Chương 9

Đừng đưa ra quyết định khi đêm về. Vì đó chẳng qua chỉ là những ảo tưởng xuất hiện trong bầu không khí u tối và mập mờ của màn đêm.

Từ trước đến nay vẫn luôn tin rằng bất cứ chuyện gì cũng có nhân quả của nó, bất kể là xấu hay tốt, tôi đều sẽ thản nhiên đón nhận nó. Bởi vì đây là đạo lý mà một người trưởng thành cần hiểu. Giống như trước đây đã tin rằng thế giới là công bằng, nhưng sự thật thì một chút công bằng cũng chẳng có, nhưng không sao, không công bằng sẽ giúp bạn nỗ lực hơn.

Lúc tôi đột nhiên phát hiện ra đạo lý này, đã trải qua quá nhiều con đường. Ví dụ như rất lâu trước đây quyết định rời xa một thành phố, chỉ là vì đọc được một trang sách lúc đêm khuya. Nói cái gì mà bỏ xuống tất cả những phiền não, học cách vứt bỏ. Cái gì mà cuộc sống không chỉ là tạm bợ, mà còn có cả thơ ca và cảm xúc tươi đẹp.

Bởi vì dũng khí lóe lên từ những cảm xúc đêm đó, tôi nghĩ rằng sẽ tiếp tục rất lâu, nhưng chỉ qua một đêm, tôi đã chòng chành nghiêng ngả. Lúc đứng ở một thành phố khác, tôi mới phát hiện, mình đang trơ trụi, đến độ dùng rửa mặt súc miệng cũng không mang, huống hồ gì là áo quần để thay.

Bởi vì trang sách đó nói, đây là một thành phố ấm áp, nhưng không nói với tôi rằng đây là thành phố có nhiệt độ trên 38 độ. Tôi buông bỏ cơ thể mệt mỏi, đi lang thang trong thành phố xa lạ. Đoàn người như cướp giật ồn ào trên vỉa hè làm cho thành phố này càng thêm buồn bực.

Tôi nghĩ, dù gì cũng đến đây rồi, cũng nên mang về cái gì đó. Trong thị trấn này có rất nhiều cửa hàng thủ công mỹ nghệ, mua vài thứ mình thích, đến tối bay liền về thành phố cũ, không đợi thêm một giây phút nào nữa.

Đợi Tết đến lúc về quê ở Đông Bắc tôi mới phát hiện, những đồ vật tôi mua tại thị trấn ở phương Nam, quê tôi cũng có, chúng y chang nhau. Sau này tôi cũng đi qua rất nhiều thành phố, cuối cùng đã hiểu, tất cả những sản phẩm thủ công mỹ nghệ của các thành phố du lịch bán thật ra đều giống nhau.

Cho dù là Lệ Giang cũng được, hay Đại Lý cũng xong, thậm chí đến cả đồ của Nhĩ Hải, cũng đều là một kiểu. Bạn rảo bước một vòng là có thể mua hết tất cả những sản phẩm thủ công mỹ nghệ đặc sắc của Trung Quốc, vả lại còn rẻ hơn nhiều.

Một chuyện nữa cũng khiến tôi nhớ rất rõ, là quyết định tình cảm của mình trong một đêm. Sau khi ngủ một đêm, lúc tỉnh dậy tôi mới phát hiện đó chỉ là những ảo tưởng nảy sinh trong bầu không khí u tối và mập mờ của màn đêm. Tôi vốn dĩ không thích người đó, thậm chí sau khi tỉnh dậy cảm tình đó cũng không còn, chỉ là cùng nhau nói chuyện vài giờ mà thôi.

Xin đừng hiểu nhầm, chỉ là một người tình cờ gặp gỡ qua mạng rồi cảm thấy thú vị, hợp nhau. Sau đó nghĩ rằng, có lẽ đó là tác dụng của rượu, có lẽ là đêm khuya con người ta lắng xuống, hai con người trên mạng xã hội đã để lại những ấn tượng hư cấu mà thôi. Đợi đến ban ngày, tất cả những hư ảo, mộng tưởng đều như nước sôi bốc hơi khi gặp phải những tia nắng. Cuối cùng sương tan mây tán.

Cũng giống như việc bạn sẽ rất nhớ một người mỗi khi đêm về. Chẳng sợ bạn xem một bộ phim, nghe một bài hát, sau khi cảm xúc này quấy rầy bạn, bạn cho rằng người kia cũng sẽ có cùng cảm xúc đó. Sau đó bạn ngốc nghếch gọi một cuộc điện thoại, gửi một tin nhắn, bạn cảm thấy quá đỗi lãng mạn, bạn thậm chí còn nghĩ rằng đó là tình yêu đích thực.

Thật ra đối với người kia mà nói, bạn chẳng qua chỉ là một người điên làm những việc khác người, hoặc hơn nữa là ngán ngẫm xóa đi tin nhắn, nghĩ rằng chắc có lẽ bạn lại say rồi.

Sau này dần dần hiểu được, đêm về một mình là tốt nhất, đừng bao giờ quyết định điều gì vào thời điểm này, bởi vì đến khi trời sáng, bạn nhất định sẽ hối hận, hơn nữa bạn còn không thể hiểu nổi tại sao mình lại đưa ra quyết định như thế. Càng không được quyết định chuyện gì liên quan đến tình cảm lúc đêm về, chẳng hạn như có nên yêu người này không, hoặc là từ bỏ người nào đó, quyết định vào thời điểm này là vô cùng không lý trí và cũng rất không chính xác.

Bạn nên cảm nhận sương buổi sớm, uống một ly sữa, suy nghĩ thật kỹ mỗi một chuyện, mỗi một người, có xứng đáng để bạn làm vậy không, trái tim và trí não của bạn mới là sáng suốt nhất.

Sự thật là đêm về chỉ thích hợp để lải nhải một mình hoặc là đọc một đoạn văn như thế này mà thôi.