Chương 10: Phải Gọi Là Anh

Cũng giống như lần trước, cô dọn sạch một nửa những gì có ở đây, trong kho của siêu thị trên tầng hai chứa rất nhiều đồ, có khả năng là mới vận chuyển đến để dự trữ hàng chuẩn bị tiêu thụ tết đây mà, có rất nhiều bánh kẹo và thực phẩm đủ các loại, thế là lại tiện nghi cho hai chị em cô rồi. Cô còn tìm thấy một đống đồ dùng cá nhân cần thiết, trong đó nhiều nhất phải kể đến giấy ăn, giấy vệ sinh, cả băng vệ sinh đều có rất nhiều. Cơ thể này của cô đã dậy thì rồi, sẽ đến tháng đó. Trong mạt thế không biết đi đâu để tìm được những thứ này đây. Đặc biệt siêu thị này có hai máy phát điện, một cái loại to chạy bằng hơi nước, và một cái nhỏ chạy bằng xăng, chính vì vậy mà thực phẩm đông lạnh và tươi sống vẫn được bảo quản rất tốt, đồng thời camera vẫn hoạt động bình thường. Thật quá tuyệt vời!

Sau một hồi vật lộn với đống đồ, dùng ý niệm sắp xếp gọn gàng tất cả vào trong không gian, sau đó cô mới có thời gian xem xét mấy viên tinh hạch. Cô nhận thấy sau khi được ngâm qua nước trong không gian thì hai viên tinh hạch này trông tinh khiết hơn nhiều, đồng thời bát nước ngâm của cô đã vẩn đυ.c hơn, cô lấy viên tinh hạch đó ra và ngâm sang một bát khác, cứ vậy cho đến khi cô thấy nước không còn bị bẩn nữa mới quyết định thử hấp thu chúng.

Cô nhắm mắt tập trung tinh thần vào viên tinh hạch trong tay thử hấp thu nó, cô chọn thử bằng cách này trước, nếu không được, mới thử hấp thu bằng miệng. Thật sự là cô vẫn có chút kháng cự với việc cho cái viên trong đầu tang thi này vào mồm đấy.

Tinh hạch trong tay cô nháy mắt biến thành bột mịn, một cỗ năng lượng tràn vào trong thân thể Cẩm Thiên khiến cô cảm thấy lực lượng của mình lại tăng thêm một chút.

Vô cùng vui sướиɠ, hiện cô có thêm một mục tiêu nhỏ nữa rồi. Qua lớp cửa kính siêu thị nhìn mấy con tang thi đang lượn lờ bên ngoài, đột nhiên cô không cảm thấy chúng nó đáng sợ nữa, mà thấy đáng yêu gì đâu ấy a. Hiện giờ, tinh thần hệ của cô đã đột phá lên cấp một, Lôi hệ vẫn đang là cấp không, cô vẫn cần luyện tập nhiều hơn để nâng cao dị năng, vậy mới có thể đảm bảo an toàn hơn. Vì vậy cần thu hoạch thêm nhiều tinh hạch hơn, để tăng cấp cả dị năng của Tiểu Trí nữa. Nghĩ là làm, cô liền lên kế hoạch đánh tang thi đào tinh hạch, nâng cấp dị năng.

Thoáng cái đã trôi qua một tháng kể từ ngày cô rời khỏi siêu thị nhỏ đó. Một tháng này dị năng của cô đã đều đột phá lên cấp hai, dị năng của Tiểu Trí cũng đã đột phá qua cấp một chuẩn bị lên cấp hai. Sau khi ra khỏi siêu thị hai chị em cô đã may mắn kiếm được một chiếc ô tô tạm cho là chắc chắn để lên đường. Dọc đường đi cũng thu thập thêm vài chiếc xe cô cho là tương đối kiên cố, đồng thời thu thập thêm nhiều xăng dầu. Ở mạt thế đây đều là những tiêu hao phẩm đấy. Trải qua vô số trận đánh lớn nhỏ cho đến nay chị em cô đã tích luỹ được khá nhiều vật phẩm, lại thêm một túi không ít tinh hạch cấp không, cấp một, thậm chí có đến năm viên cấp hai. Nhớ lại khoảng thời gian nguy hiểm đó mà cô không ngừng cảm khái, đã không ít lần suýt chút hai chị em bồi cả tính mạng vô. May mắn là hiện tại hai chị em cô vẫn bình an. Có điều tuyến đường đi đã hơi lệch so với suy nghĩ ban đầu.

"Chị. Mau ăn cơm đã a. Mệt chết em rồi. Tang thi hiện giờ ngày càng khó nhằn, nếu cứ bị quần công như này có ngày không chết vì bị tang thi cắn mà chết vì đuối sức đó ahhhhh"

"Đã bảo ở bên ngoài đừng gọi chị rồi mà. Phải gọi là anh! Anh Thiên! Là anh đấy. Đã nhớ chưa" Cô đưa tay dí vào trán nó một cái.

