiếng của Liên Hợp Quốc còn chưa học hết." An Tiểu Tâm cười đến không kiên trì nổi nữa, nhìn Khúc Như Y xinh đẹp cảm động tùy tiện hồi đáp. Khúc Như Y kiều diễm
nở nụ cười, Lý Anh Ái hung ác trợn mắt nhìn An Tiểu Tâm một cái, lôi kéo Khúc Như Y đi tới chỗ ngồi của các đồng nghiệp khác.
Rất nhanh đến buổi trưa, Lý Anh Ái lôi kéo An Tiểu Tâm ra một góc phòng ăn ngồi nói chuyện. Họ chiếm chỗ ngồi quan sát tốt nhất mà tất cả những nữ đồng nghiệp hay buôn chuyện đều thích. Lý ANh Ái
hôm nay có chút phờ phạc rã rượi, An Tiểu Tâm có chút tinh thần, hai người khó mà ăn được bữa cơm an tĩnh. Đột nhiên, Lý Anh Ái thọc vào An Tiểu Tâm, đem cằm hất ra phía cửa bĩu bĩu. An Tiểu Tâm nhìn lại theo hướng đó, nhìn thấy Anh Bồi làm Khúc Như Y, như một đôi kim đồng ngọc nữ đi tới. Anh Bồi giống như đang nói chuyện cười gì đó, chọc cho Khúc Như Y tay lên đập cho hắn một phát, hắn ngẩng đầu lên cười a a lên, ngũ quan anh tuấn như quy tụ tất cả các nguồn sáng, hấp dẫn sự chú ý của tất cả các cô gái trong phòng ăn.
Ánh mắt An Tiểu Tâm không dừng lại trên người hắn, cô nhìn chằm chằm vào dáng vẻ mềm mại của Khúc Như Y, trước mắt nổi lên đều là những hình ảnh khác nhau. Nam nữ thân thể quấn lấy, cảm xúc hỗn loạn, luống cuống
chạy trốn, đầu đường đông nghịt, mắt chói đèn, xe tải xông thẳng tới...... Sau đó, máu, khắp người máu tươi...... Cô ẩm ướt......
"Ô" An Tiểu Tâm chợt che mặt của mình, gào thét một tiếng, rêи ɾỉ mà nói: "Lý tỷ, em muốn chuyển ra khỏi phòng tổng giám đốc làm việc.
Lý Anh Ái mãi chiếu cố nhìn Anh Bồi, nửa ngày mới phản ứng được An Tiểu Tâm đang nói cái gì, cô thật vất vả đem trong miệng thức ăn nuốt xuống, trừng tròng mắt nói: "Em điên rồi, em ở lại phòng tổng giám đốc làm việc, để cho tôi hành hạ thành cái dạng này cũng chưa từng nghĩ qua cái ý niệm này, tại sao thế?
An Tiểu Tâm rũ cụp bả vai, ủ rũ cúi đầu nói: "Chị xem Khúc thư kí cùng Anh Bồi như vậy, đừng quên, em vẫn bị nghi là chị vợ Anh Bòi, em là sợ KHúc thư kí tìm em gây phiền phức”
Lý Anh Ái
khóe miệng xé ra cắt một tiếng. cô để đũa xuống rồi nói: “ An Tiểu Tâm đồng học, em cũng quá xem trọng mình. Em cho rằng Khúc thư kí kia với em gái em là cùng một măt hàng à? Người ta coi như cùng Anh Bồi qua lại, cũng tích tụ lại sự kiêu ngạo của một bà vợ. Khúc Như Y không uy hϊếp được địa vị tình nhân mới nhận của Đinh Phổ Nguyệt, Đinh Phổ Nguyệt cũng uy hϊếp không được địa vị vợ lớn của Khúc Như Y. Hơn nữa. nếu cô ta thậy muốn tìm thì sẽ tìm em của em gây phiền phức chứ sao lại tìm em?"
