Chương 1: Cùng tôi kết hôn

Cố Tuấn Ngải và Trịnh Phi Hàn sinh ra ở cùng một bệnh viện, đều là những thiếu gia quyền quý, vừa sinh ra liền định sẵn thân phận tôn quý bậc nhất trong tương lai.

Nhưng điểm khác biệt chính là, Cố Tuấn Ngải là O, Trịnh Phi Hàn là A.

Ở trong giới quý tộc, O là một chuyện đáng xấu hổ.

Trời sinh O không thể có quyền lực như A, bọn họ không thể làm chủ, không thể đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo, chỉ có thể bám vào trên người A để sinh tồn.

Tìm một A tốt để kết hôn, đây là vấn đề duy nhất hơn hai mươi năm qua Cố Tuấn Ngải phải suy xét.

Thật ra cậu cũng không cần phải tìm.

Lấy địa vị của Cố gia, có thể tương xứng với cậu, chỉ có Trịnh thiếu gia có quyền thế tương đương.

Cố Tuấn Ngải và Trịnh Phi Hàn học cùng trường, là bạn bè từ nhỏ, hiểu nhau đến từng li từng tí, tính tình cũng có thể nói là hợp nhau.

Quan trọng nhất chính là, Cố Tuấn Ngải thích Trịnh Phi Hàn.

Khác với Cố Tuấn Ngải dịu dàng anh tuấn, Trịnh Phi Hàn từ nhỏ đã có khí chất người dẫn đầu mạnh mẽ.

Khi còn nhỏ, bởi vì Cố Tuấn Ngải là O mà bị các bạn nam A bằng tuổi xa lánh, là Trịnh Phi Hàn ra lệnh cho các bạn nam đó phải thừa nhận cậu, dẫn cậu cùng nhau chơi trò đánh giặc.

Từ nhỏ đến lớn, tính tình Trịnh Phi Hàn dù không dịu dàng nhưng vẫn che chở cho Cố Tuấn Ngải, mãi cho đến khi hai người đều tới tuổi kết hôn.

Hai bên cha mẹ từng cầm gen mẫu của từng người đi làm xét nghiệm, kết quả độ phù hợp cao tới 95%, là một đôi trời sinh hoàn mỹ.

Trịnh Phi Hàn lạnh lùng, bắt đầu kháng cự cuộc hôn nhân này.

Hắn nói: “Con và Cố Tuấn Ngải là anh em, là bạn bè, con sẽ không cưới cậu ấy!"

Hai bên cha mẹ nhìn nhau.

Vẫn là Cố Tuấn Ngải mở miệng trước, cậu dịu dàng nhẹ giọng nói: “Phi Hàn không muốn, vậy thì bỏ đi.”

Trong lòng cậu có chút mất mát và chua xót, nhưng cũng không có đau lòng quá nhiều.

Trịnh Phi Hàn không thích cậu cũng không sao, không nên bởi vì chuyện này mà tới mức làm bạn bè cũng không được.

Cậu không muốn mất đi người bạn này.

Một lát sau, hai gia đình gặp mặt tan rã trong không vui, Cố Tuấn Ngải mất hồn mất vía dọc theo đường đi mà nhìn ngoài cửa sổ, không nói bất cứ thứ gì.

Trịnh Phi Hàn bị cha mình tức giận mắng một trận.

Lý do Trịnh phụ đưa ra rất hoàn hảo: “Cố gia chỉ có một đứa con là Cố Tuấn Ngải, là độc đinh! Còn là O! Nếu con cùng nó kết hôn, về sau toàn bộ tài sản của Cố gia đều là của con có biết hay không!!!”

Ngày hôm sau, Trịnh Phi Hàn xuất hiện ở trước cửa Cố gia, một tay cầm nhẫn kim cương tay còn lại cầm tay Cố Tuấn Ngải, qua loa đeo nhẫn trên ngón tay trắng thon dài của cậu, thấp giọng nói: “Cố Tuấn Ngải, cùng tôi kết hôn đi.”