"Vâng vâng vâng. Em nhớ, nhớ mà. Nhưng ở đây có ai đâu chứ"

Nhìn tiểu Trí mặt đỏ bừng, đầy mồ hôi và bụi đất, vừa lật đật dọn bát lấy đồ ăn ra, vừa than thở càu nhàu mà cô có câm nín không biết nói gì. Ngày nào nó mới chỉ là một thằng nhóc điên cuồng học hành, nhìn thấy tang thi còn run sợ nôn ói khắp nơi, mà nay qua hơn một tháng vật lộn chiến đấu, như biến thành người khác. Cũng cao hơn trước một chút. Có lẽ do nước không gian cải thiện mà hai chị em cô đều cao lớn hơn trước, sức lực cũng dẻo dai hơn nhiều. "Haizz, đã lớn rồi ahhh" Cô thầm nghĩ.

Nhưng chẳng phải chính cô cũng vậy sao. Một cô bé gầy nhỏ loắt choắt với mái tóc dài ngang vai, giờ đã đi đâu mất rồi. Bề ngoài giờ trông cô không khác gì một thiếu niên cao lớn mười bảy mười tám tuổi. Tóc cắt ngắn có đôi chút nham nhở, kiểu này do thằng em cô cắt cho đấy, tóc dài quá vướng víu, lại tốn dầu gội ah. Cô cảm thấy là con trai thì sẽ an toàn hơn trong mặt thế này đấy, hơn nữa chắc do mấy năm vừa rồi ăn uống kham khổ cộng làm việc vất vả mà cô phát dục muộn, ngực cô phẳng a, không có lớn nên không cần bó ngực làm chi, đỡ phải khó chịu, vì thế từ bề ngoài nhìn vào thực khó mà không đem cô nhận thành nam sinh a. Tuy nói là nói nhưng thật ra cô cũng rất buồn phiền đó, con gái ai mà không thích ngực to mông nở chứ. Haiz.

Mặc dù tang thi thì vẫn ghê tởm như cũ, nhưng nếu không phải số lượng quá đông hoặc gặp phải tang thi cấp cao thì hai chị em đều một đường nghiền áp mà qua. Vì vậy mà thu hoạch được khá khá tinh hạch, dù mười con chỉ có ba bốn con có tinh hạch mà thôi, cũng có lẽ do tỷ lệ xuất hiện tinh hạch không cao nên cho đến nay vẫn chưa thấy công bố ra công dụng của tinh hạch. Một tháng qua, cô đã nghe thấy một số nơi đài phát thanh kêu gọi mọi người đến trụ sở tạm thời do quân đội thành lập tại phía Đông thành phố A. Đó cũng là mục tiêu đến của cô.

Ngồi xuống cầm lấy bát tiểu Trí đưa qua. Cô nhanh chóng và cơm ăn. Cô cũng rất đói a. Trên đường tới đây cô cũng gặp mấy đoàn người chạy trốn, nhưng hai chị em vẫn giữ nguyên phương châm "Người không phạm ta. Ta tất không phạm người". Cũng không phải cô không muốn có thêm người đồng hành, nhưng trên người cô có bí mật không gian, không thể lúc nào cũng phòng bị người bên cạnh được, lòng người trong mạt thế không biết thế nào được đâu.

Không nghĩ nhiều thêm làm gì, cô nhanh chóng cùng tiểu Trí xử lý xong bữa cơm trưa này. Biết đâu lát nữa lại phải chiến đấu tiếp thì còn có sức a. Hai ngày trước hai chị em cô đã tiến vào thành phố F, muốn đi đến trụ sở thành phố A cần phải đi qua đây, dù không muốn nhưng cô không còn cách nào khác.

Lật bản đồ ra xem lại cung đường cần đi. Chếch bên phía tay trái một con đường có một cửa hàng bán xe ô tô cỡ lớn, cô định qua đó để lấy thêm xe, trên đường đến đây mấy chiếc xe cũ của cô đã bị đâm móp méo hết, không còn an toàn. Đoạn đường đi còn dài nên nhất thiết phải kiếm được mấy chiếc xe nữa mới tốt.

Thu thập xong xuôi cô và tiểu Trí lập tục tiến đến mục tiêu đã định, vứt chiếc xe cũ cách cửa hàng ô tô ba trăm mét, chị em cô quyết định đi bộ để cắt đuôi tang phi phía sau. Nếu không tiếng động sẽ thu hút nhiều tang thi hơn thì càng khó hành động.

Thuận lợi giải quyết mấy con tang thi du đãng quanh đây, cô và tiểu Trí tiến thẳng vào cửa hàng. Tiêu diệt thêm vài ba con tang thi là nhân viên tiêu thụ trong cửa hàng xong cô liên thu thập vài chiếc xe trông khá kiên cố, dùng bền vào không gian, ngay sau đó cô kinh hỉ phát hiện có một chiếc xe rất chắc chắn, bề ngoài kiên cố, trông rất oai hùng, được trưng bày cẩn thận giữa cửa hàng.

"Hummer. Là xe hummer chị ơi!" Tiếng Cẩm Trí reo lên từ đằng sau khiến cô giật mình.