"Ừ?" An Tiểu Tâm nghi ngờ
Lý Anh Ái đặt bát đũa trước mặt, nói tiếp: "Tôi cho embiết, cha của Khúc Như Y là một trong những người khai sáng của công ty đối tác với chúng ta, người ta là Thiên Kim Đại Tiểu Thư. Đoán chừng tổng giám đốc giảo hoạt của chúng ta, muốn đem Anh Bồi cùng với Khúc Như Y ném vào một chỗ, mới để cho Khúc Như Y đảm đương cái chức thư kí này. Chẳng qua tôi nghe nói, " Lý Anh Ái
nhỏ giọng, cố làm thần bí nói, "Khúc Như Y sớm có chỗ yêu, cũng là thanh niên tài năng tuấn tú, cùng đi ra nước du học
đồng học đấy."
An Tiểu Tâm cạn sạch sức lực
dùng chiếc đũa khuấy lung tung
trong chén mình
cơm nói: "Chị hỏi thăm cũng là rất cẩn thận rồi đi."
"Đó là đương nhiên, " Lý Anh Ái hớp chút canh vào mồm nói, "Vì chỗ thông tin này, tôi đã tốn rất nhiều thời gian để thăm giò.Em yên tâm, Khúc Như Y người ta là đại gia khuê tú, làm sao có thể làm khó ngươi bắn đại bác cũng không tớ. lo lắng viển vông!"
Lý Anh Ái dùng giọng nói đã được kiểm định nói xong, lôi kéo An Tiểu Tâm đứng lên đi rửa bát đũa. Mau rời khỏi cửa thì Lý Anh Ái quay đầu lưu luyến lại vừa liếc nhìn Anh Bồi nói: "Em nói xem Anh Bồi như thế nào lại đẹp trai như vậy? Tôi cũng thật hâm mộ em của em. Chính là không trả tiền, không, để cho tôi lại có tiền, có thể cùng hắn ngủ cả đêm tôi cũng cam tâm tình nguyện à."
"Phốc, khụ khụ khụ, " An Tiểu Tâm thiếu chút nữa đem nước miếng phun đi ra. Cô dùng ánh mắt không hiểu nhìn Lý Anh Ái nói "Không trách được hiện tại nghề Ngưu Lang lại phát triển như vậy.”
Lý Anh Ái
cười ha ha
dùng chiếc đũa gõ một cái lên đầu An Tiểu Tâm, lôi kéo cô đến chỗ rửa chén, nhỏ giọng nói: "Như vậy liền chịu không được? Em cũng đừng quá thuần tình, còn là xử nữ đây chứ? Em cũng là có tôi bên cạnh, bằng không không phải khiến trong công ty những thứ kia ONO sói ăn, chính là khiến những phụ nữ tươi sống bị bọn biếи ŧɦái hành hạ chết.”
An Tiểu Tâm lười biếng rửa chén nói: "Nếu không chị đi hỏi Anh Bồi một chút, xem bao nhiêu tiền một đêm, đem nguyện vọng này thực hiện dứt khoát thôi."
Lý ANh Ái trêu chọc ở bên tai An Tiểu Tâm nói: "Em cũng muốn sao?"
An Tiểu Tâm liếc Lý Anh Ái một cái, vẫy vẫy trên nước trên tay nói: "Em sợ phải AIDS."
Quay người lại, Anh Bồi cùng Khúc Như Y đang ở chính đằng sau chỗ rửa chén, Nước ở trên tay An Tiểu Tâm dường như có vào giọt rơi vào trên bộ tây trang cao cấp của Anh Bồi. Đôi kim đồng ngọc nữ nhất định là phải nghe thấy lời nói của An Tiểu Tâm, Anh Bồi đứng ở đó hơi nhăn mày, lộ vẻ mặt cười như không cười. Khúc Như Y má lúm đồng tiên xinh như hoa chào hỏi với các cô. An Tiểu Tâm thầm mắng một tiếng xui xẻo, chen vào lấy một nụ cười, gật đầu một cái, nghiêng người một bước đi ra ngoài
Vừa đi cùng Lý Anh Ái vừa nói: "Chị nói xem vì sao công ty chúng ta không thể cho miễn rửa chén một hôm đây?"
