Chương 8: Hai người trong phòng họp 2

Khoảnh khắc cửa phòng họp đóng lại, Lệ Sơ Sơ muốn túm lấy cổ áo của Cố Vũ Duyên, sau đó hung hăng chất vấn anh, rốt cuộc anh muốn làm cái quỷ gì.

Nhưng, cô còn chưa kịp hành động, người đàn ông đã mở miệng trước, “Nói đi.”

Hai chữ ngắn ngủn mang theo sự lạnh nhạt, khiến đáy lòng tràn ngập lửa giận của cô đều nghẹn lại, ngay cả mục đích mình tới nơi này cũng đều quên mất. Trong cơn hoảng loạn, cô lại có chút sợ hãi.

Không khí trong phòng hội nghị thật sự vô cùng không ổn, Lệ Sơ Sơ có thể cảm nhận được trên người Cố Vũ Duyên toát ra một cỗ âm lãnh cùng hàn khí.

Cố Vũ Duyên xa lạ như vậy, hiện giờ cô ngày càng thấy nhiều hơn.

Chẳng lẽ, anh như vậy, mới là anh chân chính?

Hai tay nắm chặt thành nắm đấm nhỏ, trong lòng Lệ Sơ Sơ có chút không phục, lại có chút ủy khuất, cuối cùng, cô chỉ có thể kìm nén lời nói lúc đầu, cô hỏi anh: “Anh là có ý gì?”

“Lệ tiểu thư là đang hỏi chuyện gì?”

“…”Lệ Sơ Sơ trầm mặc một hồi, “Anh muốn kết hôn với người khác?”

Trời!

Lời vừa nói ra, chính cô cũng không dám tin mình lại hỏi ra những lời quan tâm anh như vậy.

Cô chờ anh trả lời, nhưng lại không có câu trả lời.

Giằng co trong vài phút, Cố Vũ Duyên bước từng bước về phía Lệ Sơ Sơ.

Theo bản năng, Lệ Sơ Sơ liền lui về sau một bước, cô đột nhiên cảm thấy sợ hãi, né tránh ánh mắt Cố Vũ Duyên, “Tôi, tôi chúc hai người hạnh phúc.”

Đầu óc hoàn toàn rơi vào bế tắc, Lệ Sơ Sơ cũng không biết mình đang nói cái gì, cô vừa nói xong, liền muốn chạy.

Nhưng, rất rõ ràng, cô sao có cơ hội chạy trốn?

Người đàn ông vươn cánh tay dài, kéo người đang muốn chạy trốn vào lòng, ở bên tai cô nhẹ lẩm bẩm, “Sơ Sơ là tới ngăn cản?”

“Không, không phải.” Lệ Sơ Sơ lắc đầu kháng cự, tay nhỏ còn đặt lên bàn tay đang đặt trên eo cô của Cố Vũ Duyên, muốn kéo tay anh ra.

Cô sao có thể tới đây ngăn cản anh đính hôn với người khác, cô rõ ràng chỉ chạy tới chất vấn Cố Vũ Duyên vì sao cố ý chế tạo ghi âm Bạch Dĩ Kiêu để lừa gạt cô.

Nghĩ đến Bạch Dĩ Kiêu, lúc này Lệ Sơ Sơ mới nhớ tới mục đích mình tới đây, “Tối qua anh gạt tôi. Bạch Dĩ Kiêu đã nói với tôi rồi, tối qua anh ấy ở nhà, anh ấy căn bản không có người phụ nữ khác. Anh chính là…”

Câu nói kế tiếp, còn chưa nói ra khỏi miệng, bàn tay to của người đàn ông đã chui vào trong quần áo cô.

Giọng nói từ tính của người đàn ông, mang theo sự âm thầm nghẹn ngào, “Cho nên, Sơ Sơ tin lời anh ta, hiện tại là tới tìm tôi tính sổ?”

Bàn tay to trực tiếp tập kích hai luồng mềm mại trước ngực cô, hai điểm mẫn cảm vừa bị chạm vào, toàn thân Lệ Sơ Sơ đều nổi lên một tầng nổi da gà, cô chịu đựng cảm giác kỳ quái này, “Phải. Tôi chính là tới tìm anh tính sổ.”

Cô làm hành động phản kháng, nhưng người đàn ông ôm cô lại càng dùng sức hơn khiến cô hoàn toàn không thể động đậy.

Người đàn ông cúi người xuống, ở bên tai cô nói nhỏ: “Sơ Sơ sớm như vậy đã đưa tới cửa, thật đúng là làm tôi có chút kinh hỉ.”

“Tôi không có! Anh buông tôi ra. Anh không thể đối với tôi như vậy…”

Lệ Sơ Sơ nghĩ đến toàn thân đau nhức tối qua, cả người đều cương cứng, nhưng người đàn ông mang theo vết chai mỏng vuốt ve trước ngực cô, khiến cả người cô mẫn cảm không thôi, nửa người dưới thậm chí đã xuất hiện xúc động muốn đi tiểu.

Mà người đàn ông này, anh không nhanh không chậm tiếp tục, “Tôi đối với em như thế nào? Sơ Sơ không phải vẫn luôn coi tôi như một con cẩu của Lệ gia sao?”

Bàn tay kai từ trước ngực thăm dò xuống dưới, một đường chui vào trong quần.

Sau khi những ngón tay khớp xương rõ ràng chui vào trong qυầи ɭóŧ hồng nhạt, trực tiếp sờ vào, anh nói: “Ướt rồi.”

----------

Mọi người hãy DONATE/ ĐỀ CỬ cho truyện để mình có động lực ra truyện sớm nha~~~