Cậu đến, cậu vẫn nở nụ cười tươi và vẫy tay với tôi. Cậu vẫn vậy, vẫn nụ cười ấy, nụ cười làm tôi hoảng loạn cả những năm tháng thanh xuân. ... NĂM 2002, tôi và cậu 16 tuổi. "Ê, chờ tao đi với". Cậu t …
Cậu đến, cậu vẫn nở nụ cười tươi và vẫy tay với tôi. Cậu vẫn vậy, vẫn nụ cười ấy, nụ cười làm tôi hoảng loạn cả những năm tháng thanh xuân.
...
NĂM 2002, tôi và cậu 16 tuổi.
"Ê, chờ tao đi với". Cậu thở bở hơi tai, chạy liên tục để theo kịp tôi.
"Đi học trễ vậy". Tôi không thèm ngoái đầu nhìn cậu, bình thản nói.
"Tao đâu siêng năng như mày, có đứa ngày nào cũng đi học sớm chỉ để ngắm ai kia". Cậu khẽ huýt sáo, nói lơ đãng.
"Tao ngắm ai?". Tôi quay sang nhìn cậu.
"Tao nghe bảo mày thích anh khóa trên, anh gì nhỉ...à..." Cậu lại giả nai đấy, cậu không biết tôi thích cậu à.
"Mày bớt điên, tao không thích anh nào cả, tao thích mày". Tôi nói nửa cười nửa đùa rồi bước đi.
"Haha, có trời mới tin, mày thích tao á, hahaha". Cậu ôm bụng cười ngặt nghẽo ở phía sau tôi, còn tôi ở phía trước cũng khẽ cười.
Đúng, có trời mới tin tôi thích cậu và có cậu mới không biết rằng tôi thích cậu.
...........
"Tao có chuyện muốn hỏi mày". Cậu xoay xoay cốc nước trong tay.
"Sao vậy, lại cãi nhau với người yêu à". Tôi vẫn bình thản hỏi.
"Không..." Cậu sựng lại. Tôi ngẩng đầu lên nhìn cậu.
"Sao không nói nữa". Hôm nay cậu làm sao vậy.
"Mày...thích tao à". Lời cậu vừa dứt, tôi chỉ sựng lại, khẽ cúi đầu và mỉm cười.
"Tại sao hỏi vậy?". Tôi cố tỏ ra mình ổn, lại nhìn cậu.
"...tao xin lỗi". Cậu chỉ thở dài và nói nhỏ.
"....mày có lỗi gì mà phải xin lỗi". Tôi chỉ cười.
"Tao yêu cô ấy". Cậu nói, nụ cười của tôi cũng ngưng lại, cứng nhắc.
"....."
Thật tệ, tôi chưa hề thừa nhận mình thích cậu, cậu cũng không từ chối tôi vậy mà tôi lại có cảm