Bàn tay Lý ANh Ái vỗ bả vai An Tiểu Tâm nói: "Vệ sinh à, chén của mình, mình xoạt, mình trừ độc, như vậy mới không phải 3 năm ĐH dương ( T___T thật sự cái này ta bó tay). Hắc hắc, Tiểu Tâm, em hôm nay có chút xui xẻo a, nói cái AiDS cũng để Anh Bồi có thể nghe. Còn may là chúng ta không ở cái tổ thư kí kia.”
Hai người nói đùa xong, trở lại phòng làm việc, liền bắt đầu công việc bận rộn. Một buổi chiều, An Tiểu Tâm cũng chui đầu trong đống tài liệu ở chỗ ngồi của mình, mệt mỏi hôn thiên ám địa.
May nhờ lúc bốn giờ rưỡi tổng giám đốc trở lại, đưa cho mỗi một vị thư ký một hộp chocolate chính hiệu thụy sĩ, không khí trầm mệt trong phòng làm việc mới bị đánh vỡ ( trầm mệt = yên ắng + mệt mỏi)
An Tiểu Tâm đem lớp tơ lụa bóc ra khỏi khối chocolate ra khỏi cho lên mồm một miếng, trên mặt lộ ra vẻ say mê, Sắc mặt thỏa mãn tối đa được lộ ra hết thảy. Những nữ đồng nghiệp cùng làm sợ mập không dám ăn nhiều nhìn dáng vẻ của cô, hận không thể đem cô ăn.
"Tôi nói An Tiểu Tâm, em không tiết chế lại, ăn chocolate như vậy sẽ biến thành mụ béo." Lý Anh Ái bưng tách trà giảm cân của mình, nhìn một ít đống giây chocolate trước mặt An Tiêu Tâm, vô cùng tức giận nói.
"Không gả được, sẽ không lấy chồng!" An Tiểu Tâm trong miệng nhai chocolate, nói rõ ràng không quanh co, mặt mày nhu hòa có thể chảy ra nước, toát ra khí chất mát mẻ, mềm mại hiếm có.
"Chị, ngươi còn nói không lấy." Không biết sao, phía sau Đinh Phổ Nguyệt đi theo Anh Bồi
từ bên ngoài đi tới, hai người mới vừa đi ra ngoài tiếp khách trở lại. Anh Bồi ánh mắt chỉ lướt chung quanh một chút, hỏi Lý Anh Ái
tổng giám đốc có trở lại hay không, sau đó liền đi vào phòng Tổng giám đốc. Đinh Phổ Nguyệt lại đến đến bên cạnh An Tiểu Tâm lấy chocolate ăn.
An Tiểu Tâm không cho, nói: "Em ở đây làm việc cùng Phó tổng Anh, cái gì tốt để ăn mà không có, còn tới giành chocolate của chị."
"Hẹp hòi, lần sau em mua Nhất Đại hộp cho chị." Đinh Phổ Nguyệt đoạt lấy một khối, nhét vào trong miệng.
"Cẩn thận mập thành mụ béo, Anh Bồi không nhớ em." An Tiểu Tâm lẩm bẩm thât thấp.
"Chị, chị là xử nữ sẽ không hiểu, cái này sau khi ăn, hôn tiếp Anh Bồi mới thấy ngọt à!" Đinh Phổ Nguyệt ở An Tiểu Tâm
bên tai dùng giọng điệu mập mờ nói, thiếu chút nữa khiến An Tiểu Tâm đem miếng chocolate trong miệng phun ra.
Đinh Phổ Nguyệt nói xong, vui sướиɠ đi ra ngoài. An Tiểu Tâm canh chừng bóng dánh cô, thật đúng là dâʍ đãиɠ nha!